Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 459 - Chương 475: Đẫm Máu Giết Chư Vương (1)

Thánh Khư Chương 475: Đẫm máu giết Chư Vương (1)

Ầm ầm!

Đây là một con mèo rừng khổng lồ dài chừng ba mươi mét, sắc thái lộng lẫy, giống như một Thần Hổ tuyệt thế, động tác của nó nhanh nhẹn, nhảy lên một cái đã xa chừng vài trăm thước, nó bật đến gần đó, cuốn theo cả trận cuồng phong.

Tiếp theo, một con hồ ly trắng như tuyết xuất hiện, chỉ dài mấy mét, trong mắt lấp lóe ánh sáng đầy xảo trá.

Một con mèo một con cáo này đều là sinh vật cấp Vương kéo đứt bốn sợi gông xiềng.

Vèo vèo vèo. . .

Trong núi rừng, tiếng động vang lên không dứt, liên tục xuất hiện mười mấy con Thú Vương, mang theo sát khí thảm liệt, vây quanh vùng núi rừng này.

Sở Phong nhíu chặt lông mày, trong mười mấy tiếng hắn dưỡng thương, một đám cường giả đang truy tìm tung tích của hắn, cùng lao đến truy sát.

Hắn không liều lĩnh hành động, bởi vì cảm giác được có khí cơ nguy hiểm hơn, có cao thủ nhân loại đang trốn trong bóng tối, tối thiểu nhất có sáu, bảy người trở lên.

Hắn nhìn chăm chú vào một phương hướng, nơi đó oanh một tiếng đã nổ tung, có hai người chấn vỡ núi rừng mà đi tới, họ đều mặc lấy áo giáp, bao trùm hết cả đầu mặt, không để lộ ra gương mặt thật của mình.

Một người trong đó cầm một cái chùy kim loại màu tím, trực tiếp huy động vào hắn, răng rắc một tiếng, một tia sấm sét kinh khủng bay tới, uy lực kinh người.

Sở Phong tránh né qua một bên, lộ ra kinh sợ, đó là một Pháp binh uy năng to lớn.

Chẳng lẽ là Lôi Chấn Tử của Sinh Vật Thiên Thần đã tới?

Bồ Đề Cơ Nhân có truyền nhân Thích Ca, mà Sinh Vật Thiên Thần lại có Lôi Chấn Tử tọa trấn, người sau càng thần bí, từ trước tới bây giờ chưa từng xuất hiện qua.

Sở Phong không quá tin Sinh Vật Thiên Thần dám trắng trợn phái Lôi Chấn Tử ra như vậy, mấy đại tài phiệt dù biết thân thể của hắn xảy ra vấn đề lớn, muốn ngấp nghé phương pháp hô hấp của hắn, cũng chỉ sẽ âm thầm ra tay, không dám trắng trợn xuất kích như thế.

Sở Phong hoài nghi, đây không phải Lôi Chấn Tử chân chính.

Vèo vèo vèo. . .

Ở một hướng khác lại xuất hiện bảy tám bóng dáng nhân loại, khí tức đều rất mạnh.

"Các ngươi đang buộc ta đại khai sát giới đúng không? !" Sở Phong lạnh giọng mà quát.

Vùng đất này có hơn hai mươi cường giả cấp Vương, phân bố ở khắp mọi hướng, bao vây lấy hắn, nhất định sẽ có một trận ác chiến.

Nếu như không bị thương, hắn cũng chả sợ, có thể một đường giết ra ngoài, nhưng bây giờ thương thế của hắn quá nghiêm trọng, hắn nhíu chặt mày.

"Sở Ma Vương, người đừng hư trương thanh thế!" Có người cười lạnh.

"Keng!"

Trong bàn Sở Phong lóe lên ánh hào quang, Kim Cương Trác sáng như tuyết đã xuất hiện, phát ra quang huy lập lòe.

"Ai muốn là kẻ đầu tiên chịu chết! ?" Hắn bễ nghễ Chư Vương.

Trên bầu trời đêm có một vầng trăng sáng treo trên cao.

Ánh trăng trong sáng như nước trút xuống, vẩy xuống núi rừng, giống như làn khói mỏng lượn lờ lấy, mộc mạc mà mông lung.

Địa thế trập trùng, đại thụ từng gốc lại từng gốc san sát với nhau, mảnh rừng núi này rất yên bình, tiếng vượn gầm hổ rống của ban đầu đã biến mất, thay vào đó là sự tĩnh lặng tẻ ngắt.

Sở Phong đứng ở nơi đó, cầm Kim Cương Trác trong tay, trên người có vết máu loang lổ, nhưng khí khái hào hùng khiếp người khó mà cất giấu được. Dưới ánh trăng sáng, cơ thể hắn đang phát sáng, hai mắt giống như sấm sét.

Mặc dù bị trọng thương, nhưng bây giờ hắn lại không thèm để ý chút nào, con ngươi bắn ra thần mang hữu hình, nhìn chòng chọc vào tất cả mọi người.

Ai cũng không muốn chết cả, cho dù là sinh vật cấp Vương cũng không ngoại lệ, nghe được lời nói lạnh lùng kia, không ai hành động thiếu suy nghĩ, đều không muốn là người đầu tiên ra tay.

Hiện nay Kim Cương Trác của Sở Phong hầu như không có Vương nào là không biết đến, ngay cả thái tử Nam Hải Hắc Long cũng đỡ không nổi, bị nện đến xương cốt đứt gãy, thế thì ai dám khinh thường?

Nơi đây, trong màn đêm không có lấy một tiếng chim gáy hay côn trùng kêu, một khí tức kinh khủng đang tràn ngập, khuấy động núi rừng, rất nhanh phiến lá trên đại thụ cũng rơi lã chã xuống.

Có rất nhiều sinh vật cấp Vương, mặc dù không người ra tay trước, thế nhưng sát khí lại ngập trời, lúc nào cũng có thể sẽ bùng nổ ra trận đại chiến kinh thế!

Im lặng không phải là sợ hãi, mà là đang ấp ủ một đòn tất sát, Chư Vương có ăn ý mà nhìn nhau, đều đã chuẩn bị đồng thời đột nhiên tấn công.

Xa xa nhìn lại, trong mảnh rừng núi này có chừng hai ba mươi bóng dáng khổng lồ, bị ánh trăng phác hoạ ra dáng hình màu trắng bạc, trông kinh khủng mà doạ người.

Con vượn đen cao tám mươi mét, đầy người đều là lông lá rậm rạp, con ngươi của nó băng hàn, lộ ra răng nanh trắng hếu, cứ là một Ma Thần. Gã đàn ông mái tóc dài vàng óng xõa tung cầm trường đao sáng như tuyết trong tay, sát khí cuồn cuộn. Mèo rừng dài ba mươi mấy mét, da lông xù hết cả lên, đồng tử thì xanh lè, có thể đánh giết qua bất cứ lúc nào. Còn các Vương giả nhân loại thì mặc áo giáp kim loại, phân biệt mà đứng ở bốn phương, cứ như Chiến Thần sống lại, đôi mắt sáng lên như bó đuốc.

"Giết!"

Gần như là cùng một lúc, Vương giả các phương cùng nhau rống to, đánh về phía trước. Trong tích tắc, vùng đất này tràn ngập đao quang kiếm ảnh, xen lẫn với lôi điện, ành hào quang sáng lên, trông phi thường doạ người, cứ như thần thoại tái hiện, đều là sức mạnh siêu tự nhiên.

Ngay chính diện, Hắc Viên Vương cao tám mươi mét, sức mạnh vô song, giống như một Thần Ma, nắm một khối đá lớn chừng mười mét lên, đập mạnh về phía Sở Phong.

Oanh!

Không khí nổ lớn, một viên đá do một con vượn đã kéo đứt năm sợi gông xiềng đập ra, vượt xa vận tốc âm thanh, tạo nên dòng khí hết kinh khủng, đã trực tiếp bao trùm Sở Phong ở phía dưới.

Xoẹt!

Sau khi Kim Điêu Vương hóa thành hình dáng đàn ông, trông gã ta rất oai hùng, thân cao trên dưới một mét chín, lúc này hóa thành một ánh chớp màu vàng, gần như là dịch chuyển tức thời tới gần đó, cầm trong tay một thanh trường đao sáng như tuyết, bộc phát ra chùm sáng cao mười mấy mét, đao khí cuồn cuộn, bổ về phía Sở Phong, muốn chém ngang lưng của hắn.

"Meo!"

Mèo rừng dài ba mươi mấy mét, da lông toàn thân sáng chói, nó vung cái móng vuốt lớn, trực tiếp chụp vào bên trái của Sở Phong, ánh sắc lạnh trông thật loá mắt.

Răng rắc!

Vương giả nhân loại người mặc áo giáp kim loại, ngay cả diện mạo cũng bị cái nón giáp bao trùm lấy, chỉ lộ ra đôi mắt, gã ta vung cây chùy kim loại màu tím trong tay lên, bộc phát ra một lôi quang khổng lồ, công sát từ phía bên phải của Sở Phong.

Tiếng ré của hồ ly nghe rất chói tai, mi tâm con Bạch Hồ kia phát sáng, vận dụng năng lượng tinh thần hùng mạnh để quấy nhiễu Sở Phong, phát động đòn công kích tinh thần mãnh liệt vào hắn.

Loại sinh vật này cũng mang danh xưng là Đại Tiên tương tự con chồn trong chốn dân gian, có thể quấy phá hay làm điều ác, trời sinh mang theo sức mạnh tinh thần rất to lớn.

"Giết!"

Trên bầu trời có một con diều hâu bùng lên ánh sáng đen tuyền, nó lao xuống, dưới mặt đất một con chuột núi đang đánh động, muốn tập sát mà lên.

Bình Luận (0)
Comment