Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 3006 - Chương 3007: Bổn Cung Là Cấp Đại Vũ! (3)

Thánh Khư Chương 3007: Bổn cung là cấp Đại Vũ! (3)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Tử Loan nghe được tin tức về Sở Phong, bởi vì khi những người này bàn tán, trước nay đều rất yên tâm, cho rằng thực lực của nàng không đủ, cũng không đặc biệt tránh né nàng.

“Tên buôn người, là ngươi liên luỵ ta, đại ma đầu mau tới cứu ta, lão yêu... Muốn giết người!” Thật ra nàng muốn hô lên ba chữ lão yêu bà, nhưng lại sợ Phượng Vương giết mình, vì thế lập tức thu nhỏ miệng lại.

Phượng Tuyến lạnh nhạt nói: “Ta thay đổi chủ ý, nhổ lông tím nửa người của ả xuống cho ta, làm thành áo choàng loan nhung, nhìn ả chướng mắt, coi như trừng phạt nhỏ.”

“Á không, ta sợ! Cứu mạng, tên buôn người, đại ma đầu ngươi ở nơi nào, mau mau chui đầu vô lưới đi, mau chui vào rọ,... Đánh chết hết bọn họ!”

Tử Loan khóc kêu, nói nàng không cốt khí, nàng còn muốn Sở Phong đánh chết những người này, nói nàng không sợ hãi thì nàng lại run rẩy lợi hại, thật ra sợ muốn chết.

Loảng xoảng một tiếng, lồng sắt kim loại bị mở ra, Tử Loan bị dọa thét chói tai, liều mạng trốn vào một góc lồng sắt, cả người phát run, lông chim dựng hết lên, kinh sợ quá độ nên ứa đầy nước mắt.

“Cứu mạng, nương, con nhớ người!”

“Gia gia, người được gọi là lão Ma Vương, mau tới cứu ta!”

“Tên buôn người, ngươi là hỗn đản, mỗi lần có liên quan đến ngươi đều bị xui xẻo tột cùng, ta ra lệnh ngươi tới cứu giá!”

Hiện tại nữ ngạo kiều thật sự bị dọa không nhẹ, đủ loại quỷ kêu làm người quen chua xót lại đau lòng, đồng thời cũng có chút buồn cười.

Lúc này Sở Phong đang làm cái gì? Phong tỏa khắp đạo tràng, không muốn thả chạy một người, hắn thật sự nổi giận.

Sau khi xác định Tử Loan không có nguy hiểm sinh mệnh, hắn nhanh chóng hoàn thành những chuyện đó, lúc này đang nhanh chóng lao tới!

Hắn nghe thấy tiếng kêu cứu của Tử Loan, lập tức lửa giận phừng phừng, đi nhanh qua rừng thông, cũng muốn xem những người này nhìn thấy hắn còn ưu nhã thế nào, săn thú thế nào, còn cảm thấy chơi vui không?

Dám đối đãi với Tử Loan như vậy, làm hắn tức giận sôi trào!

“Ha hả, không phải ngươi là cường giả cấp Đại Vũ chuyển thế sao, mau thức tỉnh Đạo Quả kiếp trước đi.”

Hai thị nữ chế nhạo, mặt mang ý cười châm biếm, một người trong đó mở lồng sắt ra, duỗi tay chộp về hướng Tử Loan.

“Ta vốn là cường giả cấp Đại Vũ, các ngươi mau tránh ra, bằng không đều phải chết!” Tử Loan khóc kêu.

“Ha ha...” Hai gã thị nữ cười ngả ngớn, cười vui vẻ.

Phía sau, đám người cũng cười, tất cả khách khứa, bao gồm Thiên Tôn đều hiện ra ý cười.

Nhưng giờ khắc này, chuyện làm người ta kinh sợ đã xảy ra, hai thị nữ đang chế nhạo và châm biếm kia đột ngột ngã xuống, phốc phốc hai tiếng, hóa thành hai đóa huyết hoa đỏ thắm.

Giờ khắc này, nụ cười của mọi người đều cứng lại!

“Cấp Đại Vũ... Đạo Quả sống lại?!” Có người nhát gan kêu lên sợ hãi.

Dù là Tử Loan cũng sợ hãi mà phát ngốc, đôi mắt đầy lệ, ôm đầu, cứng lại ở nơi đó, cả nàng cũng đang hoài nghi nhân sinh, chẳng lẽ bổn cung thật là sinh vật cấp Đại Vũ chuyển thế sống lại? Nói như vậy... Hiện tại bổn cung vô địch? Có thể một mình đánh một trăm tên các ngươi!?

Hiện trường an tĩnh, không ai dám mở miệng, không ai dám nói nữa.

Tất cả mọi người không cảm nhận ra rốt cục hai người kia chết như thế nào, chỉ nhìn thấy các nàng mới chạm đến thân thể Tử Loan thì đã bang bang hai tiếng hóa thành huyết hoa thê diễm, rất chấn động lòng người.

Đây không phải là câu trả lời đó chứ? Đạo Quả cấp Đại Vũ sống lại?

Nhưng vui đùa cái gì vậy!

Từ xưa đến nay những loại sinh vật đó đều được biết đến, được dương gian ghi chép lại kỹ càng, có một vị như vậy sao?

Ly Hỏa Thiên Nha bồn chồn trong lòng, gương mặt già tràn đầy nếp nhăn giống như vỏ quýt khô quắt.

Hắn nghi ngờ không thôi, cẩn thận hồi tưởng lại thì phát hiện loài chim thật sự có ghi lại một vị tiền bối biến mất ở cận cổ, tương truyền nàng đi chuyển thế, vẫn chưa hiện thân.

Cả đám người đều lộ ra sắc mặt quỷ dị, vẫn không thế nào tin nổi.

Giờ phút này, trên người Tử Loan không bắn ra một giọt máu, lại có một lớp tiên quang thần bí bao trùm, khiến nàng thần thánh vô cấu, toả ra ánh sáng kinh người.

Bên ngoài cơ thể nàng hình thành một mảnh quang hoàn lộng lẫy, nàng như đứng sừng sững trong thần nguyệt trong trẻo, cực kỳ thần dị.

Cái lồng sắt giam cầm nàng thì hóa thành bột mịn trong nháy mắt, rào rạt rơi xuống mặt đất, bị đánh tan biến sạch sẽ.

Đây là tiên quang phóng xạ bên ngoài cơ thể nàng gây ra, gông xiềng tan rã, nhà giam hóa thành bụi bặm, nàng lơ lửng giữa không trung, thân thể phát ra vạn ánh hi quang, vạn pháp bất xâm.

Lúc này, dù cho là Phượng Vương cũng biến sắc, đó chính là nhà giam đúc thành từ thần kim nào đó, dù là Thiên Tôn, không tốn công tốn sức cũng khó có thể vặn gãy.

Nhưng hiện tại thân thể Tử Loan chỉ phát ra một loạt tia sáng thôi mà đã phóng xạ nó thành bột mịn, đây là sức mạnh làm Phượng Vương cũng cảm thấy sợ hãi!

Cảnh tượng thần dị này làm mọi người kinh sợ.

Trong đồng điện, vạn ánh thụy quang, sương mù tiên bốc hơi, như ẩn như hiện, sau lưng Tử Loan có một mảnh cảnh tượng mờ ảo hiện lên, mấy vạn tiên sơn, đảo nhỏ treo không, Thiên cung trấn áp trời cao.

Những cảnh vật đó rất xa, rất hư ảo, đang không ngừng lưu chuyển xung quanh nàng, giống như thiên quốc buông xuống, rất giống với sinh vật cứu cực chuyển thế sống lại trong truyền thuyết, tiếp dẫn Đạo Quả kiếp trước trở về.

Bốn phía đều ớn lạnh, con chim tước nhỏ mới đầu ngạo kiều, sau đó bị tra tấn khóc sướt mướt, cực kỳ đáng thương này thật là sinh vật vô địch chuyển thế sao?

Nhưng điều này thật sự làm người ta khó tin, sao nàng có thể là sinh vật cấp Đại Vũ?!

Có người tìm kiếm khắp nơi, muốn tìm ra dị thường.

Tâm can của Tử Loan đều đang run loạn, đây là thế nào? Bổn cung thật là sinh vật vô địch cấp Đại Vũ, sắp xoay người làm chủ nhân? Nàng có ảo giác là một đầu ngón tay của mình có thể đâm thủng trời xanh!

Đây không phải là cảm giác hư ảo, hiện tại ngoài thân nàng có năng lượng nồng đậm, khiến cho không gian cũng đang sụp đổ, chút hành động thật nhẹ cũng làm hư không bên ngoài cơ thể xuất hiện vô số những cái khe màu đen, thực sự khủng bố!

Quả thật, đa số đều là chân thật.

Trong âm thầm, Sở Phong lợi dụng Tràng Vực, xuyên thấu qua mặt đất mà rót vô số tinh khí sinh mệnh vào thân thể nàng, đền bù sự suy kiệt, chữa trị thương thế cho nàng.

Ngoài ra, Sở Phong còn bố trí năng lượng nồng đậm tính mang công kích xung quanh nàng, nhưng lại không chạm vào thân thể giống như tinh khí sinh mệnh.

Đây là thủ đoạn khó lường của Tràng Vực thiên sư, người ở đây không thể nhìn thấu được.

Bình Luận (0)
Comment