Sau khi đám người Hồ Sinh, Lục Tình biết được chuyện gì xảy ra, cả bọn đều run rẩy, quay mặt nhìn nhau một hồi, họ không dám tin tưởng, họ đều bị làm cho sợ choáng váng.
Ngày đó, trong thành phố Thuận Thiên có một tin tức ngấm ngầm lưu truyền, bảo là Sở Ma Vương có lẽ còn chưa chết.
"Đây là tin từ đâu truyền tới thế, thật là buồn cười, bên phía Vatican cũng đã chứng thực, hắn đã chết rồi, làm sao còn có người nói hắn còn sống chứ?"
Dị tộc của nhất mạch Khổng Tước, Thương Lang tộc đều đang cười nhạo, căn bản không chút tin tưởng.
"Hắn còn sống?" Khương Lạc Thần giật mình, mở to hai mắt.
"Không thể nào, sớm có tin xác nhận hắn đã chết ở phương tây, sao giờ còn sống được chứ? Khẳng định là lời đồn nhảm, không thể tin đâu." Hạ Thiên Ngữ lắc đầu.
Các đại thế lực nghe được tin tức này đều giữ lại thái độ hoài nghi, bởi vì chuyện này căn bản không có căn cứ gì.
Ở Côn Luân, sau khi nói chuyện với cháu trai Hùng Không của mình xong, Hắc Hùng Vương lập tức yên tâm hết sức, thở cũng dám mạnh lên, gương mặt đen thui nọ nở cười tươi tắn như hoa, ông ta lao tới phía Sở Phong cho một cái ôm kiểu gấu, không ngừng nói mấy lời may mắn.
"Đại nạn không chết, tất có phúc phần về sau, Sở huynh đệ nhất định trở thành thánh, về sau toàn dựa hết vào huynh đệ để kiếm cơm!" Hắc Hùng Vương nhiệt tình đến buồn nôn.
Ông ta đã chính thức tiến vào núi Côn Luân, trở thành một thành viên của nơi này. Chuyện này cũng do bất đắc dĩ, bởi vì chỗ của ông ta gần nơi này quá, cho nên bị bắt tới, ông ta không dám không nghe theo, về sau nơi này sẽ có một ngọn núi cho ông ta.
Bây giờ ông ta cũng coi như bị cột lên chiếc chiến xa Côn Luân này, đại thắng ông ta có được rất nhiều lợi ích, bại thì sẽ cùng thảm hại như nhau.
Chuyện Sở Phong sống sót trở về làm kinh động Chư Vương, chẳng mấy chốc đã có một đám Vương giả xông đến Ngưu Vương cung, sau khi tận mắt nhìn thấy hắn thì cả đám đều giật mình sửng sốt.
Mã Vương là một đại hán đầu trọc, cao tới một trượng, hắn ta cười ha ha rồi nói: "Ta biết ngay Sở huynh đệ không phải kẻ chết yểu, phúc lớn mạng lớn vận mệnh cũng lớn, là chàng trai tuyệt vời xứng với con gái của ta."
Lại nhắc đến con gái của hắn ta, cả đám người bật tiếng cười vang, Sở Phong bất đắc dĩ.
"Sở huynh đệ, đến cùng là như thế nào, kể cho bọn ta nghe chút xem." Một mỹ nhân mặc đồ cổ trang đầu đầy tóc xanh tha thước yểu điệu đi tới, da dẻ cô ta như mỡ đông, đôi mắt to như làn nước trong veo, đây chính là Bàn Vương của Bàn Tơ động.
Cả đám Vương giả của núi Côn Luân Sơn hỏi thăm, Sở Phong không có khả năng giấu diếm, hắn nói đơn giản về những chuyện đã trải qua.
Sau một lúc lâu sau, nơi này vẫn cứ im ắng như trước, tất cả mọi người đều giật mình kinh ngạc, hít một hơi thật sâu vào, mấy ngày nay bọn họ cứ luôn vỗ tay khen hay, tán thưởng cho mãnh nhân phá rối phương tây kia, không ngờ người đó lại là Sở Phong!
Từng sự kiện từng sự kiện kinh thiên động kiện thế này, thực sự là khiêu chiến trình độ kiên cố của dây thần kinh cả đám người này.
"Các vị à, tạm thời chớ nên tiết lộ tình huống của huynh đệ ta ra, phải thận trọng trước đã!" Đại Hắc Ngưu khuyên bảo.
Đây là quyết định sau khi bàn bạc giữa nó, Hoàng Ngưu và Sở Phong. Bởi vì cuộc đại chiến sắp đến, nếu trực tiếp tung ra chuyện Sở Phong chính là người thần bí đại náo thế giới phương tây, tất nhiên sẽ gây ra một cơn lốc dữ dội.
Đến lúc đó, một đám cường giả khủng bố đã đột phá cảnh giới Gông Xiềng cấp sáu là Lão Sư Tử, Hắc Long Vương, Lão Chúa tể Ma cà rồng chắc chắn sẽ tức đến đỏ mắt, đều sẽ để mắt tới hắn, tất nhiên cũng nghĩ biện pháp giết trước đi rồi tính chuyện khác.
"Chờ chúng ta diệt trừ vài lão quái vật kia rồi thì không sợ chi nữa!" Hoàng Ngưu cất tiếng.
"Tốt!" Ngao Vương gật đầu, hắn là cường giả tuyệt thế đã đột phá cảnh giới Gông Xiềng cấp sáu, ở núi Côn Luân, hắn ta có quyền lên tiếng rất lớn.
Sau khi chúng vương tán đi, Sở Phong lập tức để Hoàng Ngưu xem xét giúp hắn, cảnh giới của hắn có vững chắc không, có vấn đề gì khác không.
"Rất ổn!" Hoàng Ngưu ngạc nhiên, chỉ có thể đoán chừng là do Sở Phong trải qua rất nhiều cuộc đại chiến ở phương Tây, cho nên đã củng cố được thành quả tiến hóa.
"Tốt, vậy ta cũng an tâm!" Sở Phong mừng húm, chuẩn bị trồng viên hạt giống kia để giúp mình tiến hóa lần nữa.
Buổi chiều hôm đó, có một tin tức gây chấn động thiên hạ, đang truyền tin lão sư tử, lão ma cà rồng đang quan sát địa hình lân cận núi Côn Luân, là đang làm chuẩn bị cho cuộc đại quyết chiến!
Đồng thời, có một tin khác truyền ra, đại sư yoga cổ Ấn Độ - Phạm Lâm đã đến Côn Luân từ lâu, hai ngày qua không ngừng thực hiện phương pháp hô hấp, để sức mạnh của mình nhảy lên tới tầng tối cao.
Tiếp đó, lại có một tin tức làm người ta rung động, đó chính là Schieler lại tự mình lên đường, cũng đã sắp đến chiến trường Côn Luân!
"Schieler, lão già chết tiệt kia cũng sắp đến rồi, ta phải đánh cho lão ta tan xác!" Trong lỗ mũi Đại Hắc Ngưu phun ra khói trắng. Suy nghĩ cẩn thận, tất cả những gì xảy ra ở Vatican đều là do một tay lão kỵ sĩ này làm ra, bẫy chết nhiều vương giả như vậy, suýt nữa khiến cho đám người Đại Hắc Ngưu cũng gặp nạn.
"Ông đánh thắng được sao?" Hoàng Ngưu đáp lại một câu khiến cho nó nghẹn họng.
Schieler là cường giả tuyệt thế đột phá cảnh giới Gông Xiềng cấp sáu, chỉ có loại mãnh nhân như Ngao Vương mới có thể đối kháng. Dù cho Đại Hắc Ngưu đột phá cảnh giới Gông Xiềng cấp năm, thực lực rất mạnh nhưng vẫn không phải là đối thủ.
Đạo gông xiềng thứ sáu rất khó đột phá, tất cả người ở cấp độ này đều cực kỳ mạnh mẽ, cao cao tại thượng! Một người cũng đủ để nhìn xuống chư vương!
Sở Phong không để ý đến bọn nó, hắn đang điều chỉnh trạng thái của mình, chuẩn bị chôn hạt giống xuống, sau đó tiến hóa!
"Ta muốn tiến hóa bên trong Ngưu Vương cung." Sở Phong nói, hạt giống bên trong hộp đá rất quan trọng, tuyệt đối không thể để lộ ra ngoài, ngay cả chư vương của núi Côn Luân cũng phải giấu diếm.
Nếu không, chắc chắn sẽ có đại họa, sẽ gây ra gió tanh mưa máu!
Ngưu Vương cung, trong một đại điện có trần nhà bị đục thủng, mảnh ngói bị gỡ đi, ánh sao đầy trời chiếu vào bên trong.
Bởi vì, căn cứ kinh nghiệm mấy lần trước, lúc hạt giống mọc rễ nảy mầm, cuối cùng nở hoa, rất có thể có liên quan tới ánh sao, ánh trăng, thậm chí là ánh bình minh.
Sở Phong hít sâu, điều chỉnh bản thân đến trạng thái tốt nhất, toàn thân óng ánh, huyết khí giống như đại dương ẩn núp bên trong cơ thể, hắn cực kỳ cường đại !
Trên mặt đất của đại điện này đã bị đào ra một cái hố sâu, lộ ra tầng đất, Sở Phong buông một cái túi da cao cỡ một người trưởng thành xuống, đổ tất cả tinh thạch màu đỏ bên trong đó vào hố.
Lập tức ơi này có ánh sáng đỏ nở rộ, ánh hồng cuồn cuộn, để toàn bộ cung điện đều phát ra ánh sáng, bởi vì tinh thạch quá xán lạn.
Xa xa nhìn lại, giống như là có ánh lửa bốc ra từ bên trên nóc cung điện bị thủng đó, hoàn toàn đỏ đậm.