Ngoài sơn cốc, những dị loại đó đã sớm ngây dại, làm sao cũng không ngờ tới, Cầm Vương trăm tính vạn tính, cuối cùng ngay cả mình cũng gặp nạn.
"Treo trụ đồng lên!" Khổng Tước và Kim Ưng rống to.
Bò Tây Tạng, báo tuyết, chó ngao Tây Tạng cùng đám dị thú đồng thời ra tay, hợp lực kéo sợi xích sắt thô to kia, kéo trụ đồng từ dưới giếng cạn lên.
Hiệu quả rất nhanh chóng, rõ ràng, sấm sét trong sơn cốc lập tức thu nhỏ lại rồi dần biến mất.
Chim gõ kiến Tử Kim há mồm thở dốc, sau đó đứng dậy, không ngừng rút lui, con mắt nhìn chằm chằm Sở Phong.
Nó đang chờ đợi những vương giả khác chạy đến, bởi vì có một vài thú vương rất thân thiết với nó, đến lúc đó chắc chắn sẽ ra mặt giúp nó, sẽ không đến mức bị mất đi tính mạng.
Tiếng gầm gừ truyền đến!
Quả nhiên, một con thú vương đã đến, đó là một con linh dương có hình thể khổng lồ, sừng thú như khoát đao doạ người, chớp động ánh sáng lạnh lẽo, đang nhanh chóng vọt tới.
"Ai dám giương oai ở Côn Luân?!" Nó rống một tiếng, vọt thẳng đến bên cạnh Chim gõ kiến Tử Kim, bảo hộ nó ở sau lưng.
Nó cũng không đi địa cung tranh đoạt cơ duyên, bởi vì nó sợ tới đó sẽ bị người ta đánh lén, ngọn núi mà nó chiếm giữ ở gần đây nhất, cho nên nó mới là kẻ đầu tiên vọt tới.
Sở Phong không vội vã ra tay, mà là ngồi xếp bằng tại chỗ, vận chuyển phương pháp hô hấp đặc biệt, điều trị thương thế, điện sét đã tản hết, hắn rốt cục có thể thời gian để điều dưỡng rồi.
Hơn nữa, hắn biết phương pháp hô hấp của mình vô cùng siêu phàm, trong vòng một đêm là vết thương có thể lành lại, không để lại sẹo, đương nhiên phương pháp này cũng hữu hiệu đối với tổn thương do sét đánh.
Quả nhiên, hắn mới bắt đầu mà thôi, đau nhức kịch liệt ở trên người liền biến mất.
"Giết hắn!" Chim gõ kiến Tử Kim nói nhỏ, truyền âm cho Tàng Linh Dương Vương, muốn nó đánh lén Sở Phong đang bị trọng thương, đây là cơ hội vô cùng tốt.
Tàng Linh Dương Vương do dự một lúc, bởi vì nó được bẩm báo lại, cũng biết là đang xảy ra chuyện gì, nếu như giết Sở Phong, hai con trâu kia có liều mạng với nó không?
"Trên người hắn có Thuật Ngự Kiếm, bây giờ trọng thương ngã gục, giết hắn, chúng ta tới nương tựa vào Khổng Tước Vương!" Chim gõ kiến Tử Kim thấp giọng khuyên nhủ.
Lúc này, Sở Phong kết thúc phương pháp hô hấp, mở to mắt đứng dậy. Sau một lúc điều tức, thân thể của hắn không còn cứng đờ nữa, cảm giác chết lặng do bị sét đánh hoàn toàn biến mất, có thể ra tay rồi!
Lúc này, hắn cũng không còn lo lắng nữa, bây giờ không chỉ có thể ngự kiếm, còn có thể dùng nhục thân chém giết, không còn gì đáng để sợ hãi.
Hai mắt Sở Phong tràn đầy lạnh lẽo, nhìn chằm chằm về phía Chim gõ kiến Tử Kim, nói: "Ta nhất định sẽ chém chết ngươi!”
"Sở ma vương, ngươi muốn làm gì? Nơi này là Côn Luân, không phải chỗ để ngươi giương oai!” Tàng Linh Dương Vương lạnh lùng nói. Nó đứng ở phía trước, bảo hộ Chim gõ kiến Tử Kim ở phía sau, hai kẻ này có giao tình khá sâu đậm.
Coong!
Tiếng kiếm reo thanh thúy vang lên, phi kiếm màu đỏ thắm trước người Sở Phong phát sáng, hắn nhìn chằm chằm Tang Linh Dương Vương, lạnh giọng nói: "Ngươi cũng muốn chõ mũi vào sao, nếu dám ngăn ta, thì đến ngươi ta cũng chém.”
"Ngươi dám to gan như thế!" Tàng Linh Dương Vương tức giận, nó là vương giả trên núi Côn Luân, rất ít khi có người dám ngỗ nghịch ý của nó, bây giờ lại có kẻ dám dùng kiếm chỉ vào nó, còn lộ ra sát ý.
Ở chỗ này, mạnh được yếu thua, mà nó và Chim gõ kiến Tử Kim có mối quan hệ rất tốt, đương nhiên là phải giúp chim gõ kiến rồi.
Sở Phong không nói thêm nữa. Hắn lấy năng lượng tinh thần khống chế phi kiếm, bổ về phía trước, xích hà nở rộ, kiếm quang sáng chói bổ về phía Tàng Linh Dương Vương.
"Ngươi dám?!" Tàng Linh Dương Vương gầm nhẹ, sừng thú thô to của nó phát sáng, như là thiên đao, chống chọi lại phi kiếm, ngăn cản thế công đáng sợ này.
Nhưng mà, chỉ trong chốc lát, một tiếng keng vang lên, sừng thú của nó bị chém rụng, rơi xuống đất.
"Ngươi!" Tàng Linh Dương Vương chấn nộ, toàn thân phát sáng, tản ra khí tức vô cùng kinh khủng, đôi sừng thú càng thêm sáng chói, chém giết với Sở Phong.
Sở Phong không hề sợ hãi, sử dụng phi kiếm, chém thẳng về hướng Tàng Linh Dương Vương.
Còn hắn thì phóng tới chỗ Chim gõ kiến Tử Kim, trực tiếp vận chuyển phương pháp hô hấp đặc biệt, thôi động Đại Lực Ngưu Ma Quyền, vừa tiến đến đã thì dùng năng lực mạnh nhất của mình, muốn tuyệt sát đối phương.
"Rống. . ."
Nơi xa, truyền đến tiếng thú gào, hiển nhiên là có thú vương đang đến gần.
Nơi này xảy ra đại chiến kịch liệt, Sở Phong lấy một địch hai, kịch liệt giao đấu với hai con thú vương, kiếm quang tản mát, Keng một tiếng, một lần nữa chặt đứt một đoạn sừng thú của Tàng Linh Dương Vương khiến cho nó vừa kinh vừa sợ.
Chim gõ kiến Tử Kim liều mạng, sử dụng hết năng lực, muốn ngăn trở quyền ấn kinh khủng của Sở Phong, nhưng kết quả, nó phát hiện bản thân mình cũng không địch lại, hơn nữa những vết thương của nó còn đang chảy máu, khiến cho tinh huyết bị xói mòn nghiêm trọng.
"Ai đang giương oai?" Hoàng Ngưu xuất hiện ở phía xa xa, nó nổi giận.
"Ai đang khi dễ anh em của ta?!" Đại Hắc Ngưu cũng nhanh chóng giết tới, gào thét vang trời.
Cùng lúc đó, ở chỗ xa hơn vẫn có cường giả lục tục xuất hiện, có hình người, có mỹ nữu thướt tha yêu kiều, bọn nó đều là thú vương của núi Côn Luân.
Đám tàn nhẫn của núi Côn Luân đều đến, từng đôi mắt nhìn qua nơi này, vẻ mặt kinh sợ.
Oanh!
Ngay lúc này, cuộc chiến đấu giữa Sở Phong và Chim gõ kiến Tử Kim cũng kết thúc, hắn vận dụng quyền ấn mạnh mẽ nhất, dưới sự gia trì của phương pháp hô hấp đặc biệt, uy lực tăng vọt, đánh nổ đầu Cầm Vương này!
Đám tàn nhẫn kia đều là sinh vật cấp Vương, vừa chạy đến thì thấy cảnh tượng này, tất cả đều hít một ngụm khí lạnh.
Keng!
Phi kiếm màu đỏ thắm bộc phát, ánh sáng chói lọi, trực tiếp chém tận gốc một chiếc sừng thú của Tàng Linh Dương Vương, sừng thú còn dính máu tươi, rơi ở trên mặt đất.
Ngoài sơn cốc, Kim Ưng, Khổng Tước đều run rẩy, bọn chúng tận mắt thấy quá trình đi đến cái chết của vị Cầm Vương Chim gõ kiến Tử Kim này, bị dọa đến sắp bất tỉnh.
Đồng thời, bọn chúng nhớ lại trước đó không lâu, mình còn truyền tin tức về cho các tộc nhân, nói là Sở Phong sắp bị giết, Cầm Vương sắp trấn sát hắn, xem ra là đã vui mừng quá sớm rồi!
Trong tộc Khổng Tước, một lão giả rất hưng phấn, bởi vì lão ta nhận được một vài tấm ảnh, trong ảnh là Sở Phong quần áo rách rưới, bị sấm sét bao trùm, rơi vào trong tuyệt cảnh.
Mà một con Chim gõ kiến Tử Kim đứng giữa trời, toàn thân phát ra ánh áng tím vàng thần thánh, trông vô cùng thần võ, từ trên cao nhìn xuống Sở ma vương.
Trong tộc Khổng Tước, không ít dị loại tụ tập, đều đang quan sát tấm ảnh này, bọn chúng cảm thấy Sở ma vương chắc chắn sẽ bị chặt đầu!
"Chờ đầu của hắn rơi xuống đất, thiên hạ đều sẽ chấn động, Sở ma vương rốt cục cũng phải chết, chờ xem thủ cấp của hắn đi!" Có mấy dị loại cười to không thôi.
"Đây chính là thời điểm chấn nhiếp thiên hạ!" Rất nhiều dị loại phụ họa, gật đầu theo, cảm thấy vô cùng thoải mái.