...
Mãnh nhân của Thành phố Thánh xuất hiện, dẫn phát oanh động to lớn.
Vốn bảng xếp hạng chiến lực của quân Đông chinh rất nghiêm túc và nề nếp, kết quả sau khi mấy tấm hình gia nhập vào, nó liền bị biến vị.
Rất nhiều người đều đến xem, muốn biết thêm thông tin về mãnh nhân này.
Bởi hắn vô cùng thần bí, khi nướng Bạch Hùng xong không hề xuất hiện, bây giờ cư nhiên lại theo dõi bảng xếp hạng chiến lực của quân Đông chinh, khiến mọi người đều bị kinh sợ.
Vô luận phương đông hay phương tây, lần này đều bị chấn động.
Bởi Bạch Hùng Vương đúng là bị người ta nướng chín và ăn sạch, hiện tại bỗng nhiên chính chủ hiện thân sao có thể không dẫn tới sóng to gió lớn chứ?
Khi người có chuyên môn xác nhận, tấm hình kia không phải giả, mà cùng được chụp với mấy tấm hình kia.
Điều này như nói cho mọi người biết, chính chủ hoặc người có liên quan đến chính chủ đã xuất hiện.
Bình luận lúc trước bị người người chê cười, giờ lại trở thành bình luận hot, trong nháy mắt có đến mấy vạn người trả lời, trở thành danh phù kỳ thực “lầu cao vạn trượng”.
Bảng xếp hạng mỹ thực.
Đây là âm điệu mà vị mãnh nhân kia nói về bảng xếp hạng chiến lực, đó là bình luận kinh thế hãi tục mà hắn để lại, hiện tại không ai chế nhạo, tất cả đều đang thán phục.
“Thần nhân, anh chuẩn bị hành động tiếp à, anh muốn ăn ai thế?”
“Cường nhân đến từ Jerusalem, anh muốn ăn ai nào?”
“Mãnh nhân, mau hành động đi, người dân phương đông hoan nghênh anh, tranh thủ thời gian đến chân núi Côn Luân ăn hết Hắc Long Vương, Bắc Cực Vương đi, mùi vị của bọn chúng rất ngon.”
...
Cả phương đông lẫn phương tây đều bị một bình luận ngắn kinh động, gây ra sóng to gió lớn.
Trên thực tế, chuyện này còn nghiêm trọng hơn so với sự tưởng tượng của mọi người, một số đại tài phiệt cũng bắt đầu cử người chuyên môn nghiên cứu, xác định vị cường giả Jerusalem kia có hành động hay không.
Bạch Hùng là cường giả Gồng Xiềng cấp bốn, thế nhưng lại bị biến thành thức ăn. Chuyện này không thể bỏ qua, tất cả mọi người đều muốn tìm hiểu rõ ràng.
Quân Đông chinh còn phẫn nộ hơn so với những người khác, đồng thời cũng có chút sợ hãi, tên nhãi điên hung ác kia thực sự sẽ ra tay một lần nữa ư?
Đến Schieler, Hắc Long Vương, Bắc Cực Vương cũng bị kinh động, bọn chúng đang suy nghĩ, rốt cuộc đã làm gì đắc tội với vị cường giả Jerusalem kia.
Sở Phong rất nhàn nhã, hắn đang chờ những viện quân kia tới. Nếu không phải sợ bại lộ, hắn đã đăng bức ảnh nướng thịt rồng đất và đại bàng xám, đả kích sĩ khí quân Đông chinh.
Hiện tại hắn chỉ mong nhìn thấy Sư Tử Hoàng Kim, đám ma cà rồng sớm một chút.
Nhưng hành động “Không chịu trách nhiệm” này của hắn, quả thực ảnh hưởng rất lớn, khiến cường giả tuyệt thế Gồng Xiềng cấp sáu đều phải nhíu mày.
Cuối cùng, Sư Tử Già mở miệng cổ vũ sĩ khí quân Đông chinh, nó rất ngang bướng, cho tới bây giờ nó cũng vẫn còn quyết tâm đặt chân đến Quê hương của vạn thần.
“Ta chẳng cần biết ngươi là ai, cũng không quan tâm ngươi đến từ đâu. Sau này nếu ta đến phía đông, ngươi dám xuất hiện trước mặt ta, ta tất chém chết ngươi.”
Sư Tử Già vô cùng cường ngạnh, cho thấy chuyện này chẳng có chút tính khiêu chiến nào với nó, thậm chí nó còn chẳng quan tâm vị mãnh nhân kia đã trở thành cường giả tuyệt thế, thành Thánh chưa.
Đây là một kiểu tự tin vô địch.
“Thịt sư tử như thế nào nhỉ? Ta rất chờ mong đó.” Cuối cùng, Sở Phong để lại một dòng bình luận, vẫn là phía dưới bảng xếp hạng chiến lực kia.
Hắn cố ý tìm một phần mềm phiên dịch, bởi hắn chỉ biết một chút tiếng Anh sứt sẹo, nhưng lại không biết ngôn ngữ Thành phố Thánh.
Trong chớp mắt, phương đông và phương tây đều bùng nổ, mọi người kích động và hưng phấn. Đây là một trận đại chiến tuyệt thế như sao chổi va chạm đại dương bao la sao?
Sư Tử Già rất cường thế, nhưng vị mãnh nhân kia cũng vẫn rất hung hãn, hắn muốn ăn thịt sư tử sao? Đây là hắn đang biểu thị bản thân không hề sợ hãi và cũng đang khiêu chiến ư?
Sư Tử Gia vô cùng lạnh lùng, trong mắt nó sáng lóe, nhưng nó không tranh luận, chỉ có một câu, nó sẽ tiến thẳng về núi Côn Luân.
Trên thực tế, Sở Phong nói muốn ăn thịt sư tử, cũng không phải chỉ con Sư Tử Già kia, mà là Sư Tử Hoàng Kim, hắn không tự đại đến mức tử chiến với sinh vật cấp Vương Gông Xiềng cấp sáu.
Sau lưng Sư Tử Hoàng Kim có con Sư Tử Già vô địch kia, lúc nào làm việc cũng ngang ngược, lần trước tại Vatican nó vô cùng bá đạo, muốn lấy tính mạng của Sở Phong và hai con trâu.
Nếu như không phải thời khắc mấu chốt Sở Phong ném Kim Cương Trác ra, có lẽ lần đó bọn họ đã bị Sư Tử Hoàng Kim đánh chết.
Lần này biết nó sẽ đi ngang qua nơi này, tiến về Côn Luân để tham chiến, đương nhiên Sở Phong muốn chặn giết, không thể buông tha.
Dù phương đông hay phương tây đều đang có sóng gió chập trùng, muốn nhìn một chút rốt cuộc Sư Tử Già tài giỏi đến đâu, cũng muốn biết vị mãnh nhân kia sẽ làm ra chuyện kinh thiên động địa gì nữa.
Sáng sớm, Sở Phong men theo hẻm núi đi ra, đi thẳng về phía phương đông, đặt chân tại thung lũng Tân Cương.
Hắn cảm thấy người đổi quân sắp tới nên chờ ở chỗ này trước, chuẩn bị chặn đánh.
Xuyên qua khu vực sương mù, tắm ánh bình minh xán lạn, hắn vận chuyển phương pháp hô hấp đặc biệt, toàn thân đều óng ánh trong suốt, mỗi một tấc máu thịt đều được ánh nắng bao phủ.
Trước kia, bên trong thung lũng này có một gốc cây Hồ Dương, hóa thành Thụ Vương, nhưng bây giờ đã biến mất dạng, gốc cây già kia bỏ trốn mất dạng, tránh né đại quân Đông chinh.
“Đến rồi.”
Sở Phong khẽ nói, sau khi kết thúc phương pháp hô hấp đặc biệt, hắn thấy xa xa phía chân trời có hai sinh vật đang đi tới.
Một cô gái tóc dài rối tung, toàn thân được ánh bình minh chiếu rọi phát ra hào quang vàng óng, rất mỹ lệ, chính là Kiều Na, nữ cường giả đến từ Giáo Đình.
Bên cạnh cô ta có một con chó to, toàn thân màu đỏ, lông dài như ngọn lửa đang thiêu đốt, nhìn rất hung dữ, nó cũng là một sinh vật cấp Vương.
Kiều Na và con chó to này là hai trong tám đại cường giả lần trước truy sát Sở Phong rơi xuống biển.
Kiều Na phát hiện ra Sở Phong, lập tức chấn kinh, cô ta chưa bao giờ nghĩ đến chuyện người chết phục sinh, lần nữa xuất hiện tại trước mắt cô ta.
Trong tích tắc, trong lòng cô ta chấn động kịch liệt, nghĩ đến rất nhiều chuyện, Ovid chết tại Jerusalem, Vatican phát sinh kịch biến kinh thiên, không phải đều có liên quan đến hắn chứ?
Trực giác của phụ nữ rất nhạy cảm và đáng sợ.
Trong nội tâm Kiều Na vô cùng phập phồng, nhưng bề ngoài cô ta lại lộ ra ý cười, rất thân thiết nói: “Sở thân ái, đây thật là một chuyện ngoài ý muốn, không ngờ lại gặp ngươi ở chỗ này. Đi theo ta đi, vô cùng hoan nghênh ngươi gia nhập Giáo Đình. Đương nhiên nếu như ngươi thực sự không đồng ý, chúng ta cũng không miễn cưỡng.”
Sở Phong bình tĩnh nhìn cô ta, không hề trả lời, lần trước trên mặt cô ta cũng tỏ ra rất nhiệt tình, nhưng lúc truy sát lại không ngừng hạ tử thủ.
“Sở, ngươi không vui à? Lần trước chỉ là hiểu lầm.” Kiều Na buộc mái tóc dài màu vàng nhạt lại, cười ôn hòa, gương mặt trắng như tuyết rất tinh xảo, ánh mắt xanh biếc lưu động ánh sáng.
“Không, ta thật mừng. Bởi vì có thể giết ngươi.” Sở Phong đáp lại.