Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 540 - Chương 556: Run Rẩy (1)

Thánh Khư Chương 556: Run rẩy (1)

Ngoài ra còn có một người trẻ tuổi tên là Hoắc Lâm, có lời nói bất kính với hắn, nhiều lần mạo phạm, cũng đã bị diệt trừ.

"Chết rồi, Hoắc Yến không ngờ trải qua chết đi." Bát Cảnh cung chi chủ cúp điện thoại.

Sở Phong quay người, đưa mặt hướng về mọi người ở đây.

Đại Hắc Ngưu, hổ Đông Bắc, Lư Vương tất cả đều cùng áp sát về phía trước, khí tức Vương giả tràn ngập, không che giấu chút nào.

"Sở Phong huynh đệ, ai, Hoắc Yến đã chết, hẳn đã đủ để lắng đi lửa giận của ngươi mà, mọi chuyện dừng ở đây thôi được không." Một lão giả mở miệng.

Sở Phong treo nụ cười nhạt trên mặt, nói: "Hoắc Yến đi vây giết ta, chết chưa hết tội, nhưng đừng có bày ra bộ dạng như các ngươi đều là người bị hại. Mọi chuyện vẫn chưa xong đâu!"

Rất nhiều người nghe sau khi được lời này thì bất an mãnh liệt, sinh ra cảm giác sợ hãi, Sở Ma Vương cả Hoắc Yến cũng giết, muốn đối phó bọn họ mà nói lại càng dễ dàng!

"Sở Phong huynh đệ, ngươi còn muốn thế nào, người cũng đã giết rồi, còn không thể giải trừ mối hận trong lòng ngươi sao?" Một lão giả lên tiếng, trên mặt toàn là vẻ đau khổ.

Sở Phong nói: "Hoắc Yến nên giết, các ngươi cũng nên chết, đừng có bày ra dáng vẻ đau thương, vọng tưởng lượt qua bản thân mình, chính là các ngươi đưa ra quyết định mưu hại ta, có lẽ còn ghê tởm hơn cả bà ta."

"Ngươi, tại sao sát tâm của ngươi lại nặng như vậy, chuyện này không có liên quan gì đến bọn ta, Hoắc Yến đã đền tội, ngươi còn muốn đuổi tận giết tuyệt hay sao?" Một lão giả biến sắc.

Sở Phong vươn ra một ngón tay, chỉ lên mi tâm của lão ta, ánh hào quang óng ánh nở rộ, hắn đang dùng năng lượng tinh thần thôi miên.

Sau một khắc, lão giả này cái gì cũng khai hết, chính là thành viên cao tầng của Địa Ngoại Văn Minh Sở cùng hợp mưu, cho rằng có thể nhân cơ hội đục nước béo cò, mới quyết định nhờ cường giả cấp Vương đi giết Sở Phong, mưu đồ chiếm được phương pháp hô hấp tuyệt thế.

Theo suy nghĩ của bọn chúng, lúc ấy Sở Phong tuyệt đối là một người chết, sống không được nữa, phương pháp hô hấp sẽ bị nhân mã các phương tham dự chia cắt, bọn chúng cũng muốn kiếm được một chén canh.

"Bọn ta chỉ thuận mồm đề cập một câu, là Hoắc Yến tự chủ đạo!" Một lão giả khác kêu to.

Phốc phốc phốc. . .

Huyết quang lóe lên, đầu của người nọ lăn xuống.

Đám lão giả đều đã đền tội, tên trung niên gọi là Dương Cảnh Hiên kia cũng bị chém rớt đầu, hiện trường tràn đầy máu me.

"A. . ."

Những người khác kêu to, phi thường hoảng sợ, mấy vị trong cao tầng cứ thế đã bị chém rụng đầu hết.

"Trước khi tới nơi này, ta đã có quyết đoán, muốn đầu người rơi xuống đất!" Sở Phong đứng ở đây, rất bình tĩnh mà nói ra.

Hắn tiến một bước mà nói: "Tài phiệt thì sao? Nếu lựa chọn đối địch với ta, ra tay với ta, như vậy ta cũng chỉ có thể đại khai sát giới!"

Lời nói bá đạo như vậy, khiến người ở chỗ này cũng tim đập liên hồi nhảy lên đến cuống họng, kẻ nào cũng sắc mặt trắng bệch, hai chân phát run lẩy bẩy, tất cả đều vô cùng hoảng sợ.

Cho dù là dị nhân, hiện tại cũng không chịu nổi uy áp mà Sở Phong tản ra, rất nhiều người trực tiếp ngã xuống mặt đất.

Một số người cũng đã rõ, Sở Phong làm thế này là giết gà dọa khỉ, làm khiếp sợ các tài phiệt khác.

Sở Phong ra hiệu với Đại Hắc Ngưu, hổ Đông Bắc, Lư Vương, họ có thể động thủ, bọn họ không để ý đến những dị nhân bình thường kia, một đường đánh sâu vào trong lâm viên.

"Ngươi, quay lại đây!" Sở Phong để mắt tới tên Vương giả ngoại tộc kia, cũng chính là Đại Nhạn Vương trước đó đã khinh thường Lư Vương.

Tên Vương giả ngoại tộc này tê cả da đầu, trực tiếp muốn phóng lên tận trời, kết quả bị Sở Phong một kiếm chém xuống dưới, lông vũ bay tán loạn, thân thể phát run.

Ngay lúc bọn Sở Phong xông vào Địa Ngoại Văn Minh Sở, tiến hành thanh toán, bên ngoài đã sôi trào.

"Thông Cổ liên minh xảy ra chuyện lớn!"

Một viên đá dấy lên ngàn cơn sóng!

Một loạt sự kiện lớn xảy ra ở Thông Cổ liên minh rốt cục đã bị tiết lộ ra ngoài, bên ngoài biết chuyện, quả thực là dậy cơn sóng dữ, khiến rất nhiều người đều ngớ người ra.

Đầu tiên, Lưu Tử Hằng bị giết, ngay trên tầng hai mươi tám của cao ốc Thông Cổ liên minh, đó là nơi mà hắn ta luyện công và tu dưỡng.

Một cái đầu người đẫm máu, bị chém rốt xuống, đặt ngay trong phòng tiếp khách tầng thứ hai mươi tám, dọa sợ rất nhiều kẻ trên người dưới của Thông Cổ liên minh.

Ba ngày trước, lúc Lưu Tử Hằng còn sống trở về, bên ngoài đều đang thán phục thủ đoạn của Thông Cổ liên minh thông thiên, có thể cứu ra cao thủ dưới trướng, thực sự là khó lường!

Phải biết là, kẻ thù cấp Vương rơi vào trong tay Sở Phong thì gần như đều bị chém giết, khó có thể sống sót, lần này mà lại bình yên mang Lưu Tử Hằng đi ra từ dưới tay hắn.

Việc này gây ra một náo động to lớn!

Ai mà ngờ được, thời gian chỉ mới trôi qua ba ngày mà thôi, Lưu Tử Hằng đã chết, bị chém giết ngay ở chỗ ở.

Tiếp đó, đại sự thứ hai đã bùng nổ.

"Tin tức động trời đây, bảo khố của Thông Cổ liên minh bị cưỡng chế mở ra!"

Khi tiếng gió này truyền ra, bốn phương oanh động, mật địa của đại tài phiệt căn bản vào không được, khó mà vượt ải.

Tất cả mọi người ý thức được, làm lớn chuyện rồi, Thông Cổ liên minh khẳng định từng bị người ta đánh hạ, không phải vậy thì làm sao có thể mở ra bảo tàng dưới lồng đất.

Về phần nhà họ Trương, trước đó mọi người không biết xảy ra chuyện, thẳng đến cuối cùng mới phát hiện, nơi đó cũng đã xuất hiện biến cố lớn.

"Trời ạ, nhà họ Trương tiêu rồi, khu biệt thự kia loang lổ vết máu, một vài đại nhân vật bị tàn sát!"

Sau khi tin tức này truyền ra, tứ phương đều chú ý, không ít người cảm thấy tê cả da đầu, nhà họ Trương của Thông Cổ liên minh đã bị hủy diệt? Việc này quá đột ngột.

"Là Sở Phong. . . Làm!" Người may mắn còn sống sót của nhà họ Trương sợ hãi kêu to.

Trước đó, đám phụ nữ trẻ em đều bị bọn Sở Phong đập nhẹ vào gáy, bất tỉnh, sau khi tỉnh táo lại thì lập tức kêu to ra tiếng.

Điều này giống như cơn lũ quét cuốn tới phá hủy cả con đập, cường giả khắp nơi ai cũng kinh ngạc, mặc dù sớm đã có suy đoán, nhưng vẫn bị làm cho khiếp sợ.

Hết thảy quả nhiên đều là Sở Ma Vương làm ra, chân chính chọc thủng trời!

Hắn cư nhiên tiến công một tài phiệt, cường thế đến rối tinh rối mù.

Không phải nói Ngọc Hư cung chi chủ bảo vệ Thông Cổ liên minh, áp chế Sở Phong rồi sao, tại sao kết quả lại như vậy kia chứ? Các phương đều bị chấn động mạnh.

Vị công tử Trương Thành kia của Thông Cổ liên minh từng tiết lộ, Sở Phong bị bọn họ áp chế, không còn dám tìm họ gây sự nữa.

Lúc đó, hắn ta đang liên hoan với đám bạn bè, lời nào cũng rất tự tin, lúc đề cập đến Sở Phong thì mang theo khinh miệt, những lời này từng truyền ra bên ngoài.

Rất nhiều người đều từng than nhẹ, Sở Phong rốt cục đã vấp phải trắc trở, uy danh bị hao tổn, ngay cả người trẻ tuổi của nhà họ Trương gia cũng đứng ra nói những lời này, vậy hơn phân nửa là không thể giả.

Bình Luận (0)
Comment