“Không cần nói nhảm với hắn, lần trước bị hắn đào tẩu một lần. Hôm nay, không có khả năng tha cho hắn!” con chó to kia gào thét.
“Vù”
Con chó to vồ tới, nó đã đột phá Gồng Xiềng cấp ba, thực lực phi phàm.
Lúc này, Sở Phong cũng vọt tới, vận dụng Thần Túc Thông, dùng vận tốc gấp bốn lần vận tốc âm thanh, không khí phát nổ. Hắn muốn cùng nó cứng đối cứng, sau khi vọt lên, hắn dùng một chân đạp xuống
“Ầm”
Tiếng vang to lớn như sét đánh ngoài trời, quanh quẩn trong thung lũng này.
Rầm một tiếng, con chó to bay ngang ra ngoài, té lăn trên đất, răng nanh trắng muốt gãy khá nhiều. Hơn nữa, cằm bị gãy xương, nghiêm trọng đến sức sắp vỡ vụn, miệng mũi nó chảy máu, không chắn được chân của Sở Phong, lại bị lực lớn chấn bị thương, khiến nó kinh sợ.
“Vèo”
Kiều Na phản ứng lại, trước tiên nghĩ tới không phải viện trợ mà là xoay người bỏ chạy. Bởi vì cô ta rất kinh sợ, đẳng cấp này của Sở Phong, tuyệt không phải sinh vật cấp Vương bình thường có khả năng đối kháng.
“Chạy đi đâu.”
Sở Phong vọt tới, tốc độ vô cùng nhanh, trong phút chốc đã đuổi kịp, đấm một quyền về phía trước, mang theo hào quang rực rỡ, như một vòng mặt trời nhỏ nổ tung.
“Ầm”
Kiều Na lướt ngang thân thể, đồng thời nhanh chóng quay người đối kháng và phản kích. Kết quả đôi tay ngăn cản trước người bị bẻ cong.
Hai cánh tay của cô ta bị gãy xương sau khi tiếp một cú đấm của Sở Phong, loại lực lượng kia cô ta không có khả năng đối kháng.
Cô ả bị đấm bay ra ngoài, miệng đầy máu.
“Grào”
Con chó to vồ tới, tập kích ở phía sau.
“Ầm”
Lần này, Sở Phong vẫn dùng Thần Túc Thông, đạp một cước vào thân thể cự khuyển, khiến xương cốt của nó không ngừng vang lên tiếng đôm đốp, rất nhiều xương bị gãy.
Hiện tại, một cước của Sở Phong đạp xuống, đủ để đạp nát một ngọn núi nhỏ, cũng chỉ có sinh vật cấp Vương mạnh mẽ mới có thể dùng thân thể huyết nhục để đỡ.
Dù thế, con chó to này cũng toi rồi, triệt để mất đi lực chiến đấu.
“Phập”
Phi kiếm màu đỏ bay ra, chém một kiếm xuống đầu con chó to.
“Tới phiên ngươi.” Sở Phong nói, nhìn về phía Kiều Na.
“Sở, ngươi nghe ta nói, giữa chúng ta thật sự có hiểu lầm. Chúng ta có thể ngồi xuống nói chuyện một chút không?” Kiều Na mặt cắt không còn giọt máu, đứng tại chỗ la lên.
“Ngươi xuống dưới địa ngục nói cùng Ovid đi?” Sở Phong mở miệng.
“Cái gì, quả nhiên là ngươi.” Kiều Na kêu lên sợ hãi, Bạch Hùng là bị Sở Phong nướng ăn, điều này quá kinh người.
“Phập”
Thanh phi kiếm màu đỏ chưa dài đến một gang tay chém xoáy, cuối cùng đuổi kịp Kiều Na đang không ngừng tránh né, chém đứt đầu cô ta.
Lúc này, người đổi quân hoàn toàn bị diệt hết.
Sở Phong xách lấy thi thể của bọn chúng, ném vào thung lũng. Sau đó, hắn đi về phía một cửa ra khác, chẳng mấy chốc hắn đã đứng tại lãnh thổ Hy Lạp, chờ đợi đám Sư Tử Hoàng Kim đến.
Buổi trưa, đám Sư Tử Hoàng Kim đã ở rất gần vùng đất này.
“A, người Jerusalem kia thật sự cuồng vọng, bằng hắn cũng dám khiêu khích lão vương giả vô địch của nhất mạch sư tử sao?” Sói Vương lắc đầu.
Sư Tử Hoàng Kim lạnh lùng nói: “Chẳng qua chỉ là một kẻ cuồng vọng mà thôi, vọng tưởng ăn thịt Sư Tử Vương nhất mạch bọn ta? Không biết trời cao đất rộng.”
Nó đã chữa khỏi vết thương, thân là sinh vật cấp Vương, thể phách vô cùng mạnh mẽ. Lúc này, mái tóc vàng của nó rối tung, ánh mắt giống như lãnh điện, khí tức khủng bố.
“Thật tiếc nuối, tên Sở Phong kia chết rồi. Ta muốn tự tay lột da hắn đấy, ta thật sự hy vọng hắn còn sống.” Sư Tử Hoàng Kim nói.
Lần trước tại vườn thánh dược hắn làm nó bị thương, thật vô cùng nhục nhã, một tên loài người mà thôi, luận thực lực chân chính còn kém xa nó.
Nếu như không phải đối phương dùng cái vòng tay cổ quái kia đánh lén, chắc chắn nó đã xé tên Sở Phong kia nát vụn rồi.
“Coi như hắn gặp may, bằng không, nếu gặp ta lần nữa, ta sẽ khiến hắn sống không bằng chết” Sư Tử Hoàng Kim lạnh lùng nói.
“Hắn mới đột phá Gông Xiềng cấp một mà cũng dám tự cho là đúng chạy đến phương tây giương oai. Loại người này, quả thực là không biết sống chết, đến bao nhiêu giết bấy nhiêu, không có gì đáng lo lắng.” Kền Kền Vương nói.
Sói Vương cũng mở miệng, trong giọng nói có vẻ coi Sở Phong chẳng là cái gì, nói: “Hắn là cái thá gì, một trận chiến công bằng, ta có thể hành hạ hắn đến chết.”
Sau đó, nó mỉm cười đối với Sư Tử Hoàng Kim, nói: “Chết rất đúng lúc, Sư huynh là vương giả cường đại như vậy, thực muốn đích thân ra tay giết hắn thì thật hạ thấp thân phận của mình, làm bẩn tay mình.”
Lúc trước cũng là Sói Vương thêu dệt chuyện, khuyến khích Sư Tử Hoàng Kim ra tay, cuối cùng đánh nhau với đám Sở Phong tại vườn thánh dược.
Trong núi, cây cối không quá nhiều, nhưng xanh ngắt, một số cây tùng có thân và cành vô cùng cứng cáp, giống như những con rồng có sừng trải dài trên vùng đất này, uốn khúc.
Dáng người Sư Tử Hoàng Kim cao ngất, giẫm trên mặt đất phủ đầy lá thông, bước đi ổn trọng, ánh mắt nó giống như ánh điện, toàn thân tràn trề tinh lực.
Tại trong thân thể của nó như ẩn núp đại dương tinh khí, ẩn chứa lực lượng vô cùng khủng bố, một số sợi nhỏ đang tràn ra cũng khiến áp lực của người xung quanh tăng gấp đôi.
Người đi chuyến này được xưng là một cỗ lực lượng vô cùng khủng bố, ba vị sinh vật cấp Vương, bảy vị Chuẩn Vương, thực sự là một đội quân mạnh tiến tới núi Côn Luân.
“Bịch”
Một khối nham thạch to bằng cái cối xay chặn đường, bị Kền Kền Vương một cước đá bay lên, bay vào trong núi rừng xa xa
Hiện tại, bọn chúng đều đã hóa thành hình người, đứng ở chỗ này, nhìn ra khu vực sương mù xa xa, nơi này cách thông đạo ở thung lũng không xa.
“Xuyên qua thung lũng sương mù này, chúng ta sẽ đứng trên lãnh thổ phương đông. Cách Côn Luân không xa. Thật mong có thể chiếm đoạt được toà thâm sơn kia sớm một chút.” Tiếng cười của Sói Vương nghe rất chói tai.
“Phương đông, ta đến rồi.” Sư Tử Hoàng Kim mở miệng, nó chịu ảnh hưởng của Sư Tử Già, ngấp nghé phương đông đã lâu, ánh mắt nóng rực, hận không thể lập tức lao đến đó.
Sói Vương lấy lòng, nói: “Trừ cường giả Gông Xiềng cấp sáu, ai có thể ngăn cản bước chân của Sư huynh chứ? Đến lúc đó, chắc chắn dễ như trở bàn tay. Một khi Đông chinh thành công, đứng vững gót chân tại Côn Luân, chúng ta còn có thể đi đánh chiếm nhiều danh sơn hơn nữa.”
Sư Tử Hoàng Kim gật đầu, ánh mắt rất lạnh, nói: “Quê hương của vạn thần nhất định phải chiếm được, ai cản đường của ta, ta giết kẻ đó. Đó là căn cơ để sau này chúng ta thành Thần.”
Hiển nhiên, Côn Luân được bọn chúng coi là thánh địa siêu phàm, hơn nữa còn liên quan đến truyền thuyết thành Thần.
“Nếu có thể, chúng ta còn có thể đông tiến, đánh chiếm Vùng đất Phong Thiền.” Sư Tử Hoàng Kim mang theo vẻ tươi cười, nhưng lạnh lùng, đôi mắt bắn ra chùm sáng màu vàng kim kinh người.
“Chiếm cứ Quê hương của vạn thần, đánh chiếm Vùng đất Phong Thiền.” Đằng sau, một vài Chuẩn Vương hô to, mang theo vẻ kích động, đến lúc đó bọn họ cũng có thể tiến hóa theo.
Một đoàn người bước vào trong sương mù, hướng về thung lũng.
Cùng lúc đó, một thân ảnh từ ngoài đi tới, cách nhau chưa đến mười dặm.
“Có người.” Sư Tử Hoàng Kim vô cùng nhạy cảm, dù khu vực sương mù rất quỷ dị, cản trở tầm nhìn, nó cũng phát hiện ra, trong mắt hào quang lập loè.
Sở Phong không che dấu khí tức của bản thân, cứ thế đi tới, hắn cũng cảm thấy được đối diện có một đoàn người đang tiến đến gần.