Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 361 - Chương 377: Bảo Vật Hiếm Hoi Trên Thế Gian (1)

Thánh Khư Chương 377: Bảo vật hiếm hoi trên thế gian (1)

Toàn thân nó đều óng ánh trong suốt, có ba loại sắc thái, bình thể lấy màu trắng muốt làm chủ, mà trên đó thì có thật nhiều điểm lốm đốm, phân biệt là màu vàng và xanh lá, nhìn như là một chòm sao đang xếp lại với nhau.

Sở Phong càng nhìn càng cảm thấy cổ quái, bảo bình đẹp đẽ mà tinh xảo này đúng là trống rỗng, có thể bỏ vào một ít thứ, một hạt giống lại có thể mọc ra thành dạng này.

Chỗ đáy bình vốn kết nối với cây già, thế nhưng sau khi tróc ra thì, nơi đó bóng loáng như ngọc, không có tì vết, nhìn không ra dấu vết đã từng sinh trưởng trên một gốc thực vật.

Sở Phong lật qua lật lại quan sát thật cẩn thận, nó như là một kiệt tác nghệ thuật xuất chúng được bậc thầy chế tạo ra từ thủy tinh, quả thật rất khó tìm ra tì vết.

Thân bình cao hai tấc, nó có màu trắng noãn, trên đó hiện ra hình ảnh các chòm sao trời, cái chấm màu vàng thì ít ỏi hiếm hoi, trông có vẻ giống mặt trời, các chấm màu xanh biếc thì khá nhiều, cứ như những hành tinh bình thường

Càng quan sát, càng cảm thấy không đơn giản.

Sở Phong nhắm chừng trên tay, nó nặng hơn so với kim loại bình thường. Hắn lấy tay bóp bóp, cảm thấy nó còn rất cứng nữa

Hắn nảy ra sáng kiến trong lòng, quyết định lấy võ công tinh thần khống chế nó thử một lần, trong nháy mắt, trên trán của hắn tràn ra năng lượng tinh thần, cứ như ánh hào quang đang nhảy múa.

Bảo bình bay lên, thoát khỏi lòng bàn tay của hắn mà lơ lửng giữa trời, hắn đột nhiên thúc đẩy một cái, trong bảo bình lại truyền ra tiếng kiếm ngân dài, sau đó thì nhanh chóng bắn ra ánh kiếm.

Trong chớp mắt, đã chém đứt cả vách tường của đại điện, quá sắc bén!

"Đây là tình huống gì thế này?" Sở Phong giật mình, hắn chỉ sử dụng Ngự Kiếm Thuật như cách dùng thanh kiếm màu đỏ mà kết quả bảo bình này lại có khả năng như vậy!

Đây là một món binh khí!

Chứ không đơn giản chỉ là một hạt giống mà thôi!

Hắn cũng có thể đoán được rằng, lần sau hẳn còn có thể trồng ra cái gì đó.

Sở Phong lại thử thực hiện lần nữa, phát hiện chỗ miệng bình trào lên ánh kiếm quang, uy lực còn mạnh hơn cả khi hắn khống chế phi kiếm màu đỏ sậm một bậc, thứ này rất khó lường!

Sau đó, tâm niệm hắn khẽ động, bảo bình óng ánh trong sáng rơi vào lòng bàn tay hắn, hắn vận dụng võ công nhục thân khiến cho toàn thân phát sáng, trông cực kỳ chói lọi.

Hắn đang rót năng lượng thần bí vào trong bảo bình, đó là năng lượng sản sinh từ nhục thân, nó vận chuyển theo phương pháp hô hấp, hiện tại được rót vào trong bình một cách trơn tru không trở ngại.

Tiếp đó, Sở Phong cầm bảo bình trong tay, ném mạnh ra phía bên ngoài. Nó trực tiếp phun ra một mảnh ánh sáng hừng hực, cứ như thác thần trút xuống, đập xuyên cả vách tường của Ngưu Vương cung, sau đó bay vút về phương xa, năng lượng này thật kinh khủng.

"Cái này. . ."

Sở Phong giật nảy cả người, cái này không chỉ thích hợp cho võ công tinh thần, mà cả nhục thân cũng có thể vận dụng, cái bình cao hai tấc sáng long lanh này thật quá thần bí.

Hạt giống? Hay là binh khí? Đây là bảo vật hiếm thấy trên đời!

Hai mắt Sở Phong bắn ra hai tia sáng, hắn nhìn chăm chú vào cái bình nhỏ xinh xắn mà đẹp đẽ này, cực kỳ hài lòng, thứ này tuyệt đối không được phép đánh mất.

Hắn còn muốn thử phương pháp rót cả cùng năng lượng tinh thần và nhục thân vào bình xem uy lực sẽ như thế nào, nhưng thời gian lại không cho phép hắn làm thế, bên ngoài Ngưu Vương cung đã đến một vài Vương giả, hai con trâu sắp sửa không ngăn được rồi.

Hắn để bảo bình và hai hạt giống kia vào hết trong hộp đá cao ba tấc nọ, đóng nắp lại.

Trên mặt đất, những tinh thạch đỏ kia hoặc đã hoàn toàn mờ đi, hoặc đã bể nát, không còn lại mấy khối lành lặn, năng lượng bên trong đã bị tiêu hao hết bảy tám phần.

Cảm thụ sự biến hóa của bản thân, sinh cơ trong cơ thể đã bừng bừng, Sở Phong đột nhiên dùng sức, hắn bắt đầu thăng cấp, thử kéo đứt gông xiềng thứ tư trong cơ thể mình!

Phịch một tiếng, giống như dây xích kim loại bị kéo căng, sau đó đột nhiên đứt phăng.

Thậm chí, Sở Phong nhìn thấy rõ ràng từ bên trong, chỗ tay trái của hắn có một sợi xiềng xích nhìn như lôi điện đã bị kéo đứt, không cách nào lại trói buộc hắn nữa.

Một dòng nước ấm và ánh sáng như núi lửa phun trào từ chỗ tay trái của hắn đã lan tràn ra toàn bộ cánh tay, sau đó phóng tới mọi nơi trên toàn thân.

Chỉ trong nháy mắt thôi mà Sở Phong lại có cảm giác như đã thoát ra được khỏi bùn lầy, toàn thân hắn nhẹ bỗng lên, cảm giác như bản thân đã được giải thoát, được buông lỏng toàn diện.

Xé đứt gông xiềng trong cơ thể, cả người đều nhẹ nhàng hẳn đi, cứ như bay bổng lên, đồng thời lấy tay trái làm trung tâm, tràn ngập ra năng lượng thần bí kinh người, lan tràn ra toàn thân.

Lần này, Sở Phong thừa thế xông lên, không mấy khó khăn là đã bứt đứt sợi gông xiềng thứ tư trong cơ thể mình, trong nháy mắt hắn đã mạnh lên rất nhiều!

Mỗi lần kéo đứt một gông xiềng thì sẽ thu hoạch được một loại năng lực tương ứng, Sở Phong nâng tay trái lên, trong tích tắc lòng bàn tay tràn ra hồ quang điện, sau đó lại thành hình trong lòng bàn tay của hắn, ngưng tụ thành một cây trường mâu sấm sét!

Chuyện này khiến cả bản thân hắn cũng khá giật mình, năng lực lần này không khỏi quá kinh người!

Hắn có thể cảm nhận được trường mâu trong tay trái khủng bố đến cỡ nào, nếu thật sự ném mạnh ra ngoài, đoán chừng sẽ tạo thành tổn thương vô cùng nghiêm trọng mà đáng sợ cho kẻ thù.

Cuối cùng, Sở Phong thu năng lượng thần bí lại, điện quang đã tiêu tán!

Hiện tại, bên ngoài có không ít người, hắn cũng không muốn túy tiện tiết lộ chiêu thức này trước mặt công chúng, chờ thời khắc mấu chốt thì ném mấy mâu vào những kẻ không có mắt đó.

Hắn đứng tại đó, thân thể óng ánh như là Kim Thân Bồ Tát, nhục thân hắn đã hoàn mỹ, trong vắt mà mang theo hương thơm, hắn đã đi được một bước rất xa trên con đường đúc rèn nhục thân thành thánh!

Sở Phong tin tưởng, lấy thực lực bây giờ của hắn nếu lại đối đầu với Sư Tử Hoàng Kim thì căn bản không cần cố hết sức như lần trước, không cần chiến đấu tới bản thân ho ra máu mới thắng được.

Bây giờ nếu hắn muốn giết Sư Tử Hoàng Kim, cũng sẽ không quá khó, hắn có thể khiến cho thế nhân hiểu được cái gì mới gọi là bất bại trong cùng một đẳng cấp chân chính!

Toàn thân hắn đều là mùi thơm ngát, đầy người óng ánh, như là dương chi ngọc thạch, kể cả mái tóc của hắn cũng đã đột nhiên dài ra trong lúc tiến hóa vừa rồi, hiện tại còn rũ xuống thắt lưng.

Lúc ở Thái Sơn cũng phát sinh qua chuyện như vậy, sau khi tiến hóa nhục thân hương ngát, từng sợi tóc đều óng ánh, đều mọc dài cấp tốc đến thắt lưng.

Tư chi Sở Phong giãn ra, chỉ giơ tay nhấc chân thôi đã có sức mạnh vô cùng sung mãn, chỉ chờ đến cuộc đại quyết chiến đông tây phương bùng nổ!

Đến tận đây, Sở Phong đã tiến hóa một cách trọn vẹn, sau khi lột xác lần nữa thì thực lực đã tăng lên cực nhiều!

"Rột rột!"

Bụng của hắn kêu rồn rột, mới vừa rồi Sở Phong còn tràn đầy tin tưởng, hiện tại thì lập tức mang vẻ mặt đau khổ, bộ dáng trông rất khó chịu, thật sự quá đói bụng, di chứng lại bắt đầu phát tác rồi.

Bình Luận (0)
Comment