Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 531 - Chương 547: Thông Cổ Liên Minh (3)

Thánh Khư Chương 547: Thông Cổ liên minh (3)

Đại Hắc Ngưu mặt trực tiếp trầm xuống nói: "Các ngươi đang miệt thị huynh đệ của ta sao? Tính mệnh của một vị cao thủ tuyệt thế chỉ trị giá một tỷ? Muốn dùng chút tiền dơ bẩn này đuổi chúng ta đi?"

"Sở huynh đệ nếu như ngươi cảm thấy ít, chúng ta lại thêm vào một số lớn, nhất định sẽ cố gắng để cho các vị hài lòng." Lão giả kia lại viết chi phiếu, đồng thời lần nữa giải thích nói: "Lưu Tử Hằng tự tiện hành động, thật không có quan hệ gì với chúng ta, hắn ta vì tự vệ có lẽ sẽ nói bậy bạ gì đó, kéo chúng ta xuống nước, chúng ta là bị oan."

Trương Viễn Hàng cũng nhiều lần biểu thị, Thông Cổ liên minh sẽ nghiêm tra tới cùng, phàm là người cung cấp tiện lợi cho Lưu Tử Hằng đều sẽ bị bọn họ bắt lại.

Trương Thành mở miệng nói: "Sở huynh, xin ngươi bớt giận, việc này chúng ta cũng rất bất đắc dĩ, nhưng ngươi yên tâm, chắc chắn sẽ làm cho ngươi hả giận và hài lòng, không nên tức giận."

Hắn ta vẻ mặt chân thành tha thiết, tư thái càng thêm thấp, cúc cung xin lỗi Sở Phong.

Ngay cả mấy lão đầu tử cũng liên tục vái chào, xin hắn tha thứ.

Đúng lúc này, điện thoại của Sở Phong vang lên, là lão đầu tử Lục Thông đã gọi tới.

"Sở Phong, ai, ta không biết làm sao mở miệng." Lục Thông giống như là thật khó khăn.

"Nói đi, không cần phải khách khí với ta." Sở Phong rời xa phòng khách, đi tới một bên trò chuyện với ông ấy.

"Người của Thông Cổ liên minh tìm tới chỗ này của ta, nhờ ta khuyên ngươi không cần đối phó bọn họ." Lục Thông nói.

Thông Cổ liên minh thần thông quảng đại, trước tiên liền liên hệ với Lục Thông, nhất là vừa rồi, đủ kiểu thuyết phục, gặp mặt ông ấy, mời ông ấy cản trở Sở Phong, cần phải hỗ trợ.

"Bàn tay của bọn họ cũng đủ dài, can thiệp đến trong Ngọc Hư cung, còn muốn nhờ ngươi trói buộc ta, lão đầu tử ngươi sẽ để ý thái độ của bọn họ? !"

Sở Phong ánh mắt u lãnh, Thông Cổ liên minh mánh khoé thông thiên, thật sự cho rằng có thể khơi thông quan hệ, vọng tưởng để hắn thay đổi chủ ý sao?

"Vốn dĩ là ta cự tuyệt, nhưng là, sau đó cung chủ tự mình trò chuyện với ta, kêu ta giúp bọn họ một lần." Lục Thông nói, ông ấy cũng hết cách.

"Chủ nhân của Ngọc Hư cung?" Sở Phong giật nảy cả mình, vị cường giả tuyệt thế này có quan hệ gì với Thông Cổ liên minh?

Lục Thông thở dài: "Nghe nói cung chủ từng nhận ân tình của bọn họ, lúc trước Thông Cổ liên minh từng tặng cho ông ấy một bản quyền phổ, bên trong có cất giấu một bản phương pháp hô hấp kinh người."

Sở Phong cúp máy điện thoại, đi trở về, sắc mặt lạnh nhạt, những người này thật đúng là bản lãnh lớn, không chỉ có tìm tới chỗ của Lục Thông, còn mời được cả chủ nhân của Ngọc Hư cung.

Thấy hắn trở về như vậy, sâu trong đáy mắt Trương Viễn Hàng có tinh quang chợt lóe lên rồi biến mất.

Sở Phong ngồi xuống, vẫn không nói lời nào như cũ, mặc dù không có nổi lên, nhưng cũng không có ý tứ rút đi.

Sau đó, người của Thông Cổ liên minh tư thái thấp hơn, để cho người ta tìm không ra một chút mao bệnh.

Bỗng nhiên, điện thoại của Trương Thành vang lên, hắn ta nhìn thoáng qua, sau đó giống như là thật bất ngờ cũng rất kinh hỉ, nhấn nghe điện thoại, sau đó cung kính nói: "Chú, chú cứ yên tâm, chúng ta sẽ viên mãn giải quyết, ân, đúng là Sở huynh đang ở chỗ này, được, ta đưa điện thoại cho hắn."

Lúc này, đám người Đại Hắc Ngưu, Đông Bắc Hổ, Lư Vương khẽ giật mình, bên kia điện thoại là ai? Bọn chúng nghe được tiếng nói, nhình như người kia rất tự tin.

Trương Thành đi tới, nhẹ giọng nói với Sở Phong: "Thật là bất ngờ, chú Nguyên biết chuyện này, lại tự mình gọi điện thoại cho ta."

Sau đó, hắn nói cho Sở Phong, chú Nguyên chính là chủ nhân của Ngọc Hư cung, là ông ta tự mình gọi tới, cái này khiến cho đám người Đại Hắc Ngưu, Đông Bắc Hổ giật mình trong lòng.

Sở Phong đón lấy điện thoại, bên kia lập tức truyền tới giọng nói của một người đàn ông trung niên, giọng rất bình thản, nói: "Tiểu Sở, nể mặt ta một lần có được không? Ta thiếu người một ân tình?"

Quả nhiên là chủ nhân của Ngọc Hư cung, tự mình nói chuyện với Sở Phong, muốn cầu xin cho Thông Cổ liên minh, để Sở Phong tha bọn cho họ một lần.

Sở Phong con ngươi co lại, nhìn về phía những người trong phòng tiếp khách, muốn lấy chủ nhân của Ngọc Hư cung tới dọa hắn? !

Người trong phòng tiếp khách đều đang nhìn Sở Phong, người của Thông Cổ liên minh trong lòng nắm chắc, biết chuyện gì xảy ra, hơi có chút khẩn trương.

Sở Phong hơi trầm mặc, một lát sau mới mở miệng nói: "Được!"

Hắn đồng ý bây giờ sẽ rút đi, không động người của Thông Cổ liên minh.

Hắn là có một người có ân báo ân, vừa rồi chần chờ, không có mở miệng, trong chốc lát hắn nghĩ tới rất nhiều, cha mẹ đang ở Ngọc Hư cung, nhận ân huệ của bọn họ, đạt được bảo hộ.

Ngoài ra lúc hắn gặp được nguy cơ, chủ nhân của Ngọc Hư cung từng đứng ra lên tiếng, cùng núi Võ Đang lão Tông Sư đứng lên ủng hộ hắn.

Bây giờ đối phương muốn hắn nể mặt một lần, Sở Phong nghĩ đi nghĩ lại, không tiện cự tuyệt, dù là hắn rất muốn tiêu diệt người của nhà họ Trương trong Thông Cổ liên minh, nhưng vẫn là nhịn xuống.

Bất quá không có lần thứ hai, chẳng lẽ chủ nhân của Ngọc Hư cung lần sau sẽ còn ngăn cản sao?

Sở Phong ngày thường cũng đang giúp Ngọc Hư cung xuất thủ, bình sơn diệt trại, giết một chút dị loại mạnh mẽ, bây giờ càng là chấn nhiếp bầy vương, không chỉ có là đang lập công, cũng đang trả nhân tình.

"Đi thôi!"

Hắn rất quả quyết, sau khi cúp điện thoại, trực tiếp đứng dậy đi ra ngoài.

Trương Viễn Hàng lập tức trầm tĩnh lại, trên mặt có ý cười.

"Sở huynh, chúng ta thật không ngờ là mọi chuyện sẽ như vậy, nhất định sẽ bồi thường ngươi." Trương Thành nói ra, thần sắc thành khẩn.

Trong đáy mắt mấy cái lão đầu tử cũng có tinh quang hiện lên, kết quả này không còn gì tốt hơn, nếu không thật làm cho tên Ma Vương này phát uy, Thông Cổ liên minh chắc chắn sẽ đại loạn.

Sở Phong không có bất kỳ đáp lại nào, trực tiếp rời đi.

"Cứ thế mà đi? !" Đại Hắc Ngưu khó chịu, trong lòng cực kỳ không thoải mái, Thông Cổ liên minh lòng dạ khó lường, phái người liên thủ với dị loại săn giết Sở Phong, có thể nói là độc ác, có thể nào buông tha bọn họ như vậy.

Đông Bắc Hổ cũng cảm thấy ấm ức, nó còn chưa bao giờ gặp gỡ qua loại chuyện như này, mặc dù luôn luôn không tiết tháo, nhưng cũng sẽ không để cho mình chịu uất ức.

Chỉ là Sở Phong không nói lời nào, trực tiếp rời đi như thế, bọn nó cũng không tiện khuyên can.

"Be be be. . ." Lư Vương là người cuối cùng rời đi, kêu to một trận mới đi, lưu lại một đoàn người sắc mặt đen nhánh, nhưng lại không dám nhiều lời.

Khi đi thang máy xuống dưới tầng chót của tòa nhà lớn này, Đại Hắc Ngưu thực sự nhịn không được nói: "Bọn họ muốn lấy tính mệnh của ngươi, kết quả chủ nhân của Ngọc Hư cung chỉ nói một câu thì coi như xong việc? Mẹ nhà nó, ta rất muốn xông đi lên làm thịt bọn họ. Đám người này nhìn xem hiền lành, không ngừng chịu nhận lỗi, nhưng đều là giả vờ, bọn họ mời chủ nhân của Ngọc Hư cung tới dọa ngươi, cũng có thể nhìn ra không phải kẻ tốt lành gì!"

Bình Luận (0)
Comment