Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Cường giả khắp nơi trên dương gian đều không biết nói gì.
Còn ở hiện trường, Võ Phong Tử bão nổi, thật sự đã tung ra Đại Không Chi Hỏa, nếu đối phương muốn tìm đường chết thì cớ sao không thỏa mãn kia chứ, thiêu chết ông ta!
Đại Không Chi Hỏa tái hiện, đốt cháy trời sao.
Trong nhất thời, đại chiến đã tới thời khắc mấu chốt nhất.
Những kẻ đứng bên ngoài đều ngồi không yên, muốn ra tay cướp đoạt Chung Cực Kinh thư.
Năm đó bọn họ từng nghe qua lời đồn, trong tay Lê Đạt có một khối mẫu kim rất đặc thù, được xưng là Vạn Mẫu Kim Ấn, luyện thành từ các loại mẫu kim trên thế gian.
Mảnh Kim Ấn đó được coi là vạn kiếp không hư hao, kỷ nguyên thay đổi cũng sẽ không hủ bại, có thể trường tồn mãi mãi.
Bọn họ suy đoán có lẽ đó chính là vật dẫn của Chung Cực Kinh.
Đây là mục đích bọn họ hiện thân lần này!
Oanh!
Vạn ánh lưu quang bay ra, thổi quét khắp vòm trời, bao trùm lấy bọn họ, Lê Đạt chủ động ra tay, lại hạ độc thủ với bọn họ lần nữa.
“Sớm đã nói, đều đến đây đi, các ngươi cùng nhau xông lên!” ÔNG TA quát to.
Nhưng lúc này bọn họ sớm đã có chuẩn bị, không có khả năng bị ông ta đánh lén thành công, nghĩ đến chuyện gặp phải không lâu trước đó, tất cả bọn họ đều lộ ra ánh mắt rét lạnh, chuẩn bị đại khai sát giới.
“Sát!”
Mặc kệ ngươi là Lê Đạt hay là kẻ nào, hiện tại chỉ là con mồi có khả năng mang theo Chung Cực Kinh, đánh nát trước lại nói sau!
“Oanh!”
Sương đen vô biên quay cuồng, đây là một sinh vật cứu cực chí cường đến đại, ngầm chiếm vạn vật, trảm hồn quang trong bóng đêm.
Tiếp theo, lại một người đánh thẳng tới.
Một ngón tay trắng tinh búng ra, khúc độ kiếp hỗn độn vang lên, chấn động thế gian, điều này có chút đáng sợ, đây là kỳ ảo không yếu hơn Thời Gian Chi Đao bao nhiêu!
Mảnh vòm trời này rối loạn, sinh vật cứu cực vây giết Lê Đạt.
Giờ phút này sẽ không ai thu tay lại, dù ngươi là Đại Hắc Thủ tiền sử thời kỳ mạnh nhất trở về thì hôm nay cũng phải diệt ngươi!
Huống chi ngươi chỉ là một tia chấp niệm, sao có thể buông tha, tất nhiên phải cướp đi Vạn Mẫu Kim Ấn, moi ra Chung Cực Kinh thư.
Đại chiến thảm thiết, máu bắn khắp nơi, thời gian trảm vạn vật, khúc độ kiếp diệt độ thế gian, nơi đây hoàn toàn rối loạn, tất cả đều hóa thành hư vô, chỉ có một thần lô toàn thân nứt nẻ, không ngừng nổ vang ở nơi đó, có thể nổ tung vào bất cứ lúc nào.
“Dâng hương, cộng tế!”
Lê Đạt nói nhỏ, mái tóc dài tán loạn, sau đó bỗng ngẩng đầu, ông ta dùng Chung Cực Quyền ôm đồm về hướng hư không, oanh một tiếng làm sáng bừng lên hơn vạn chùm tia sáng khổng lồ.
Chỉ một thoáng, cái lò lớn này liên kết với vĩnh hằng, hấp thu sức mạnh khổng lồ của chư thiên.
trong ánh mắt khiếp sợ của rất nhiều người, trong một mảnh hắc ám sao trời bị đánh thành hư vô đột nhiên trở nên rất sáng chói, sáng như ban ngày, ai cũng có thể thấy được điều này.
Da đầu mọi người tê dại, họ nhìn thấy gì?
Một rồi lại một đại đạo trở thành thân thể hữu hình, một mặt kết nối với cuối hư vô, một mặt hoàn toàn đi vào cái lò thật lớn.
Đây là hiện thân đại đạo, thật sự hiện hóa ra sao?
Giờ khắc này, vô số người trên dương gian điên cuồng, thông qua cảnh tượng chiếu rọi ra từ các danh sơn, thấy được hình ảnh này trong vũ trụ, tìm được phương hướng tiến hóa tương ứng với bản thân, lĩnh ngộ được quá nhiều thứ.
Mỗi một đại đạo đều chảy xuôi phù văn, thần bí khó lường.
Cũng có lão quái vật hô nhỏ, những đại đạo đó giống cái gì? Giống như một rồi lại một cây hương thô to.
Đây là muốn thắp hương sao? Vạn cây hương thô to dc ngưng tụ thành từ những đại đạo khác nhau.
Lúc này, lò lớn chấn động kịch liệt, trên cả vạn cây hương nến Thông Thiên thô to đã oanh một tiếng rồi bậc lửa, bốc hơi lên mây trôi vô tận, bao phủ mảnh trời sao này.
Dâng hương hiến tế, cầu nguyện cho ai?
Tiếp theo, tiếng tụng kinh vang lên, phía trên mỗi một Thông Thiên chi hương thô to đều có một Lê Đạt ngồi xếp bằng, ông ta bỗng mở hai mắt, sau đó ra tay về hướng những kẻ địch kia.
“Đều vào đi!”
Trong nháy mắt, bao gồm cả Võ Hoàng, bọn họ đều đột nhiên ngã vào cái lò khổng lồ vô biên, bị những mảnh hư ảnh của Lê Đạt công kích.
Khắp nơi trên dương gian, rất nhiều người đều há hốc mồm, một người hóa vạn, thật sự muốn nghịch thiên sao, thật khiến người ta khó có thể tin.
Bọn người Võ Phong Tử rơi vào bị động trung, khi loạn chiến, có người bị đánh trúng thân thể, phát ra tiếng kêu rên.
Nhưng rất nhanh bọn họ đã ổn định lại.
Có người lạnh lùng nói: “Lê Đạt, có ý nghĩa gì sao? Ngươi cũng không phải chân thân, không thể nắm cả chư thiên trong tay, vọng tưởng dùng nó để trấn áp chúng ta còn chưa được, hư thân mà thôi, cho dù là mười vạn hư thân cũng không thể giết được chúng ta!”
“Không thử thì làm sao biết, giết không được cũng muốn đánh nát các ngươi!” Lê Đạt đang cười, chỉ là ít nhiều gì cũng có chút cô đơn, không phải chân thân, chỉ là một tia chấp niệm, hiện tại... Không vững chắc!
“Giết, trận chiến cuối cùng rồi, để ta tận hứng đi!” Lê Đạt rống to, hình như ông ta đã dự cảm được thời gian không còn nhiều, sắp hoàn toàn tiêu tán nên bắt đầu điên cuồng lên.
“Lê Đạt, không phải ngươi muốn đánh nát đầu ta sao, tới đi, chỉ có chút năng lực như vậy sao, quá yếu!” Võ Phong Tử cũng phát cuồng, chém giết trong hư ảnh.
“Như ngươi mong muốn!” Lê Đạt gầm nhẹ.
Giờ khắc này, hư không nổ tung, máu tươi văng xuống, quang hoa chín sắc lộng lẫy, sau đó lại hóa thành màu đỏ tươi ướt át, oanh một tiếng, ngưng tụ thành mấy thân thể —— Là Lê Đạt.
“Huyết tinh năm đó, tâm đầu huyết!?” Cho dù là Võ Phong Tử cũng cảm thấy kinh ngạc.
Mấy thân thể Lê Đạt bão nổi, toàn lực vọt qua, mỗi người đều suất lĩnh rất nhiều hư ảnh đi đánh hội đồng Võ Phong Tử.
Oanh!
Kim quan trên đầu Võ Phong Tử bị đánh bay, tay áo bị đánh nát, dưới sự trùng kích không muốn sống này, lão trông có vẻ rất chật vật, cho dù Thời Gian Chi Đao cũng trở nên ảm đạm.
“Đánh nát đầu chó của ngươi!”
Lê Đạt hét lớn, không quan tâm gì mà nhanh chóng khóa lại Võ Hoàng, đấm vào đầu của lão, quyền ấn không dứt.
“Hành hung toàn bộ đầu chó của ngươi!”
Lê Đạt hét lớn, bốn phương tám hướng, vô số bóng dáng công kích những Bất Diệt Thân còn lại của Võ Phong Tử, trong nhất thời trường hợp hết sức kịch liệt, mấu chốt nhất là lò lớn đang cháy, châm đạo hiến tế, như đang lôi kéo ra càng thêm sức mạnh đáng sợ.
Cho dù là Võ Phong Tử hay bọn Thái Hằng, tất cả đều cảm thấy không ổn, thân thể trầm trọng rất nhiều.