Con người của Hồ Sinh co rút lại, cảm thấy tê cả da đầu, tóc dựng đứng hết lên. Một mái tóc màu vàng kim vốn rất mềm mại nay hoàn toàn rối tung, hắn ta không nhịn được muốn đào tẩu.
Thế nhưng mà khi nghĩ đến bản lĩnh của vị này thì hắn ta hoàn toàn dập tắt suy nghĩ đó.
Về phần Hùng Khôn cũng sắp khóc, bởi vì vừa rồi hắn ta nói nhiều nhất, vui vẻ khoác lác nói Sở Phong là tiểu đệ của hắn ta.
Bây giờ chính chủ đang ở trước mắt, đang xoay người lại nhìn hắn ta. Lông tơ toàn thân của Hùng Khôn dựng đứng hết cả lên, nổi một lớp da gà, toàn thân cứng đờ.
"Sở... Ma vương, không, Sở thần!" Hùng Khôn trưng ra nụ cười còn khó coi hơn khóc, lắp bắp nói với người trẻ tuổi trước mặt.
Sao lại thảm như vậy? Hùng Khôn cuồng hống ở trong lòng, vì sao mỗi lần đều có thể gặp được thằng này? Hắn ta rất muốn nguyền rủa, cũng quá xui xẻo chứ? !
"Hình như ta vừa nghe được mi nói ta là tiểu đệ của mi? !" Hai mắt Sở Phong trong trẻo nhìn Hùng Khôn, dù là có mặt nạ che chắn nhưng mấy người quen cũng nhận ra là hắn.
Lúc này Hùng Khôn rất muốn khóc, hai ngày trước ông nội của hắn ta là Hắc Hùng Vương còn cố ý dặn dò hắn ta không nên gây chuyện. Sở Ma Vương từ Côn Luân trở về, coi chừng cái miệng rộng của mình, không được bẫy cha bẫy ông nội.
Kết quả vừa mới đi qua hai ngày thì hắn ta phạm tội, chọc Sở Ma Vương. Hắn ta khóc không ra nước mắt.
"Sở thần, ta sai rồi!" Hùng Khôn nức nở nói.
Cách đó không xa, Hạ Thiên Ngữ trợn mắt hốc mồm. Trước đây không lâu cô ta còn nói lần này sẽ không xui xẻo gặp phải Sở Ma Vương, kết quả bây giờ... Lại đụng phải!
Cô ta có chút cạn lời, làm sao lại trùng hợp như vậy? Cảm giác quá bất hợp lí!
Khương Lạc Thần cũng trợn mắt hốc mồm, môi đỏ khẽ nhếch lộ ra hàm răng trắng noãn, trợn to đôi mắt đẹp cảm thấy khó có thể tin!
"Gặp quỷ!" Cô ta nhỏ giọng lẩm bẩm.
Tại sao ở đâu cũng có thể gặp gỡ thằng này? Cô ta có chút choáng váng, nhất là khi nghĩ đến những lời vừa rồi của Hùng Khôn, cô ta có cảm giác sắp phát điên.
Hồ Sinh, Hùng Khôn, đám dị loại này liên tục nói xấu sau lưng cô ta. Nói ngay mặt cô ta ở chỗ này thì thôi đi, ai mà ngờ là Sở Phong cũng có mặt. Lại còn giả chết ở trong góc, không nói tiếng nào, nghe thấy hết tất cả.
Da thịt mịn màng như là mỡ đông của Khương Lạc Thần lúc xanh lúc trắng, cảm thấy quá mất mặt!
Nhất là khi nghĩ đến Sở Phong ở trong góc đưa lưng về phía bọn họ, ủ rũ giả vờ ngây ngốc thì cô càng tức giận. Đây là muốn trốn tránh, xem trò hay của cô đúng không?
Khương Lạc Thần trừng mắt nhìn về phía Sở Phong, thằng này quá đáng xấu hổ, quá hư hỏng!
Nhưng mà lúc này bạn tốt của cô là Hạ Thiên Ngữ lại nghi ngờ nhìn cô, bởi vì cảm thấy quá trùng hợp, lầu bầu nói nhỏ: "Lạc Thần, không phải là cậu hẹn gặp hắn ở chỗ này đó chứ?”
Khương Lạc Thần nghe vậy đầu tiên là ngạc nhiên, sau đó tức giận đến mặt đỏ phừng phừng, trực tiếp bóp phần thịt mềm trên eo Hạ Thiên Ngữ, người chị em tốt này dám nghi ngờ cô!
Sau đó cô nhanh chóng biết được vấn đề ở chỗ nào, tuyệt đối là bị người trong tộc bán đứng!
Hôm nay người dì nhỏ của cô cũng không bình thường, nhất định phải dẫn cô tới đây! Chắc chắn là Bồ Đề Cơ Nhân nhận được tin tức, biết Sở Ma Vương muốn tới chỗ này ra mắt.
Gần đây, Bồ Đề Cơ Nhân cực kỳ chú ý đến Sở Phong, muốn lôi kéo hắn, thậm chí người chú của cô còn từng thăm dò hỏi cô và Sở Phong là có giống như trong lời đồn hay không?
Khi nghĩ tới những thứ này, Khương Lạc Thần cắn chặt hàm răng óng ánh, nói: "Sở Ma Vương, anh cũng tài tình thật đó! Vậy mà chạy tới chỗ này ra mắt!"
Cô rất tức giận, cảm thấy đều do thằng này làm loạn mới khiến cho người trong Bồ Đề Cơ Nhân tính toán cô.
"Có gì lạ sao? Chính cô cũng chạy tới ra mắt, còn không biết xấu hổ nói tôi? Hơn nữa cô còn là nữ thần quốc dân, vậy mà chạy tới chỗ này ‘liệp diễm’. Tôi là một thanh niên tốt bình thường thì tới nơi này ra mắt có gì lạ sao?” Có đôi lúc miệng của Sở Phong rất đê tiện, không kém gì miệng rộng của Hùng Khôn, khác biệt chính là hắn có thực lực có lực lượng.
Khương Lạc Thần bị tức không nhẹ, mỗi lần gặp gỡ thằng này thì cô đều không giữ nỗi bình tĩnh, thật xui xẻo.
"Suy thần!" Cuối cùng, cô phun ra hai chữ này! Đây là cảm nhận trực tiếp của cô, bởi vì mỗi lần gặp mặt Sở Phong đều chưa từng cảm thấy hài lòng.
Lư Thi Vận ở bên cạnh cười ngọt ngào, hiển nhiên đang cười trên nỗi đau của người khác, nhưng kết quả lại bị Khương Lạc Thần đả kích.
"Tiểu Bạch Hổ, nghe nói cô rất tham ăn, lúc ở núi Thái Hành thì bị người ta dụ dỗ ăn mấy xâu thịt dê nướng không sạch sẽ, kết quả..."
Nụ cười ngọt ngào của Lư Thi Vận lập tức cứng ở trên mặt, nhìn chằm chằm Khương Lạc Thần, cuối cùng lại ném cho Sở Phong một ánh mắt giết người, sự kiện đó quá xấu hổ.
Cách đó không xa, mấy người Hùng Khôn, Hồ Sinh đang rút lui, muốn lặng lẽ chạy đi.
"Dừng lại!"
Vẻ mặt Sở Phong Thần bất thiện, nhìn chằm chằm hắn bọn họ, hai mắt có thần quang trong trẻo.
"Ai cho bọn mi đi rồi?"
Nghe được lãnh ý trong lời nói của Sở Phong, mấy người lập tức kinh dị. Đây chính là đại danh đỉnh đỉnh Sở Ma Vương, trước đây bọn họ quá đắc ý quên mình!
Ngay cả Khương Lạc Thần, Lư Thi Vận cũng có chút rung động! Sở Phong chỉ hơi phóng ra dao động năng lượng của Vương cấp thì có một loại uy nghiêm kinh khủng tản ra.
Cho đến lúc này, các cô ấy mới nhớ tới đây cũng không còn là Sở Phong của ngày xưa, bây giờ là một vị vương giả siêu cấp chân chính, khiến cho các cô ấy cũng phải kiêng kị.
Mà Hạ Thiên Ngữ càng chột dạ, trước kia cô ta có thể đối nghịch với Sở Phong. Nhưng bây giờ nghĩ đến vị này là người từng tham dự tây chinh, từng đồ long, thậm chí Thần Thành của Giáo Đình bị hủy diệt đều có quan hệ với hắn, tự nhiên sắc mặt của cô ta trở nên cứng đờ.
"Ông nội mi nói để cho ta chăm sóc cho mi, ta xem chỉ cần nướng lên là được.” Sở Phong nhìn chằm chằm Hùng Khôn nói.
Con Hắc Hùng Tinh thân thể cao lớn cường tráng này lập tức lạnh cả sống lưng, lạnh từ đầu đến chân. Thân thể run rẩy, mấy người Hồ Sinh cũng không ngoại lệ.
Bởi vì, bọn họ nhớ đến phong cách hành sự của vị này, thích nhất là chiên xào nấu nướng mấy sinh vật vương cấp. Bên ngoài đều đang đồn đại bảng xếp hạng mỹ thực chấn động đông tây phương chính là hắn làm ra.
"Sở thần... Tha mạng, ta cũng không dám nữa, ông nội của ta nói ông ấy là anh em kết nghĩa với mi, bàn về bối phận thì mi là trưởng bối của ta!”
Vèo một tiếng, Hùng Khôn lao đến, nước mũi nước mắt trào ra. Cúi đầu thấp xuống đất, hành lễ bồi tội với Sở Phong, bởi vì hắn ta bị dọa sợ.
Theo như hắn ta hiểu rõ thì Sở Phong rất thích tay gấu, cực kỳ thích.
Lúc ở Jerusalem, chính vị này đã nướng sống một con Bạch Hùng Vương. Hấp tay gấu, từng được đánh giá cực cao trong bảng xếp hạng mỹ thực, khen không dứt miệng.
Mấy người Hồ Sinh cũng bị năng lượng Vương cấp của Sở Phong chấn nhiếp run run rẩy rẩy, suýt nữa đặt mông ngồi dưới đất, tất cả đều sắc mặt trắng bệch, run lẩy bẩy.
Nhìn thấy Hùng Khôn hầu như muốn tê liệt trên mặt đất, Sở Phong khoát tay áo, nói: "Được rồi."