Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 344 - Chương 360: Vương Giả Tranh Bá (1)

Thánh Khư Chương 360: Vương giả tranh bá (1)

Sói Vương chết, biến thành bản thể, phơi thây trong núi, thân hình tan nát, một con Thú Vương cường đại như vậy bị người đánh gục chỉ trong chớp mắt, thực sự rung động lòng người.

Đám người đằng sau kia hận không thể lập tức chạy trốn, chỉ mới mấy cú đấm Sói Vương đã bị đánh nổ tung.

Mặt Sư Tử Hoàng Kim lạnh lùng, bước từng bước một đến, Sở Phong đánh chết bộ hạ của nó ngay trước mặt nó, đây là khiêu khích lớn nhất với nó, cộng thêm hận cũ, sát ý của nó càng nồng đậm hơn.

“Người khiêu khích lão Sư Vương cũng là ngươi phải không?” Sư Tử Hoàng Kim hỏi.

“Đúng là ta muốn ăn thịt sư tử.” Sở Phong nhìn thẳng nó, không chút gợn sóng, lần này hắn chủ yếu muốn chặn giết con sư tử này, chém giết nó tại thung lũng sương mù.

Trước đó tại Vatican Sư Tử Hoàng Kim ngang ngược, bá đạo khinh người, muốn giết hắn, Hoàng Ngưu và Đại Hắc Ngưu, hiện tại đổi lại, hắn muốn giết Sư.

“Grừ ừ ừ...”

Sư Tử Hoàng Kim gào thét, toàn thân kim quang đại thịnh, mái tóc dài bay phấp phới.

Người phía sau kinh hãi, toàn thân lạnh toát, tất cả đều không tự chủ được lui về phía sau, tiếng hô của Sư Vương càng tăng cảm giác sợ hãi của bọn họ, năm đó nó là bách thú chi vương, hiện tại nó vẫn là Sư Tử Hoàng Kim vô địch, có tiếng là ngang với cảnh giới vô địch.

“Tốt lắm, ta vẫn mong là ngươi sống sót đấy, không ngờ ông trời lại thỏa tâm nguyện này của ta.”

Trên người Sư Tử Hoàng Kim dâng lên một ngọn lửa màu vàng, khí tức tăng vọt, toàn thân đều được ánh lửa vàng chói lọi bao phủ, tản mát ra khí tức khủng bố chấn động tâm hồn.

Lần trước nó bị Sở Phong dùng Kim Cương Trác làm bị thương, đó quả thực là một chuyện vô cùng sỉ nhục, mỗi lần nhớ tới đều khiến nó phát điên, hận không thể lập tức tru giết tên loài người kia.

Nhưng sau đó nó lại nghe nói Sở Phong chết rồi, chuyện này khiến nó vô cùng tức giận, cơ hội tự tay giết tên nhãi kia cũng không có, chuyện đó khiến nó rất không cam tâm.

Gần đây nó ngang ngược đã quen, vô cùng tự tin, không cho phép chính mình thất bại, hi vọng tự tay giết chết Sở Phong, đến rửa sạch “vết nhơ” lần trước.

Bây giờ, nó đã đợi được cơ hội này.

Những người xung quanh đều lui lại lần nữa, căn bản không dám tới gần một khu vực như vậy, bọn họ biết sự cường đại của Sư Tử Vương, một khi nổi giận, Thần cản giết Thần, Phật cản giết Phật.

Về phần tên Sở Ma Vương này, mặc dù nhìn không thấu, nhưng những chuyện gần đây hắn gây ra, quả thực đáng kinh hãi.

Nướng Bạch Hùng Vương, san bằng Vatican, còn muốn nếm thử thịt của nhất mạch Sư Tử Vương, những chuyện đó có chuyện nào là chuyện không khiến thế gian chấn động chứ? Đây là một tên điên.

“Ai giết ai còn không nhất định đấy.” Sở Phong nhìn Sư Tử Hoàng Kim.

“Chỉ bằng ngươi, chẳng qua lần trước là ngươi đánh lén thôi, ngươi cũng xứng so sánh với ta sao? ngươi chẳng là cái thá gì hết.”

Mặt Sư Tử Hoàng Kim lộ vẻ lãnh ý, lao vút tới, nó mang theo sát ý mãnh liệt, muốn chém đứt đầu Sở Phong, vô cùng ngang ngược.

Nó rất tự phụ và cao ngạo, tự tin có thể tiễu trừ tất cả đối thủ, ngoài cường giả Gông Xiềng cấp sáu, nó không sợ bất luận kẻ nào.

“Rầm”

Bàn tay của Sư Tử Vương tản ra ánh sáng chói mắt, thần quang sáng rực nhanh chóng nở rộ, giống như con sông bị vỡ đê khiến cho đám cổ thụ mọc dày đặc bên cạnh nổ tung, những tảng đá lớn bị chia năm xẻ bảy trên không trung.

Đây là do nguồn năng lượng thần bí của nó toát ra bên ngoài.

Sở Phong không sợ, hắn nghênh đón luồng ánh sáng kia, thi triển quyền ấn, đuổi giết Sư Tử Hoàng Kim Vương, đối chiến với nó. Quyền cùng chưởng giao kích tạo ra một tiếng nổ lớn như sét đánh, khiến người ta ù cả tai.

Oanh!

Núi rừng nổ tung, bụi mù trời, chung quanh vô số cây cối, bụi gai... đều bị chia năm xẻ bảy, từng khe nứt lần lượt xuất hiện trên mặt đất.

Đây là một lần va chạm toàn lực của đôi bên.

Bọn họ đều bị lui về phía sau, không bên nào làm gì được bên nào.

Xa xa, những người kia sợ hãi, đây là lực lượng cường đại đến mức nào? Chỉ là dư âm của cuộc chiến mà còn có lực phá hoại mạnh như thế, nếu bọn họ tiến lên có lẽ sẽ bị đập thành thịt vụn.

Mái tóc dài của Sư Tử Hoàng Kim tỏa ra hào quang giống như ánh mặt trời, vô cùng xán lạn, nó cười lộ ra hàm răng trắng như tuyết, có vẻ càng lúc càng hưng phấn.

Đây là sự kích động khi thấy thứ mình thích, là một kẻ điên cuồng, gần đây nó tự phụ, giờ gặp được một đối thủ mạnh mẽ, khiến nó sinh ra ý chí chiến đấu càng cường đại hơn.

“Như vậy mới thú vị. Nếu trực tiếp hành hạ đến chết, chẳng phải quá nhàm chán sao.” Nó thì thầm, nhưng mà thanh âm lại vang vọng khắp núi rừng, giống như là tiếng sấm.

Phía sau, tim những người kia đập cực nhanh, cả đám đều rất bất an, Sư Tử Hoàng Kim điên cuồng như vậy, khiến cho bọn họ đều cảm thấy sợ hãi.

Sở Phong đáp lại nói: “Thật thú vị, sau khi giết ngươi rồi ta sẽ nấu một nồi thịt sư tử. Ta muốn dùng nó để lấp kín miệng Sử Tử Già, nó dám đe doạ ta, cho rằng ta không dám sao?”

Xa xa, những người kia tê hết da đầu, vị này còn cuồng vọng hơn, so Sư Tử Hoàng Kim chỉ có hơn chứ không kém.

Ánh mắt của Sư Tử Hoàng Kim chẳng khác nào lưỡi dao, nó cười lạnh, bước từng bước một tới gần, thân thể càng troẻ nên đẹp hơn, khiến người ta khó có thể nhìn thẳng.

Hiện tại, nó giống như là một vị thần, toàn thân được bao bọc bởi ngọn lửa màu vàng kim, rực rỡ lóa mắt. Hơn nữa còn tản ra luồng sóng chấn động như đại dương mênh mông.

Những sinh vật cùng cảnh giới ở đây, đừng nói là đối địch với nó, dù muốn đứng ngang hàng với nó cũng rất khó, bởi vì loại khí tức này quá bức người, khiến cho người ta sợ run.

Đó là huyết khí màu vàng nhạt của Sư Tử Hoàng Kim, theo phương pháp vận chuyển hô hấp nào đó của nó, thân thể của nó khuếch tán ra năng lượng đáng sợ như đại dương mênh mông nhấp nhô.

Như thần tiên giáng trần.

Đây là ảo giác mà nó tạo ra cho người khác, kim quang vạn trượng, mãnh liệt khuếch tán ra ngoài, khắp núi rừng đều đang run rẩy. Sau khi nó đạt cảnh giới Gông Xiềng cấp bốn, bây giờ có thể đi tới ngọn núi cao nhất.

“Giết.”

Sư Tử Hoàng Kim gào thét, tại biển vàng mênh mông, nó đi tới như một vị thần, đánh về phía Sở Phong, chưởng ấn biến lớn, như là một ngọn núi nhỏ giáng xuống.

Rõ ràng, con sư tử này có cơ duyên lớn, đạt được qua truyền thừa thần bí, bao gồm hô hấp pháp và chưởng pháp, hiện tại ra tay không hề giữ lại, cảnh tượng khủng bố.

Nếu như là vương giả, dù cảnh giới tương tự với nó, một chưởng này bổ xuống cũng sẽ bị đánh thành thịt nát.

Nhưng Sở Phong làm sao có thể yếu hơn nó? Dù thua một cấp, nhưng phương pháp hô hấp của hắn càng kinh người và đặc biệt hơn. Mỗi một lần lột xác đều giúp thể chất của hắn tăng mạnh, hơn hẳn những người khác, ngày nay đặc biệt cường đại.

Đại Lực Ngưu Ma Quyền, quyền ý của hắn mạnh mẽ khôn cùng, giống như đi tới thời đại Thái Cổ, vòm trời thăm thẳm, huyết nhật ngang trời, đại địa mênh mang, bao la hùng vĩ khôn cùng. Một con mãng ngưu đầu đội trời, chân đạp địa ngục, gào thét một tiếng, xé rách trường không, muốn đặt chân vào vũ trụ.

“Rầm”

Quyền ý như thế đánh ra, đánh tan kim quang, chưởng đối chưởng với Sư Tử Hoàng Kim, bộc phát ra năng lượng đáng sợ, chấn động vô cùng, rồi sau đó nổ tung.

Chung quanh, tảng đá to như cái thớt và cây cối bị đánh bay cao lên trời, dưới tác động của quyền phong đáng sợ này, cổ thụ chung quanh nát bấy, xa xa đại thụ đột ngột đội đất chui lên, bay thẳng lên không trung.

Bình Luận (0)
Comment