Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 301 - Chương 300: Vượt Qua Thiên Kiếp (1)

Thánh Khư Chương 300: Vượt qua thiên kiếp (1)

Tuy đây là tộc Khổng Tước, nhưng cũng có các dị loại khác như Thương Lang, Kim Ưng, Xuyên Sơn Giáp.

Lúc này, một người trẻ tuổi đứng lên, vóc người trung đẳng, màu da trắng nõn, nhưng cũng không hề yếu ớt, một đôi mắt sáng ngời có thần, hắn là tử tôn của Thương Lang Vương.

"Các vị, việc giết Sở Ma Vương là chuyện lớn kinh thiên động địa, chúng ta nên nghĩ ra cách nào đó khiến cho hiệu quả chấn nhiếp thiên hạ đạt tới mức tốt nhất!"

Không ít dị loại liếc mắt, cảm thấy rất có lý.

"Ngươi muốn làm gì?" Một Chuẩn vương của tộc Khổng Tước hỏi.

"Tạo thế, tuyền truyền, phóng đại kết quả của trận chiến này!” Ánh mắt của gã trai trẻ thuộc tộc Thương Lang nóng bỏng, nói hoạch tẹt ra ý nghĩ của mình.

Thậm chí hắn còn thẳng thừng bảo, những thủ đoạn này đều là bắt chước nhân loại, lấy đạo của người trả lại cho người.

Gã Thương Lang trẻ tuổi này đề nghị từ giờ trở đi, cứ cách một khoảng thời gian thì sẽ công bố một tấm ảnh chụp cảnh Sở Phong gặp nạn, hấp dẫn sự chú ý của người trong thiên hạ, cuối cùng sẽ là cảnh cắt đầu của hắn, lúc đó sẽ gây ra chấn động không gì sánh nổi!

"Có thể thực hiện!"

Không ít dị loại gật đầu, cảm thấy có thể làm như thế, nếu tiến hành thì sẽ có hiệu quả cực kỳ kinh người, chấn nhiếp thiên hạ.

Lúc này, trong tay của bọn họ đã có năm, sáu tấm ảnh chụp, cũng coi như đầy đủ.

Những dị loại này cũng rất quyết đoán, nhanh chóng hành động, chủ yếu là do mấy ngày gần đây bọn chúng rất phẫn uất, chỉ một thanh niên vương giả của nhân loại mà có thể ép cho các phương đều hít thở không thông.

Bây giờ Sở Phong sắp bị chém đầu, đúng là thời điểm nên đẩy mạnh tuyên truyền một lần!

Sau khi tấm ảnh thứ nhất được phát ra, gợn sóng còn không tính là lớn, thế nhưng theo tấm thứ hai, tấm thứ ba xuất hiện, quả nhiên trên internet không còn yên tĩnh.

Mọi người giật mình phát hiện, Sở Phong rơi vào sơn cốc thần bí, bị sấm sét đánh trúng, đang ho ra máu, đây quả thực là một sự kiện lớn.

Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Đó là một khu vực như thế nào, vì sao lại có hàng loạt sấm sét từ không trung hạ xuống, quỷ dị và đáng sợ đến như thế.

Sau khi tấm ảnh thứ tư xuất hiện, trong lòng rất nhiều người rung động, một tia sét màu xanh thẳm đánh lên trên người Sở Phong, khiến hắn bay ra ngoài, sấm sét và sương máu cùng hiện rõ.

"Lão đại, anh đang ở đâu, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?" Đám người Đỗ Hoài Cẩn, Âu Dương Thanh đứng ngồi không yên.

Ngọc Hư Cung, Lục Thông cũng đứng lên, nhìn qua ngoài cửa sổ, sắc âm trầm.

Trong thời gian ngắn mấy tấm hình liền trở thành chủ đề hot, được các bên chú ý tới.

"Sở Ma Vương đây là. . . đang độ kiếp sao?" Khương Lạc Thần kinh ngạc, trợn to đôi mắt đẹp nhìn chằm chằm mấy tấm ảnh kia.

Rất nhiều người gọi điện thoại cho Sở Phong, nhưng căn bản không liên lạc được, không có ai nghe máy.

Các đại tài phiệt cũng bị kinh động, vô cùng chú ý.

"Cuối cùng dị loại đã động thủ muốn diệt trừ Sở Phong, lấy đó lập uy!"

Các thế lực lớn vô cùng nhạy cảm, nhanh chóng đưa ra phán đoán, đây là do dị loại phản kích và trả thù!

Theo bọn họ nghĩ, Sở Phong đang gặp phải nguy cơ nghiêm trọng nhất, rất có thể sẽ bị giết chết, dị loại tuyệt đối sẽ không cho phép hắn sống sót, muốn dựa vào hình ảnh này để cảnh cáo thiên hạ!

Bất quá, nếu như hắn thật có thể vượt qua, cái danh xưng Sở ma vương này sẽ càng thêm vang dội, sẽ được các phương tán thành, cho dù là thú vương cũng không dám tùy tiện ra tay.

Một tấm ảnh cuối cùng xuất hiện, lần này Sở Phong người đầy vết máu, tình huống càng thêm hỏng bét, bị một luồng sấm sét bao trùm, sinh tử khó liệu!

Ai cũng không biết hắn có thể sống sót khỏi đòn này hay không.

Trừ cái đó ra, trong tấm ảnh này còn có thêm một con dị loại, đó là một con Cầm Vương, toàn thân tím óng ánh, đứng ở giữa không trung, lạnh lùng nhìn xuống Sở Phong.

Đây là một loại so sánh, vương giả trong dị loại xuất hiện, giống như là không sợ sấm sét, vượt xa cấp Vương của nhân loại.

Đồng thời, phía dưới tấm ảnh này còn có một hàng chữ, nội dung rất đơn giản: Sở Ma Vương? Quá yếu, không chịu nổi một kích!

Trên internet sôi trào, rất nhiều người có cảm giác đại sự không ổn!

Mọi người ý thức được, dị loại thật sự quyết tâm, lần này không giết Sở Phong thề không bỏ qua, từ lúc thả ra tấm ảnh đầu tiên đến giờ, mọi chuyện đều nằm trong lòng bàn tay của bọn chúng, lúc đó dị loại đã kết luận Sở Phong hẳn phải chết không nghi ngờ!

Đây là quả thực là một cơn sóng vô cùng lớn, các nơi không yên tĩnh.

Các đại tài phiệt cũng đều cảm thán, lần này dị loại cũng đủ hung ác, chắc chắn có thủ đoạn giết người cao tay, cho nên mới có thể không cố kỵ mà thả ra hình ảnh như vậy.

Mọi người đều hiểu, chắc chắn là dị loại cố ý, cứ cách một đoạn thời gian thì phát ra một hình ảnh, từng bước một thúc đẩy, cho đến cuối cùng mới tuyên bố Sở Phong bị giết chết!

Rất nhiều dị loại cảm thấy vô cùng phấn khích, chuyện này đối với bọn chúng mà nói là kinh hỉ, là tin tức rất tốt.

Là thời khắc phong vân khuấy động, rất nhiều dị loại đều đang hoan hô.

"Cầm Vương uy vũ, hôm nay ngài ấy đã thể hiện uy thế vô địch của mình rồi!"

"Có câu nói rất hay: Đừng giả vờ, giả vờ sẽ gặp sét đánh, Sở Ma Vương là minh chứng rất tốt cho câu nói này, ha ha. . ."

Cả đám dị loại lên tiếng giễu cợt mà chẳng thèm kiêng nể gì. Cục tức này bọn chúng đã nhẫn nhịn rất lâu rồi. Hôm nay mới cảm thấy được thoải mái, trong lòng cực kỳ thư thái.

Rất nhiều nhân loại phẫn nộ, nhưng lại không thể làm gì, bởi vì rất có thể chẳng bao lâu nữa sẽ có tin dữ truyền ra, không ít người cảm thấy tin tức Sở Phong tử vong sắp xuất hiện rồi.

Tại thành phố Thuận Thiên, trong hội sở của Hoàng Triều Giải Trí.

Hồ Sinh, Hùng Khôn, Lục Tình và một đám thanh niên dị loại đang hội họp. Bọn họ cũng nhận được tin tức, có người hoảng hốt, có ít vui sướng đến nhảy cẫng, còn có người lại đang cười to.

Trước đây không lâu, bọn chúng bị Sở Phong áp chế rất thảm, hôm nay cuối cùng cũng xả được cơn giận.

"Sở Ma Vương cũng có ngày hôm nay?" Hùng Khôn rất hưng phấn, hôm qua hắn ta còn đang cầu ông nội, vái bà nội, cầu viện bốn phía đây, lo lắng Sở Phong diệt tộc của hắn ta.

Nhưng mà, hôm nay tình huống đột nhiên nghịch chuyển.

Bỗng nhiên, hắn ta phát hiện Hồ Sinh ngậm miệng, trong ánh mắt nhỏ dài lấp lóe tinh quang, nhưng cũng không mở miệng.

Cái này khiến Hùng Khôn rùng mình một cái, hắn ta rất sợ loại tư thái cẩn thận này của Hồ Sinh. Con hồ ly này đã hai lần im miệng như thế, kết quả đều có chuyện lớn xảy ra.

"Hồ Sinh ngươi có ý gì, đừng dọa ta!" Hùng Khôn trừng gã, những người khác cũng nhìn lại.

"Cứ chờ một chút, chớ nóng vội chúc mừng." Hồ Sinh mở miệng, cũng không nói xấu Sở Phong.

"Ta không thể chờ đợi được nữa, muốn chúc mừng một phen.” Có người nói, hắn ta muốn biểu đạt sự vui sướng trong lòng.

Bỗng nhiên, điện thoại của Hùng Khôn vang lên, là ông nội của hắn ta Hắc Hùng Vương gọi tới, sau khi kết nối, lão Hắc Hùng trực tiếp cảnh cáo hắn ta, nói lúc này nên giữ yên lặng, dám nhiều lời một chữ sẽ đánh chết hắn ta!

"Lão gia hỏa có ý tứ gì? Cẩn thận quá mức đi!" Hùng Khôn lẩm bẩm, nhưng ít nhiều cũng có chút chột dạ, lần trước hắn ta quả thực đã "hố ông nội" mình.

Hắn ta tưởng Sở Phong muốn đi diệt bộ tộc của mình, vì thế hắn ta báo tin cho ông nội, kết quả suýt nữa dẫn tới hiểu lầm to, hại ông nội của hắn ta.

Bình Luận (0)
Comment