Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Grào!
Ngay lúc ấy, trong một tiểu thế giới nào đó không biết, một tiếng gầm thét kinh thiên động địa bỗng vang lên, mang theo nỗi căm giận vô biên, đau thương phẫn uất và cả sự không cam lòng!
Dương gian, Lục Nhĩ Mi Hầu tộc, tất cả mọi người đã bị kinh động.
Tiếng la hét vang khắp trời: “Là thế giới ở tổ địa! Có chuyện gì vậy?”
“Grao!”
Một cây gậy sắt thật to đâm xuyên trời đất, xông thẳng ra ngoài. Nó quá khổng lồ, đủ để đập vụn trăng sao. Nó bay vút ra, sau đó phóng thẳng về hướng Hồn Quang động.
"Đó là ai, là cái gì?" Rất nhiều người trong Lục Nhĩ Mi Hầu tộc run rẩy, các thiếu niên lại càng kinh sợ hơn. Hỏa Nhãn Kim Tinh phát ra ánh sáng chói mắt.
“Đó là thế giới tổ địa của chúng ta, trong tộc có con đường liên kết nhưng sẽ không tùy tiện mở ra. Đó là nơi chôn xương của Thủy Tổ, vừa rồi là binh khí của ngài đã bay ra!” Lão Lục Nhĩ Mi Hầu nói.
“Thủy Tổ của chúng ta là…?”
“Ngươi phải biết rằng, trong cơ thể chúng ta ngoại trừ chân huyết của Lục Nhĩ Mi Hầu thì còn có một nửa dòng máu khác còn mạnh hơn nữa. Chúng ta đến từ Đấu Chiến Thánh tộc!"
...
Trong thoáng chốc, mọi người đều thấy một con vượn thánh cầm cây gậy sắt thật lớn trong tay, đầu đội trời chân đạp đất, hô mưa gọi gió, chỉ phóng ra một bước là đã đến tận cuối chân trời.
Ầm!
Hắn trực tiếp đánh nổ Hồn Quang động, sau đó đánh gãy Hồn Hà, cuối cùng là đánh nát cánh cửa kia, tiến vào thế giới sau cánh cửa.
“Grao!”
Tiếng gầm kinh thiên động địa, chấn động chư thiên vạn giới!
Gậy sắt mang khí thế ngút trời quét ngang vạn quân. “Bùm bùm bùm”, vô số sinh vật Hồn Hà trên bình đài ở vùng đất Đế Chiến nổ tung, ngay cả con quạ cổ kia cũng không kịp tránh, bị mất thêm một chân mệnh nữa.
"Huynh đệ!" Hắc Cẩu kêu to. Giây phút này nó thật khó mà tin được vào mắt mình, lệ nóng hoen mi, đứng đó gào thét: “Là ngươi đấy ư? Hay chỉ là binh khí của ngươi thức tỉnh, bay tới tham gia trận chiến? Huynh đệ, hồn ngươi ở đâu, ta rất muốn được gặp lại ngươi, kề vai chiến đấu với ngươi!”
“Hầu tử!” Ở phía xa, thân hình xác thối cũng run lên, hai mắt đỏ hoe.
Gậy sắt vô song nặng như núi xông vào chiến trường, quét ngang yêu ma quỷ quái, khiến vô số sinh vật Hồn Hà bị đập nát tan tành!
Đòn đánh này khắp thiên địa không đâu bằng, cây gậy sắt đầy khí phách ấy đánh nát mọi thứ, khiến toàn bộ kẻ địch nổ tung!
Quạ cổ kêu lên thảm thiết, chìm trong nỗi sợ khi phải vứt bỏ thêm một chân mệnh nữa.
Sau khi tái hiện lại chân thân, trong lòng nó bất an vô cùng. Nó muốn chạy trốn, thậm chí sinh ra ý nghĩ không bao giờ ló mặt ra ngoài nữa. Một loại tinh khí thần nào đó trong nó đã bị cây gậy sắt vô song kia phá nát.
Đây là ai? Nó núp ở phía xa, nội tâm bất an mãnh liệt.
"A..." Một tiếng gào giận dữ như ẩn như hiện vang vọng khắp chiến trường, làm chấn động chư thiên, mang theo cảm xúc không cam lòng cùng với nỗi căm phẫn vô tận.
Trong thoáng chốc, tất cả mọi người nhìn thấy một con vượn thánh cao sừng sững đứng đó, đầu đội trời chân đạp đất, bễ nghễ xưa nay không ai bằng. Nó vác gậy sắt, chỉ về hướng Hồn Hà chung cực.
Ầm!
Hắn lại ra tay lần nữa, gậy sắt đánh nát giới bích, cắt ngang Hồn Hà, khiến vô số hồn quang trong đó bùng cháy, hóa thành hạt vật chất và bốc hơi toàn bộ.
Đồng thời, một đầu của gậy sắt đâm vào vùng đất chung cực, đánh nổ nơi đó. Ách thổ bao la bát ngát chìm xuống rồi nổ tan tành.
Giờ phút này, khắp chư thiên đều nghe được tiếng gào thét. Vô số lệ quỷ, vô số sinh vật Hồn Hà kêu thảm, nơi đó là sào huyệt, là ngọn nguồn của quỷ dị, bây giờ đã bị người ta đánh nát!
Chư thiên run rẩy, vô số dị tượng nổ ra cùng với mưa máu tuôn xuống các giới.
Tất cả cường giả đều kinh hãi, rất nhiều người đều thấy được – mặc dù rất mờ - một con vượn khắp người là ánh sáng nhàn nhạt, chiếu rọi khắp nơi trong Thiên Vực.
Các cường giả tuyệt đỉnh còn xúc động hơn. Xuyên qua Hồn Quang động bị nổ nát, xuyên qua con đường kia, họ đã thấy được một phần tướng mạo thật sự của con vượn ấy.
Đó là vị đã từng là… Thánh Hoàng mạnh nhất từ xưa tới nay của Đấu Chiến tộc phải không?!
Hắn quá mạnh, lúc này đang chiến đấu ở chỗ nào? Là... Hồn Hà!
Tất cả cường giả đều ngẩn ra. Thật quá nghịch thiên, Thánh Hoàng năm xưa chinh chiến Hồn Hà đã xuất hiện lần nữa, xông lên lần nữa, một cánh tay giơ cao gậy sắt lên và… Đánh nổ ách thổ Hồn Hà lần nữa!
“Ầm” một tiếng, tất cả lão quái vật ở các giới khắp chư thiên đều bị kinh hãi đến mức phải hiện thân xuất thế.
Không phải hắn chết rồi ư, thế mà hôm nay lại xuất hiện. Có lẽ đây không phải là Thánh Hoàng còn sống, tình trạng của hắn rất lạ, hắn chỉ là một ảo ảnh còn sót lại!
Dù vậy, khí thế của hắn, tư thái vô địch bá đạo của hắn vẫn khiến chư thiên phải kinh sợ, trên đời này có một không hai.
Hắn đứng ở nơi đó, nhìn xuống tận đáy Hồn Hà!
Đây là vẻ dũng mãnh đến nhường nào? Cái thế vô song, quá chấn động lòng người.
Giờ khắc này, Hắc Cẩu rơi lệ, vô cùng kích động, trong miệng gào thét: "Nhìn thấy không, đây là huynh đệ năm xưa của bọn ta. Hắn tới rồi, tới đánh Hồn Hà lần nữa!”
Cùng lúc ấy, trong lòng nó cũng tràn ngập nỗi xót thương khôn cùng, bởi nó biết rõ điều này mang ý nghĩa gì.
Nó khẽ gằn một tiếng: “Thánh Hoàng... Huynh đệ!"
Trong lòng Hắc Cẩu là nỗi buồn thương và đau đớn vô hạn, vì đó là tàn ảnh của Thánh Hoàng chứ không thật sự là hắn. Dầu sao người mạnh nhất Đấu Chiến tộc cũng đã chết thật rồi.
Tàn ảnh không bị diệt tắt, vì nghe được lời kêu gọi của Hắc Cẩu mà cái bóng Thánh Hoàng lưu lại khi còn sống đã quấn theo binh khí, xông phá mọi ngăn cản, gậy sắt ép Hồn Hà, đánh tới nơi này!
"Hầu tử!" Nơi xa, xác thối cũng rống to một tiếng, mang theo nỗi buồn và đau thương vô hạn. Người mạnh nhất Đấu Chiến tộc, người bá đạo và dũng mãnh vô địch đến thế, vậy mà phải xa cách muôn đời.
Năm ấy, trong lúc tin dữ động thiên lan truyền khắp chốn, những cố nhân còn sống vẫn không muốn tin, đều cho rằng hắn mạnh đến vậy thì sẽ kiên cường sống sót.
Hôm nay hắn xuất hiện, đánh nổ ách thổ Hồn Hà, tư thái vẫn bá đạo vô song như cũ nhưng lại khiến người ta ủ rũ không thôi, không kìm được giọt lệ.
Gậy sắt vung ngang trời, bóng dáng vàng óng mờ ảo ảm đạm ấy dần hạ xuống, hướng về quái vật lông đỏ bị khoét hai mắt. Đó là con ruột của hắn!
Tiếng gầm truyền đến, dù cho là bá chủ tuyệt thế, là Thánh Hoàng mạnh nhất trong lịch sử Đấu Chiến tộc, song bây giờ tàn ảnh cũng vẫn ngập tràn bi thương đến thế. Hắn cầm gậy gào to, xé rách Hồn Hà, đè nát ách thổ.