Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 367 - Chương 383: Côn Luân Trên Đầu Lưỡi (1)

Thánh Khư Chương 383: Côn Luân trên đầu lưỡi (1)

Nhưng mà, Hoàng Ngưu từng vạch trần nội tình, nói Đại Hắc Ngưu trà trộn vào núi Tung Sơn muốn đi trộm trái cây trên cây Bồ Đề Kim Cương, kết quả bị vượn già đánh cho một trận nhừ đòn, đánh đến tháo chạy.

"Yên tâm, các ngươi cứ việc ra tay, không cần kiêng kị gì cả." Vượn già mang vẻ mặt bình thản, ẩn hiện ý cười, nói: "Nơi này là phương đông, không phải chỗ cho bọn chúng tự ý giương oai!"

Lúc nói đến đây, con vượn già rất bá đạo, trong đồng tử bắn ra hai chùm sáng màu vàng, nói: "Hổ có ý hại người, người cũng có tâm phục hổ, nếu đã tới, vậy thì bọn chúng phải trả cái giá đắt!"

Nghe được những lời này, Sở Phong, Hoàng Ngưu, Đại Hắc Ngưu triệt để thả lỏng trong lòng, bọn họ biết phía phương đông khẳng định đã chuẩn bị rất đầy đủ, không cần lo lắng cường giả tuyệt thế của phương tây đến quá đông đúc.

Nhưng Sở Phong vẫn nhắc nhở một câu, nói: "Mấy chuyện ta làm ra ở phương tây hơi lớn một chút."

"Ngươi cứ việc ra tay đi." Vượn già rất bình tĩnh, nhưng vẫn hỏi một câu, đến cùng thì hắn đã làm cái gì.

"Ta làm ra một bảng xếp hạng món ngon, đồng thời san bằng luôn Vatican." Sở Phong nói ra.

Vượn già ngẩn người, cường đại như nó cũng có chút không biết nói gì, ầm ĩ nửa ngày thì ra "Mãnh nhân" khuấy động ra phong vân vô tận ở phương tây kia chính là thằng nhãi ranh này.

Nó thấy khá đau đầu, đúng là cần lưu tâm và chú ý, phải đề phòng Schieler kia.

"Đi đi, không có chuyện gì lớn!" Giọng điệu của con vượn già rất kiên định mà nói.

"Tốt!" Sở Phong thầm thả lỏng trong lòng.

Kỳ thật hắn cũng không quá e ngại, nếu lỡ như Schieler ra tay thì trước dùng Kim Cương Trác đánh trả hắn ta một cái, lấy sức mạnh hiện giờ của Sở Phong mà nói, nếu đánh trúng được thì dù là cường giả tuyệt thế đột phá cảnh giới Gông Xiềng cấp sáu cũng sẽ bị thương!

Lúc này, trong trận doanh phương tây, những người kia đang khiêu khích không ngừng, thậm chí bắt đầu khiêu chiến.

Hoàng Ngưu, Đại Hắc Ngưu đã đi thẳng về phía trước, chuẩn bị ra tay.

Mà Sở Phong cũng xuất hiện, cách rất xa liền hô: "Ồn ào nhốn nháo, tên nào không phục cứ việc ra đây!"

Sưu!

Lúc này lập tức có một cường giả vọt tới, thân hình gã ta cao lớn khôi ngô, hắn là một Thú Vương hóa hình mà thành, đồng từ bắn ra lãnh điện.

"Ngươi thật sự ăn thịt Phong Điểu Vương rồi?"

"Đúng!" Sở Phong phun phèo một mạnh xương đang ngậm trong miệng ra, nói: "Mùi vị không tệ!"

"Ngươi chịu chết đi!" Người này rống to một tiếng, chấn động cả thiên địa.

"Nhìn dáng vẻ của ngươi cũng rất ngon miệng đấy, bắt đi nướng chín thôi!" Sở Phong cất tiếng, sau đó vọt tới, chủ động xuất thủ.

Phương xa, cả đám nhân viên tình báo và phóng viên đều rung động, người kia rất giống Sở Phong đã chết đi, ảnh chụp nghiêng được lần này tương đối rõ ràng!

"Chẳng lẽ người kia thật sự là Sở Phong?!" Có người hoài nghi.

Dưới chân núi Côn Luân, trên mảnh chiến trường này, bên trận doanh phương tây cũng có vài người cảm thấy tình huống không đúng.

"Người kia là Sở Phong, không phải đã chết rồi sao?!"

"Là ta nghĩ nhiều thôi đúng không, những phong ba lớn bên phương tây kia chắc đâu có liên quan gì đến hắn ta đúng không hả?!"

Lúc này, ánh mắt của Sở Phong quá nóng bỏng, rốt cục cũng gặp được một tên cường tráng rồi, con Thú Vương này cũng không phải dạng nhỏ bé, khổ người cũng đủ lớn. Sở Phong vèo một tiếng đã vọt tới gần đó, xuất kích nhanh như lôi điện.

Gã đàn ông cao lớn kia có tên là Hans, gã ta cảm thấy toàn thân hết sức khó chịu, bởi vì hai mắt của đối phương đang lóa lên ánh sáng xanh lè, trên gương mặt lộ ra vẻ vô cùng khát vọng, khiến cho gã ta run lên lẩy bẩy.

Hans nghiêm trọng hoài nghi, đối thủ này không bình thường, bởi vì nhìn thế nào cũng giống y chang dáng vẻ một tên ác ôn để mắt tới một mỹ nữ tuyệt thế, nó quá trần trụi, không thèm che giấu chút nào cả.

"Ngươi đi xuống Địa Ngục cho ta!"

Hans quát lên, gã ta thật chịu không nổi ánh mắt ấy. Gã tương đối dũng mãnh, bàn tay phát sáng, cứ như đang nắm một mặt trời nhỏ, tản ra hào quang rực rỡ mạnh mẽ mà cực kỳ cường đại, trực tiếp đối đầu với Sở Phong.

Oanh!

Như hai ngọn núi lửa đụng vào nhau, dâng trào sóng lớn nóng rực, dòng năng lượng giữa hai người dâng trào càn quét bừa bãi, thổi quét lên làm hình thành một cơn gió xoáy, kéo theo cả tảng đá to chừng bằng cái thớt mà xoay tròn, sau đó thì nổ tung ngay giữa không trung.

Hai người nhanh chóng tách ra, mỗi người đều lui ra ngoài xa mười mấy trượng, trên mặt đất màu đen có từng khe từng khe nứt to lớn ngang dọc giao nhau, cảnh tượng có chút đáng sợ.

Sở Phong kinh ngạc, hắn đang ẩn giấu thực lực, tạm thời áp chế sức mạnh của bản thân, tránh để vừa mới bắt đầu thôi đã bị bọn người lão sư tử trọng điểm mà để mắt tới, sau đó nhằm lúc hỗn chiến mà đặc biệt đi săn giết hắn.

Nhưng cho dù như thế, năng lực của hắn cũng không phải sinh vật bình thường có khả năng đối kháng mới đúng!

Đối diện, gã đàn ông thân thể cao to kia lại càng giật mình, nhìn gã ta phóng khoáng đấy, nhưng lại không phải hạng người lương thiện an phận, sớm đã đột phá đến cảnh giới Gông Xiềng cấp bốn, là một đại cao thủ, nhưng lại một mực ẩn giấu khí cơ, thẳng đến vừa rồi động thủ mới toàn lực bộc phát để ứng phó, hi vọng có thể giết địch trong nháy mắt!

Kết quả khiến gã ta thật thất vọng, đồng thời lại hết sức kinh hãi.

Sở Phong cười, bởi vì Thú Vương càng mạnh thì càng là con mồi lý tưởng, có thể hóa giải cảm giác đói bụng trong thân thể của hắn, hắn không có lo lắng gì nữa, ngược lại rất vui sướng, càng nhìn tên to con này càng thuận mắt.

"Thằng gay biến thái chết tiệt nhà ngươi, ta phải giết ngươi!" Mái tóc dài màu nâu của Hans bay múa lên, đôi mắt thì tàn độc, gã ta không cách nào chịu được loại ánh mắt kia của đối phương.

Nhất là, khi gã ta nhìn thấy dáng vẻ như sắp chảy nước dãi tới nơi của Sở Phong, gã ta càng run rẩy từng cơn, nhịn không được rùng mình một cái.

Sở Phong lúc nãy còn đang tươi cười, trong lòng tràn đầy vui vẻ, nhưng nghe thấy lời này thì cả gương mặt cũng cứng đờ đi, nụ cười trực tiếp đọng lại. Cái thằng ngu khốn khiếp này, hắn lại bị hiểu lầm như thế sao?!

Người có thể nhịn nhưng không thể chịu nhục, hắn nổi giận, xông về phía trước, muốn dạy cho con Thú Vương to con này một bài học nhớ đời.

Mà Hans thì không có chút thiện cảm gì với hắn cả, sắc mặt gã ta đã âm trầm đến mức sắp chảy ra nước, gã dồn hết sức lực ra mà đánh, hận không thể một bàn tay chụp chết người đàn ông trẻ tuổi trước mắt này.

Hai người giao thủ hình thành cơn bão năng lượng đáng sợ, vùng đất này lập tức cát bay đá chạy, khói bụi ngập trời, lúc cuồng phong gào thét cứ như có đàn dã thú đang rên rỉ.

Bên ngoài chiến trường, cả đám người thật rung động, thực lực của hai người này quá mạnh mẽ!

Sở Phong rốt cục vẫn nhịn xuống được mà không có triệt để để lộ át chủ bài, hắn áp chế thực lực của mình, chuẩn bị để dành lại nhằm cho đám già kia một bất ngờ ngay vào thời khắc mấu chốt.

Nếu vừa giao thủ thôi đã trực tiếp bắt giữ được một con Thú Vương cường đại, đoán chừng Schieler, Hắc Long Vương đều sẽ để mắt tới hắn.

Không thể không nói, quả thật cái người tên Hans này đúng là cực kỳ mạnh, cho dù là trong trận doanh phương tây cũng có rất nhiều người lộ ra vẻ kinh sợ, không ngờ rằng gã ta sớm đã đột phá đến cảnh giới Gông Xiềng cấp bốn

Bình Luận (0)
Comment