Oanh!
Nơi đó đất đá tung toé, khói bụi ngập trời.
Nhưng mà, Sở Phong không có việc gì, sau khi kéo đứt ba sợi gông xiềng, hiện tại thể chất của hắn đã mạnh hơn rất nhiều, ngã xuống từ không trung cũng không thương tổn đến bản thân.
Đông!
Đồng thời, hắn trực tiếp nhảy xuống từ đỉnh núi, rơi xuống mặt đất, nện ra một cái hố sâu, cây rừng tan nát, đất đá tung toé.
Sở Phong đang nhanh chóng lao vun vút, đi tìm Kim Cương Trác, món binh khí này không thể đánh mất được, để tránh có chuyện bất ngờ xảy ra thì hắn phải lập tức vọt tới.
Không có gì ngoài ý muốn, dưới thần giác cường đại của hắn, Kim Cương Trác đã được tìm về, toàn thân nó trắng như tuyết, không có một vệt máu, ôn nhuận y như dương chi ngọc thạch.
Sở Phong đeo nó lên cổ tay một lần nữa, sau đó lại tìm đến Kền Kền Vương, nó rất thảm, nhưng còn chưa có tắt thở, có điều nửa đoạn thân thể của nó cũng đã biến mất, bất kể thế nào đi nữa thì cũng sống không nổi.
"Đừng giết ta. . . Mau cứu ta đi."
Kền Kền Vương sợ hãi, nó nằm đó mà run lẩy bẩy, cả người toàn là máu me, nó cầu xin Sở Phong tha mạng cho nó.
"Ngươi đúng là sợ chết, đã như vậy rồi thì dù thần tiên tới cũng không thể cứu được ngươi đâu." Sở Phong lắc đầu, lấy điện thoại di động ra chụp mấy bức ảnh cho nó.
Kền Kền Vương run rẩy, dù nó sắp chết, nhưng vẫn cảm giác tê cả da đầu, Sở Ma Vương này không phải cũng muốn nướng chín nó đó chứ, sau đó chụp hình lại cho người ta ngắm nhìn?
"Yên tâm, ta không ăn thịt ngươi." Sở Phong cất tiếng, chụp hình lại là để gây kinh sợ quân Đông chinh, đả kích tinh thần của bọn chúng, nhưng kền kền tuyệt đối không phải nguyên liệu nấu ăn gì tốt lành cả, loại sinh vật này thích ăn các loại hư thối của xác chết, thật sự khiến hắn ớn ớn.
Cuối cùng, Kền Kền Vương tắt thở trong sự sợ hãi và tuyệt vọng, nó triệt để mất mạng.
Sở Phong nhanh chóng chạy ngược trở về, xử lý hết đám Chuẩn Vương bị thương chưa chết kia, có hai con rất xảo trá, đã trốn đi, nhưng vẫn bị hắn tìm ra, cho nên cũng không thể trốn thoát kiếp nạn.
Dưới thần giác hùng mạnh và tốc độ gấp bốn lần vận tốc âm thanh của hắn, Chuẩn Vương thua kém quá xa.
Khi Sở Phong trở về, Sư Tử Hoàng Kim đã hóa ra bản thể, triệt để mất mạng.
Sở Phong vận chuyển hết thi thể của đám sinh vật Sư Tử Hoàng Kim và Sói Vương này vào trong hẻm núi, trong các Chuẩn Vương lại có một tên là nhân loại, hắn phụ trách dẫn đường.
Hắn không có đồng tình gì mấy, những cường giả này đều muốn đi tiến đánh Côn Lôn, cái gọi là Đông chinh cũng chỉ là xâm lược mà thôi.
Thậm chí, trong lòng một vài sinh vật cấp Vương cũng đã đánh đồng lần Đông chinh này với liên quân tám nước đánh hạ phương đông của trước kia, ngạo mạn mà đắc chí.
Sau đó không lâu, trong hẻm núi truyền đến mùi thịt mê người, Sở Phong lột da Sư Tử Hoàng Kim ra, rửa sạch rồi nấu chín, chất thịt cực kỳ ngon, mang theo ánh sáng vàng nhạt.
"Lão sư tử đe doạ ta, nếu như ta tung ảnh chụp này ra thì hắn ta có phát cuồng, lập tức lao tới hay không?" Hắn lại tự nói.
Còn có cả Kền Kền Vương, Sói Vương, Cự Khuyển, Rồng Đất, Chim Ưng, những hình ảnh này đều chưa được tung ra, nếu thật sự bị lan truyền thì đoán chừng cả phương đông và phương tây đều sẽ nổ tung lên.
Đồng thời có thể đoán trước được, chắc hẳn quân Đông chinh cũng bị hù dọa không nhẹ, nhiều sinh vật cấp Vương như vậy đều chết trong hẻm núi sương mù, kể cả Hắc Long Vương, Bắc Cực Vương cũng đã bị kinh động, đứng ngồi không yên.
"Chọn thời cơ mà đăng lên, nhưng ít nhất cũng phải giải quyết hết đám ma cà rồng sắp đến đã."
Sở Phong bắt đầu hưởng thụ món ngon, thịt sư tử được xưng tụng là trân hào, nhất là con Sư Tử Hoàng Kim đã đột phá Gông Xiềng cấp bốn này, ẩn chứa sinh cơ thịnh vượng không cách nào tưởng tượng.
Đây là sinh vật mạnh nhất mà Sở Phong từng được ăn qua!
Nếu để bên ngoài biết được chuyện này, Sư Tử Hoàng Kim có danh xưng là bất bại trong cùng cấp đã chết rồi, đồng thời còn bị người ta ăn thịt, nhất định sẽ gây ra cơn động đất, vượt xa cả dĩ vãng.
Bởi vì, cho dù đám sinh vật cấp Vương như Sói Vương, kền kền, Rồng Đất, Cự Khuyển cộng dồn lại cũng kém xa một con Sư Tử Hoàng Kim.
Nếu như nó đã chết rồi, tất nhiên sẽ tạo thành phong bạo to lớn!
Tiếp đó, Sở Phong lại nướng Sói Vương lên, mặc dù nhục thân của nó đã tan nát thành năm bảy mảnh, nhưng đối với thứ ham ăn như hắn mà nói thì không ảnh hưởng gì cả.
"Còn thiếu đám ma cà rồng kia thôi, tiêu diệt bọn chúng xong thì ta có thể phủi áo bỏ đi rồi."
Sở Phong mở một bình rượu đỏ ra để chúc mừng bản thân, hưởng dụng buổi tiệc Thú Vương.
Nếu lập tức công bố ra cảnh tượng dùng cơm ở nơi này, vậy chắc hẳn cả thế giới đều sẽ tĩnh lặng một hồi, mọi người sẽ bị kinh ngạc đến ngây người.
"Đại Thần Jerusalem, xin hỏi lúc nào anh sẽ hành động vậy? Chúng tôi đang ngồi trông ngày trông đêm trông anh ra tay đây, chờ đợi anh tung ra món ngon quý giá mới đây."
"Mãnh nhân, không phải anh đã bị lão sư tử kia dọa lui đó chứ, lúc nào lại đổi mới bảng xếp hạng món ngon thế?"
Ở bên ngoài, một số người e sợ thiên hạ không loạn đang nhao nhao để lại bình luận dưới bảng xếp hạng lực chiến quân Đông chinh, triệu hoán mãnh nhân đến từ Thánh Thành Jerusalem trong truyền thuyết kia.
Nằm ngoài dự liệu của mọi người, mãnh nhân kia lại đáp lại ngay lập tức!
"Gần đây ăn quá no, để ta tiêu hóa một chút, lát nữa sẽ đi săn."
Rất nhiều người đều bị giật mình kêu lên, sau đó khiến cho vô số người bàn tán sôi nổi, mãnh nhân này thật sự sắp có hành động tiếp theo sao?!
"Chắc cũng ổn thỏa rồi, nơi này không thể ở lâu, hiện tại mình phải cho nổ rồi à?" Sở Phong tự nhủ với bản thân.
Trong hẻm núi, Sở Phong thật sự ăn quá no, thịt của Sư Vương quá tươi ngon, tuyệt không ngấy chút nào, có một mùi thơm ngát đặc biệt, khi hít thở mùi thơm ấy đã tràn ngập toàn thân.
Nhất là, nó có thể tăng mạnh tinh khí thần của người khác!
"Xem như bảo dược?" Sở Phong nghi ngờ, hắn phát hiện tinh khí thần của bản thân đã tràn trề đến mức lạ thường, ăn xong thịt sư tử thì tinh thần hắn sáng láng, sức lực trên người như dùng mãi không hết.
Trước đó, lúc hắn đại chiến với Sư Tử Hoàng Kim đã bị thương, từng ho ra đầy máu, mặc dù vận chuyển phương pháp hô hấp đặc biệt xong hắn đã không có việc gì, nhưng khí huyết chung quy vẫn bị hao tổn một chút.
Nhưng bây giờ hắn lại tràn đầy tinh lực, mọi thất thoát đều được bù lại, thậm chí trong lúc mơ màng còn có xu thế tiến hóa.
"Bữa sau tiếp tục ăn." Sở Phong lẩm bẩm như thế.
Buổi chiều, ánh lửa bập bùng, quả nhiên hắn lại bắt đầu ăn bữa tiệc đầy thịt sư tử, lần này thì hắn nướng thịt vàng ươm lên mà không luộc nữa, hắn ăn như gió cuốn sấm rền.
Lỗ chân lông toàn thân hắn đều mở rộng ra thư giãn, chúng dâng lên tinh khí chói lọi, hắn tắm mình trong ánh sáng chói lọi.
Sở Phong vận chuyển phương pháp hô hấp đặc biệt, tiến hành điều chỉnh, cảm giác bản thân càng ngày càng mạnh lên, sau khi kéo đứt ba sợi gông xiềng, chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi thôi mà hắn đã củng cố cảnh giới rồi.