Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 405 - Chương 421: Khách Quý Từ Biển Cả (2)

Thánh Khư Chương 421: Khách quý từ biển cả (2)

Cung điện cách vách truyền ra tiếng nói, vốn dĩ là cách âm, thế nhưng Sở Phong thân là cường giả đột phá bốn đoạn gông xiềng, nhĩ lực vô cùng nhạy bén, có thể nghe được rõ ràng.

"Nhanh lên, nếu xảy ra vấn đề, các ngươi chịu không nổi đâu!"

"Ồ, lần này là khách quý đến, lúc chúng ta đi cùng cũng phải cẩn thận."

Hiển nhiên, sát vách có hai người thân phận bất phàm đi tới, tự thân giám sát người hầu dọn dẹp cung điện, rất là dè dặt và cẩn thận.

Sở Phong tự rót tự uống, không muốn nghe cũng có thể nghe được, không biết làm gì cho hết thời gian.

Sau đó không lâu, hắn ngạc nhiên, người bên kia thế mà còn nhắc tới hắn. Lúc đầu hắn không chú ý tới, đến cuối cùng đặt chén rượu xuống.

"Ta nói không phải chứ, Sở Ma Vương cũng quá tự cao tự đại. Viện nghiên cứu Tiên Tần chúng ta mời hắn mấy lần, không ngừng đưa ra lợi ích thế mà hắn còn không thèm đến nơi hẹn, quá kiêu căng."

Sở Phong lẳng lặng nghe, hai ngày nay hắn khéo léo cự tuyệt các đại tài phiệt, nói rõ sẽ không gia nhập bất luận thế lực lớn nào, thật không ngờ lại bị người hận.

Hắn nhẹ nhàng thở dài, lắc đầu.

"Hắn tự cho là đúng, thật sự nghĩ mình là thiên hạ vô địch chắc? Sớm muộn cũng trèo cao ngã đau!" Mã Khoát cười lạnh.

"Viện nghiên cứu Tiên Tần của chúng ta biết rõ về dị biến hơn hắn nhiều, từ đầu đến cuối mang theo lòng kính sợ đối với đất trời, nào có lộ liễu như hắn, hắn sớm muộn gì cũng sẽ chết yểu!" Tề Đằng nói.

Khi Sở Phong nghe đến thứ này, sắc mặt lạnh lùng trầm xuống. Hai người kia còn ác độc nguyền rủa hắn.

Không phải chỉ khéo léo từ chối bọn họ sao? Bất mãn thì thôi đi, lại còn kị hận đến mức đấy.

"Viện nghiên cứu Tiên Tần?" Sở Phong tự nhận không qua lại với bọn họ, nhưng bị căm thù như vậy cũng cảm thấy rất kì lạ.

Có khi chính là như thế, dù không đi gây sự vẫn chịu ám kích như cũ.

"Nghe nói lần này khách quý thực lực siêu phàm thoát tục, vô cùng khó lường. Sau khi từ dưới biển lên đã muốn khiêu chiến cao thủ khắp nơi trên mặt đất, ngươi nói xem người đó có tìm tới Sở Phong không?" Mã Khoát hỏi.

Sở Phong kinh hãi, vương giả đến từ biển cả? Hắn không ngờ ở chỗ này cũng nghe được chuyện lớn như vậy!

"Đại ca của ta nhất định sẽ nói cho vị khách quý kia, dù sao Sở Ma Vương quá không thức thời, mời hắn tới chỗ hẹn thế mà còn từ chối, lần này đảm bảo mượn cơ hội dạy dỗ hắn." Tề Đằng cười nói.

"Đại ca ngươi là Tề Thịnh chắc cũng sắp đến rồi nhỉ?"

Sở Phong nhíu mày, viện nghiên cứu Tiên Tần không phải là một học viện khảo cổ mà là một đại tài phiệt, Tề gia là một trong những thành viên quan trọng.

Tề gia toàn là thanh niên thuộc dòng chính, có thể sẽ mượn tay vị khách quý đến từ biển kia để đối phó hắn? Vẻ mặt Sở Phong thờ ơ.

"Đại ca của ta tự mình đi tiếp vị khách quý tên Bạch Long kia rồi, còn hẹn Khương Lạc Thần với Mục Thiên."

"Bạch Long, trời ạ, sẽ không phải là một con giao long từ biển chứ, lẽ nào đến từ Long cung?!"

"Không biết!"

Trong lòng Sở Phong rất kích động, trong biển đã xuất hiện giao long? Vị khách quý đến từ biển này vậy mà kinh động đến nhân mã ba nhà viện nghiên cứu Tiên Tần, Bồ Đề Cơ Nhân và Sinh Vật Thiên Thần.

"Haiz, chúng ta chỉ có thể ở đây tiếp đón người đi theo vị khách quý Bạch Long, thật đúng là..."

"Ngươi cũng đừng coi thường người chúng ta tiếp đãi, hắn ta gọi là Hạ Lan, là một vị cường giả đột phá bốn đoạn gông xiềng. Nếu không phải vì không thích mấy lời khách sáo với lễ tiết rườm rà, dám chắc cũng sẽ được đại của ta tiếp đãi như Bạch Long."

Sở Phong lẳng lặng thưởng rượu, nghe bọn họ đối thoại.

Trải qua một khoảng thời gian rất dài, sát vách đột nhiên náo nhiệt hẳn lên, tràn ngập khí tức của sinh vật cấp Vương, đồng thời hoan thanh tiếu ngữ, hai người kia đang nghênh tiếp cường giả đến từ biển, Hạ Lan.

Rất nhanh bên trong tòa cung điện bên kia truyền đến âm thanh như chuông vàng của Hạ Lan, vách tường cũng bị chấn rung.

"Trước tiên chưa vội uống rượu, ta muốn biết cái người gọi là Sở Phong kia có ở thành phố này không?" Hạ Lan hỏi.

"Có, gần đây hắn đã trở về." Mã Khoát đáp.

"Ồ, tốt lắm. Các ngươi nghĩ cách hẹn hắn tới đây, đại ca của ta có chút hứng thú với hắn!" Cường giả Hạ Lan đến từ đại dương nói.

"Không biết Bạch Long huynh đối với hắn muốn..." Tề Đằng cẩn thận tìm từ, muốn hiểu rõ trước.

Hạ Lan mang theo ý cười nhàn nhạt: "Đại ca của ta nghe nói thực lực của hắn không tầm thường, muốn cùng hắn luận bàn, đúng rồi, nhỡ may không cẩn thận giết chết hắn, trong trận quyết đấu công bằng như vậy cũng không tính là gì nhỉ?"

"Ờm..." Đương nhiên, hai người tiếp đón giật mình thon thót, cho dù bọn họ mang địch ý với Sở Phong, rất bất mãn, thế nhưng nghe tin tức như vậy vẫn bị dọa cho ngây người.

"Có gì không đúng sao? Thật giả tạo, Tề Thịnh có nói bóng gió với đại ca Bạch Long của ta rồi, muốn dạy dỗ Sở Ma Vương kia!" Hạ Lan khinh thường nói.

"Được, chúng ta sẽ sớm sắp xếp, để hắn cùng Bạch Long huynh luận bàn." Tề Đằng cắn răng nói, nếu đại ca gã muốn nhằm vào Sở Phong, mời được khách quý Bạch Long từ biển đến động thủ, gã làm sao có thể ngăn cản!

Sinh vật cấp Vương từ dưới biển lên bờ, rất khó nói rõ rốt cuộc trong đại dương bao la đã có bao nhiêu cường giả tiến hóa. Căn bản bởi vì quá nhiều cho nên không thể thống kê.

Ánh mắt Sở Phong sâu xa, lặng lẽ nhấp một ngụm. Hắn nghĩ tới rất nhiều chuyện, thật sự có Hải Nhãn và Long Cung sao, Tiên Đảo ở ngoài biển và cây thần Phù Tang có khi nào cũng xuất thế rồi không?

Ở bên cung điện sát vách, Tề Đằng, Mã Khoát cùng Hạ Lan đến từ biển Đông xa xôi trò chuyện với nhau rất vui vẻ, dùng hết khả năng tâng bốc.

"Thất kính, thì ra Hạ huynh đã sớm đột phá được gông xiềng thứ tư, xếp vào hàng vương giả siêu cấp, bằng thực lực này thì chẳng kém gì Sở Ma Vương! Nghĩ đến lại thấy nực cười, Sở Phong hắn có gì đặc biệt hơn người? Chưa chắc đã mạnh như Hạ huynh, lại ngạo mạn như vậy, một hai từ chối bọn ta!"

"Nào, ta mời Hạ huynh một ly, hôm nay phải uống tận hứng vui vẻ."

Tề Đằng, Mã Khoát mang thành kiến rất nặng đối với Sở. Ở chỗ này, mỗi khi nhắc đến Sở Phong, bọn họ đều thể hiện thái độ địch ý rất sâu.

Hạ Lan ha ha cười, cùng bọn họ nâng ly cạn chén, đồng thời cũng từ phía hai người thăm dò cặn kẽ và hiểu rõ tình hình trên mặt đất. Có thể thấy, hắn ta cũng là người trong thô kệch có tinh tế.

Sở Phong lặng yên, nhiều người muốn mượn hơi hắn như vậy, không ngừng đưa ra lợi ích. Hắn đâu có tinh lực đi gặp hết được nên mới ôn hòa từ chối, kết quả lại có người thù hận.

Hắn thực sự không biết nên nói gì cho phải, rốt cuộc là do Sở Phong hắn tùy tiện, hay là những người này quen kiêu căng bá đạo? Chỉ là không đồng ý thôi, mà lại thù hận đến thế.

Tiếp đến, sắc mặt hắn lạnh lùng trầm xuống, chỉ bằng hai kẻ này cũng dám làm nhục hắn? Đừng nói còn chưa thành Vương, có là cường giả cấp Vương chân chính thì đã sao? Cho dù quản lí viện nghiên cứu Tiên Tần đến đây cũng không dám láo xược với hắn như vậy!

Bình Luận (0)
Comment