Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 401 - Chương 417: Bắt Cóc Một Nữ Vương (2)

Thánh Khư Chương 417: Bắt cóc một nữ vương (2)

Hắn chỉ hù dọa hạ thằng này mà thôi. Dù sao hắn và Hắc Hùng Vương có giao tình không tệ, sao có thể nướng cháu của lão ta, hắn không làm được loại chuyện này.

Sau khi hắn thu liễm kia một chút Vương cấp khí cơ, tất cả mọi người ở đây đều thở phào một hơi, vừa rồi cảm giác quá bị đè nén.

Ngay cả Khương Lạc Thần cũng có cảm giác, âm thầm than nhẹ. Một khi thằng này nghiêm túc lên thì đúng là có loại cảm giác áp bách, hình như còn lợi hại hơn so với Thích Già môn đồ bên trong Bồ Đề Cơ Nhân!

Cô ta biết Sở Phong đã quật khởi, khiến cho các thế lực lớn đều cực kỳ coi trọng, không dám lãnh đạm đối với hắn. Nhiều phương đều đang nghĩ trăm phương ngàn kế tiếp cận và lôi kéo hắn.

Đúng lúc này, một bóng dáng mỹ lệ đi tới. Một bộ váy dài màu đen, tư thái cực cao, mái tóc phất phới, thần quang trong trẻo lấp lóe bên trong đôi mắt.

Mặc dù mang theo mặt nạ nhưng là tất cả mọi người có thể cảm giác được khí tràng mạnh mẽ của cô ta, giống như một vị nữ vương xuất hiện.

Trong lòng Sở Phong run lên, hắn biết có thể là vừa rồi mình tản mát ra một sợi năng lượng Vương cấp mới gây ra sự chú ý của vị cao thủ tuyệt thế đang trong trạng thái không bình thường này.

Bất Tử Phượng Vương đi tới, yêu kiều thướt tha, nhìn xuống những người chung quanh.

Sở Phong thì cũng không nói lời nào, trực tiếp quay người đi về một bên.

"A, thằng này vẫn rất có duyên với phụ nữ?" Hạ Thiên Ngữ kinh ngạc, bởi vì ngay cả cô ta cũng phát hiện ra nữ vương váy đen đó là tới tìm Sở Phong.

Khương Lạc Thần và Lư Thi Vận cũng đều kinh ngạc, cô gái đó có thân phận gì mà lại để Sở Phong có chút kiêng kị?

Lúc này, Hùng Khôn và mấy người Hồ Sinh đều như trút được gánh nặng, ma vương đó cũng không ở bên cạnh, bọn hắn đều cảm thấy nhẹ nhõm không ít. Có ý muốn rời khỏi, nhưng lại không dám.

"A, Tiểu Bạch Hổ, xâu chuỗi óng ánh trên tay cô là do xương rồng luyện thành?"

Khương Lạc Thần kinh ngạc, hai mắt phát ra ánh sáng nóng bỏng, cầm cánh tay trắng nõn của Lư Thi Vận lên, muốn quan sát kỹ.

"Đừng nhúc nhích, đây là của tôi!" Lư Thi Vận tránh ra.

"Sao cô cũng có cái này?" Khương Lạc Thần lộ ra sắc mặt khác thường, đúng là cô rất nóng mắt. Thế gian này cũng chỉ có hai con rồng, kết quả đều bị người của Côn Luân giết sạch.

Đừng nói sừng rồng, chính là xâu chuỗi do xương rồng rèn luyện thành cũng là một chuỗi khó cầu. Cô bỏ ra rất nhiều công sức cũng mới lấy được một chuỗi mà thôi, nhưng cũng không phải là do xương trán - bộ phận tinh hoa nhất của rồng luyện thành,.

Nói đến cũng chỉ có xương trán và sừng rồng mới ẩn chứa năng lượng thần bí nồng đậm, có thể để cho người ta giữ mãi nét thanh xuân.

Bởi vì, trong thần thoại thì long tộc có thể sánh vai với thần linh. Dùng bộ phận quan trọng nhất của chúng nó luyện thành xâu chuỗi thì đương nhiên sẽ có được công dụng vượt xa trí tưởng tượng của người thường.

Bây giờ Khương Lạc Thần phát hiện Tiểu Bạch Hổ có xâu chuỗi do bộ phận tinh hoa trên người long tộc rèn luyện thành, đương nhiên cũng rất nóng mắt.

Sau đó cô nhanh chóng đoán được nguyên nhân, vẻ mặt khác lạ nói: "Sở Phong tặng cho cô? Không ngờ hắn lại tốt với cô như vậy, không phải là hắn đang theo đuổi cô chứ? Hoặc là cô đã luân hãm?"

Lư Thi Vận khá bình tĩnh, không dính phép khích tướng của cô. Hơn nữa còn cố ý ngẩng cao đầu, áo trắng như tuyết, cao ngạo giống như một con thiên nga nói: "Bản cung người gặp người thích, hoa gặp hoa nở, người khác chủ động tặng. Không giống người nào đó, trong tay chỉ có mấy hạt châu làm từ xương cốt dỏm!”

Dứt lời, cô ta ngẩng cao đầu lộ ra cái cằm trắng muốt, tiêu sái rời đi.

Khương Lạc Thần nhìn qua bóng lưng của cô ta, xoắn xuýt một trận. Rất muốn cướp sạch Tiểu Bạch Hổ!

...

"Mi là ai, vì sao ta cảm thấy mi rất quen thuộc? " Bất Tử Phượng Vương đứng ở bên cạnh Sở Phong, trực tiếp hỏi. Cô ta cũng biết ngôn ngữ phương đông.

Đây là lần đầu tiên cô ta nói chuyện trong đêm nay, giọng nói rất êm tai.

"Một hồi chúng ta có thể tìm một chỗ trò chuyện một chút." Sở Phong mở miệng, hắn thấy đây là một cường giả tuyệt thế rất nguy hiểm, rất có thể đã mất đi một phần ký ức. Không thể kích thích cô ta ở chỗ này, cần phải đến chỗ không người để nói chuyện.

"Được!" Bất Tử Phượng Vương cũng dứt khoát gật đầu, lại đi qua một bên ngồi xuống.

Đúng lúc này, đến khâu tương tác của hội ra mắt.

Điều khiến cho Sở Phong kinh ngạc chính mỗi một lần phân tổ thì hắn đều được xếp chung với Khương Lạc Thần.

Khương Lạc Thần biết được đây là thủ đoạn của Bồ Đề Cơ Nhân, quả nhiên hôm nay cô bị người trong tộc bán đứng, tới chỗ này cũng là chuyện đã được tính toán từ trước.

Cô vừa tức giận vừa cảm thấy không được tự nhiên, bởi vì chị em tốt của cô là Hạ Thiên Ngữ cũng ở cách đó không xa, dùng vẻ mặt khác thường nhìn bọn họ.

Cô không cần nghĩ cũng biết, đoán chừng bên trong cái đầu nhỏ của chị em tốt của cô đang suy đoán có thể cô thật sự “dây dưa không rõ” với Sở Phong, quan hệ mập mờ phức tạp.

"Sở Phong, có phải anh cũng bị ép ra mắt nên mới tới? Tôi cũng nghĩ là do cha mẹ anh áp đặt anh, bởi vì trước đây không lâu anh bị người ta đồn là đã chết, quả thực dọa sợ bọn họ cho nên hai người bức thiết hi vọng anh có thể kết hôn sớm một chút."

Khương Lạc Thần rất thông minh, trực tiếp đoán ra nguyên nhân Sở Phong tới đây.

"Cô muốn nói cái gì?" Sở Phong nhíu mày.

Trên thực tế, hẳn hai người là đang trong khâu tương tác, nhưng bây giờ lại không có tiến hành cái gọi là trò chơi tương tác, mà là đang yên lặng thì thầm.

"Rất đơn giản, chúng ta hợp tác, tôi giúp anh vượt qua ải khó." Khương Lạc Thần nhoẻn miệng cười khiến cho bách hoa đều phải thất sắc, môi đỏ vũ mị, mắt to linh động, rất mê người.

"Cô tốt bụng như vậy?" Sở Phong kinh ngạc, có chút không tin, sau đó lộ ra sắc mặt khác thường, nói: "Không phải cô muốn làm vợ tôi thật chứ?”

"Cái gì là làm vợ? Khó nghe muốn chết!" Khương Lạc Thần muốn nện hắn.

Cô ta suy nghĩ một lát, nói: "Anh đưa cho tôi một xâu chuỗi làm từ xưng rồng, một xâu chuỗi làm từ xương trán của rồng thì tôi giúp anh vượt qua ải khó này!"

Thân là phụ nữ, đối với loại trang sức làm xương rồng có thể sánh ngang với thần cốt có thể bảo trì thanh xuân vĩnh trú này thì cho dù là Khương nữ thần cũng không thể ngoại lệ, vô cùng thích, rất muốn có được.

Dựa theo cô nói thì cô có thể đi "dẹp yên" cha mẹ của Sở Phong.

"Cô về nhà với tôi? " Sở Phong lộ ra vẻ mặt cổ quái.

"Đừng có nghĩ thơm bơ như vậy, tôi sẽ nghĩ cách tốt hơn." Khương Lạc Thần nói.

Sở Phong hơi suy nghĩ, liền dần dần thăm dò được dự tính gian xảo của cô.

Cô làm như vậy, một là vì ứng phó Bồ Đề Cơ Nhân. Hai là để những thế lực lớn khác sinh ra ảo giác, nghĩ là Sở Phong đã bị Bồ Đề Cơ Nhân lôi kéo. Ba là thuận tiện lấy được một ít trang sức làm từ xương rồng.

Trông cậy vào cô lấy thân nuôi hổ, đó là chuyện không thể nào.

"Cô cảm thấy tôi giống như là một con hổ ngốc sao?" Sở Phong liếc xéo cô, cũng không đợi cô nói thêm cái gì thì xoay người rời đi.

"Có thể thương lượng mà!" Khương Lạc Thần nói.

Bình Luận (0)
Comment