Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 366 - Chương 382: Tuyệt Thế Tranh Phong (2)

Thánh Khư Chương 382: Tuyệt thế tranh phong (2)

Đông!

Mặt đất đang run rẩy, dãy núi đang chao đảo, song phương đụng độ nhau, đại chiến đã bắt đầu.

Quyền chưởng đụng vào nhau bắn ra ánh sáng năng lượng còn hừng hực hơn cả vầng thái dương, giờ khắc này rất nhiều người đều nhắm mắt lại, không dám nhìn thẳng vào nơi đó.

Dãy núi lay động kịch liệt, cứ như sao băng đập xuống mặt đất, khiến cho vùng đất này không ổn định mà rung chuyển!

Ầm!

Bọn họ chém giết kịch liệt, cảnh tượng sau khi va vào nhau cực kỳ kinh khủng.

Rống!

Cùng với tiếng rống to, hai đại cường giả tuyệt thế tranh bá, để người ta hiểu được được đến cùng thì sinh vật đột phá cảnh giới Gông Xiềng cấp sáu kinh người đến trình độ nào, đúng là hoàn toàn có thể nhìn xuống Chư Vương, chênh lệch thật sự quá xa.

Tốc độ di chuyển của bọn họ thật nhanh, nhanh như điện chớp, nhanh như là lôi bạo, không khí không ngừng nổ tung.

Sở Phong mang theo vẻ mặt nghiêm túc, sau khi hắn đột phá cảnh giới Gông Xiềng cấp bốn thì thân thể đã tiến hóa toàn diện, từ tốc độ gấp gần bốn lần vận tốc âm thanh, tăng lên tới gấp bốn lần rưỡi.

Hắn coi như cũng là kẻ đứng đầu về lĩnh vực tốc độ, nhưng bây giờ lại phát hiện, hai đại Vương giả này cũng có vận tốc gấp bốn lần âm thanh, mỗi một động tác đều vượt qua tốc độ âm thanh, cứ như Cửu Thiên kinh lôi không ngừng giáng xuống, tiếng nổ mạnh bên tai không ngừng vang lên tại nơi này.

Ông!

Hư không đều đang rung động, tốc độ của hai người quá nhanh, họ kịch liệt giao thủ, đồng thời thỉnh thoảng hiển hóa ra vài bộ phận của bản thể.

Bắc Cực Vương rống to, tay phải đột nhiên hóa thành một cái móng vuốt tuyết trắng to lớn, dài chừng mấy mét, đột ngột đập về hướng Ngao Vương, bao phủ hắn ở phía dưới.Sắc mặt Ngao Vương không chút thay đổi, vẫn là hình người như cũ, thế nhưng tay phải đột nhiên hóa thành một cái móng vuốt màu đen, cũng dài cỡ vài mét, lập tức nghênh tiếp đòn tấn công của Bắc Cực Vương.

Oanh!

Thanh âm rung trời như lôi đình, khuấy động tại nơi đây!

Giữa hai bên, năng lượng thần bí sụp đỗ, mặt đất trực tiếp bị xé rách!

Trong chốc lát, bàn tay của bọn họ lại trở về hình dáng ban đầu, biến thành bàn tay nhân loại.

Ầm ầm!

Tiếng nổ điếc tai, bọn họ đang di động cực tốc, chỉ một nháy mắt thôi thì đã vọt tới một bên chiến trường, như là phi hành ngang qua bầu trời, rồi đáp xuống trên ngọn núi.

"Ầm!"

Ngọn núi trực tiếp nổ tung, sụp đổ dưới chân của bọn họ, đất đá vụn rơi xuống một đống lớn, cả hai người mang sức mạnh hùng hồn mà cương mãnh.

Bọn họ lại lần nữa tung lên cao, vẫn tựa như đang phi hành, đại chiến tại vùng đất này.

Phương xa, những ký giả và nhân viên tình báo kia tái mét cả gương mặt, âm thầm may mắn đại chiến phát sinh ở đầu bên kia, mà không phải phía của bọn họ, nếu không thì rất nhiều người đều sẽ chết không có chỗ chôn.

Những người này hoả tốc lùi lại, tranh thủ thời gian lại rút lui về phía sau, bởi vì cái gọi là khoảng cách an toàn vừa rồi căn bản không đủ để nhìn, lỡ đâu hai người kia lao tới phương hướng này, vậy thì phiền toái to rồi.

"Ngao. . ."

Bắc Cực Vương gào thét, hắn ta vẫn mang hình người như cũ, nhưng đầu của hắn ta đột ngột biến thành gấu tuyết trắng to lớn, mở ra cái miệng khổng lồ, răng nanh khiếp người, bỗng nhiên táp về hướng Ngao Vương.

Ngao Vương bay ngược về phía sau, vị trí sau lưng oanh một tiếng vang lên, cái miệng to lớn trên đầu gấu do Bắc Cực Vương hóa ra đã cắn đứt cả một đỉnh núi lớn, cảnh tượng kia làm người kinh hãi cực kỳ.

Sau một khắc, cái đầu của Bắc Cực Vương lại hóa thành dáng vẻ nhân loại lần nữa, ánh mắt hắn ta lạnh lẽo, bổ nhào hướng về phía trước.

Ầm!

Ngao Vương bá đạo mà hung hãn, chủ động đón đòn tấn công, bàn tay ngập trời ánh hào quang đen, hóa thành Ngao trảo, lập tức phóng đại, bao phủ cả ngọn núi ở dưới trảo, nghiền ép ngay lên Bắc Cực Vương.

"Trời ạ!"

Người nhìn thấy cảnh tượng này đều rung động không thôi, họ run lên lẩy bẩy.

Giờ khắc này, toàn thế giới đều đang chăm chú nhìn, người của cả phương đông và phương tây đều đang xem phát sóng trực tiếp lúc kết nối lúc lại ngắt ngang này, họ vừa vặn nhìn thấy cảnh tượng này, tất cả mọi người đều run rẩy lên.

Ầm ầm!

Một móng vuốt của Ngao Vương đã bao trùm ngọn núi nọ, đè nát cả ngọn núi đó ở phía dưới, đất đá vỡ tung văng loạn xạ.

Bắc Cực Vương lướt ngang ra ngoài, né thoát một kích này, hắn ta há mồm thét dài, bỗng nhiên phun ra một mảnh bạch quang, mù mịt khôn cùng, chỉ trong tích tắc đã rét lạnh thấu xương.

Mọi người sợ ngây người, vùng đất kia đã bị đóng băng, mấy ngọn núi và cả sơn lâm bao la đều bị băng hàn bao phủ, trở thành tượng băng.

Ngao Vương đứng trên một ngọn núi xa xa, sớm đã tránh né thoát được.

Hàn khí kia rất khủng bố, mang theo lực sát thương trí mạng, đây là một loại năng lượng cổ quái, không đơn giản chỉ là băng tuyết bình thường mà thôi.

Hai vị cao thủ tuyệt thế đột phá cảnh giới Gông Xiềng cấp sáu bắt đầu chiến đấu kịch liệt lần nữa, càng đánh càng xa, tiến vào bên trong núi Côn Luân mênh mông.

Không người nào dám tới gần, đều chỉ có thể chờ đợi.

Hướng trái ngược đó, những nhân viên tình báo và phóng viên đều lo lắng, cuộc chiến cấp bậc thế này đại diện cho sự tranh phong cùng cực nhất, đây là cuộc đại chiến tuyệt thế, bọn họ cư nhiên lại không chụp được tấm nào cả.

Ngoại giới, trong tấm hình phát sóng trực tiếp không có thân ảnh hai đại cường giả kia. Đông tây phương đều yên tĩnh ngắn ngủi, sau đó một mảnh ồn ào.

Dưới chân núi Côn Luân, đại quân của phương đông và phương tây đang giằng co, nơi này lại rất yên tĩnh, không có cuộc chiến khốc liệt nào, tất cả mọi người đang chờ đợi hai vị cường giả tuyệt thế kia phân ra thắng bại.

"Ta thật sự đói quá!"

Sở Phong ôm bụng, con chim ruồi kia không phải là con mồi lý tưởng, quá nhỏ bé, căn bản nhét không đầy được cái bụng của hắn.

Bên trận doanh phương tây có người nhìn chằm chằm bên này, một người hô to: "Phong Điểu Vương đâu, các ngươi làm gì hắn ta rồi hả?!"

"Ăn!" Sở Phong đáp lại.

"Ngươi muốn chết sao, đến cùng là sao hả?!" Người bên kia giận dữ.

Ánh mắt Sở Phong thật lạnh lẽo, nếu không phải Hoàng Ngưu cứ lôi kéo hắn, hắn đã xuất chiến lâu rồi.

"Ngươi đang gây hấn đúng không, lát nữa bảo đảm chém chết ngươi ngay!" Sở Phong đáp lại.

"Đừng xúc động, chờ Schielerr, lão sư tử xuất thủ, sau đó bị đối thủ quấn lấy thì chúng ta lại lao ra đánh." Hoàng Ngưu khuyên bảo.

Đây là điều bọn họ đã sớm thương lượng xong, để tránh bị Vương giả đột phá cảnh giới Gông Xiềng cấp sáu tính kế và mưu hại, nhất là Sở Phong đã quậy ra phong ba lớn như thế ở phương tây, nếu như bị người ta đoán ra, vậy thì sẽ rất nguy hiểm!

"Không cần lo lắng, có bọn ta ở chỗ này thì sao lại phải sợ bọn họ kia chứ?" Đúng lúc này, một âm thanh vang lên sau lưng bọn họ.

Đây là một con vượn già, nhìn mặt mũi hiền lành cứ như một cao tăng đắc đạo, nó đang đứng ở nơi đó.

Lúc này Sở Phong lập tức giật mình kinh hãi, nhận ra thân phận của nó, đây là con vượn già Đại Lâm Tự của núi Tung Sơn, dị tộc đầu tiên khai tông lập phái!

"Lão huynh đệ, bên chúng ta rốt cục có mấy cao thủ đột phá cảnh giới Gông Xiềng cấp sáu tới đây vậy?"

Da mặt Đại Hắc Ngưu quá dày, cư nhiên tiến đến phía trước lôi kéo làm quen với con vượn già, trước kia nó đã từng khoác lác với Sở Phong, nói rằng mình là huynh đệ kết nghĩa với con vượn già này.

Bình Luận (0)
Comment