Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Khí tức ấy, lực chiến đấu vô song ấy khiến ai ai cũng kinh hãi, chư thiên run rẩy.
Tàn ảnh như mang theo một chấp niệm bất diệt, bây giờ bị kích phát lên lần nữa, toát ra khí thế không đội trời chung với sinh vật Hồn Hà. Nhất là con quạ cổ kia, ngay lập tức đã bị hắn đưa vào tầm ngắm.
Hai mắt tàn ảnh lóe lên tia sáng thần, đó là phù văn ủ ra từ đôi Hỏa Nhãn Kim Tinh siêu cấp. Con trai hắn bị người ta khoét mất hai mắt, bây giờ hắn sẽ dùng loại diệu thuật vô thượng này để tấn công kẻ địch kia.
“Ơ?!”
Quạ cổ đã rút lui và chui vào trong ách thổ, rời xa chiến trường từ lâu. Thế nhưng bây giờ, nó hoảng sợ phát hiện ra ánh mắt ấy, đôi mắt đặc biệt ấy lại đang lôi kéo nó, khiến nó không tự chủ được mà bay ngược về lại chiến trường.
“Thánh Hoàng mạnh nhất từ xưa đến nay của Đấu Chiến tộc đã thật sự hồi sinh?!” Ở ngoại giới có không ít người kinh ngạc thốt lên.
Quạ cổ lơ lửng giữa không trung, lông vũ khắp người xù lên. Nó cảm nhận được cái chết đang ở trước mắt, tận thế giáng lâm. Chỉ trong thoáng chốc nó đã sử dụng tất cả mọi cấm thuật, thi triển pháp thuật mạnh nhất mà đời này nó có thể dùng, đồng thời vội vàng thúc đẩy mũi kiếm đặc biệt kia, cũng tức là đang thúc đẩy đôi Hỏa Nhãn Kim Tinh hiến tế nhanh hơn.
“Con chim chết tiệt!”
Ở đằng xa, Hắc Cẩu giận dữ mắng. Không ngờ ở ngay trước mặt họ mà quạ cổ vẫn mang đôi mắt của Tiểu Thánh Viên ra hiến tế, có bằm thây cũng không đủ xả hận!
Coong!
Chuông lớn rung động, trực tiếp đậy úp lên mũi kiếm không thể tưởng tượng kia. Mặc kệ nó sắc bén tuyệt thế đến nhường nào thì cũng không thể đâm xuyên qua vách chuông, càng không thể trốn thoát.
“A…”
Quạ cổ hét thảm. Nó bị một luồng sức mạnh thật lớn túm chặt, còn đang ở giữa không trung mà đã bị một đôi bàn tay màu vàng óng bắt lấy, sau đó xé xác.
Bụp!
Ngay cả hồn quang của nó cũng chịu chung số phận, bị xé thành từng mảnh nhỏ. Nó lại mất thêm một chân mệnh.
Một giây sau, nó lại xuất hiện ở đằng xa, nhưng nó kinh hãi phát hiện ra cặp mắt màu vàng kia vẫn đang tập trung vào nó, vượt qua thời không mà trói buộc nó. Nó như bị nhốt trong lồng giam, bị kéo đi lần nữa và xuất hiện ở gần Thánh Viên màu vàng kia.
“Ra tay đi, cứu ta!” Quạ cổ kêu to, ngay cả linh hồn cũng run rẩy.
Ở phía xa, ba thủ lĩnh sinh vật hình người vừa xuất hiện đồng loạt ra tay, dẫn theo đại quân giết tới, đánh xuyên qua hư không, chớp mắt đã đến gần.
Cùng lúc đó, quạ cổ cũng đang ngâm nga chú ngữ, định dùng thuật bảo mệnh mà nó sở trường nhất để trốn đi. Ngoài ra, nó cũng đang ra lệnh cho Tiểu Thánh Viên lông đỏ chặn đánh cha mình.
Nhưng mặc cho nó dùng cả ngàn loại thủ đoạn, vùng vẫy đủ kiểu thì vẫn không thay đổi được gì. Giờ phút này, Thánh Viên màu vàng là người không thể địch nổi, giống như đã thật sự bộc phát toàn diện và sống lại hoàn toàn.
Bụp!
Hầu Tử mạnh nhất Đấu Chiến tộc lại xé rách quạ cổ lần nữa, đồng thời vung ra một cú đấm, đấm quạ cổ thành màn sương máu, thành từng chùm sáng nhỏ, cả hình lẫn thần đều bị tiêu diệt.
Mãi đến lúc chết, quạ cổ cũng không thể tin được nó lại bị người ta đánh nổ ngay trước Hồn Hà, ngay tại cửa nhà mình. Nó bị đánh cho tan thành mây khói, không thể nào sống lại.
Tiếp theo, tàn ảnh dùng một tay ngăn lại Tiểu Thánh Viên lông đỏ, rót ánh sáng thần thánh vào người hắn lần nữa, tay kia thì giơ gậy sắt màu đen lên cao, khuấy nhẹ nhàng như đang đánh xuyên qua quá khứ lẫn tương lai, sau đó “Ầm” một tiếng đập về phía trước.
Mặc dù đang ở vùng đất Đế Chiến, nhưng toàn bộ chiến trường đều rung lắc dữ dội, trong thoáng chốc dường như còn phát ra tiếng răng rắc.
Thánh Hoàng ngày xưa, tàn ảnh hiện tại, một gậy vung lên, đánh cho vô số sinh vật Hồn Hà phải kêu la thét gào, lũ lượt nổ tung trong sự không cam lòng.
Thậm chí ba sinh vật thủ lĩnh kia đã giết tới gần, nhưng lúc này một kẻ trong đó cũng bị gậy sắt đánh cho tan tác, máu tươi chảy đầy chiến trường, hai kẻ còn lại thì vội vàng bay vụt ra xa.
Grao!
Giây phút này, tàn ảnh đã dẫn dắt cho đôi Hỏa Nhãn Kim Tinh của con trai mình bay đến. Hắn buông Tiểu Thánh Viên ra, đặt đôi con ngươi về lại trong hốc mắt, sau đó hai tay cầm gậy, tung người nhảy lên, hướng thẳng về phía ách thổ.
Hiển nhiên kẻ đứng mũi chịu sào chính là hai sinh vật hùng mạnh đang tấn công tàn ảnh, chúng bị cây gậy sắt khổng lồ màu đen trùm lấy, vô số hoa văn đại đạo phủ khắp chiến trường.
Ầm! Ầm!
Hai sinh vật này rất mạnh, thế nhưng vẫn bị đánh nổ, máu tươi văng khắp nơi.
Chúng cũng có chân mệnh của mình, nhưng lúc này Thánh Hoàng đang nổi điên, nỗi đau mất con khiến hắn dâng trào loại cảm xúc nào đó, hắn không còn ngây ngẩn nữa mà gắng giữ lấy một tia linh tính, đại khai sát giới.
Hắn bao vây sinh vật thủ lĩnh trong một khu vực, dù chúng vẫn còn chân mệnh nhưng cũng không thể nào sống sót.
Sau mấy lần liên tiếp, tàn ảnh đánh nổ toàn bộ bọn chúng, diệt trừ sạch sẽ. Hiện giờ nơi đó chỉ còn một mảng máu huyết khá lớn đang bốc cháy cùng tro bụi bay tán loạn.
"Nhìn thấy không, đây chính là huynh đệ của ta, ai có thể địch?!" Hắc Cẩu kích động kêu to.
Nó biết, thời gian của Thánh Hoàng không nhiều, hơn phân nửa là không thể cầm giữ trạng thái này lâu, sau đó hắn sẽ tiếp tục ngây ngẩn hoặc thậm chí là tiêu tán.
Hắc Cẩu gầm thét: "San bằng ách thổ Hồn Hà!"
“Quạ!”
Quạ trắng ở phía xa kêu to. Phụ thân của nó đã bị giết, dù có được chân mệnh mà cũng khó tự vệ, điều này khiến nó không kìm được cơn tức giận, kèm với đó còn là nỗi run sợ và hoảng hốt.
Nó xoay người rời đi, trốn vào ách thổ. Nó thật không muốn chiến đấu tiếp, đám người này đều thật là đáng sợ, huống chi hiện giờ nó còn chưa phải là thể hoàn chỉnh.
Vẫn còn nấn ná ở đây thì chỉ có chết.
"Đường này không thông!"
Lúc này, một tia sáng đen đến mức khiến nó hốt hoảng đột ngột xuất hiện, đồng thời tấn công dữ dội. Một đao chém ra, “Roẹt” một tiếng, cái đầu của nó đã bị chặt bay.
“Quạ!” Quạ trắng kêu thảm, máu huyết chầm chậm tích tụ hồi sinh ở đằng xa, gây dựng lại chân thân, từ bỏ chân thể nguyên bản. Chuyện này khiến thực lực của nó lại bị giáng xuống một bậc.
Nó gào thét thê lương, nó đã bị tên Đại Hắc Thủ này để mắt tới, lẽ nào phải chết ở đây ư?
“Giết cho ta! Diệt đám linh hồn nhỏ xíu này! Thật muốn có con nào to to còn sống rồi khôi phục lại, bản hoàng cũng mang đến món đồ mà Thiên Đế để lại năm xưa, ta nhất định sẽ giết chết con to đó!” Hắc Cẩu quát, kêu gọi tất cả mọi người xông lên chém giết.