Ngay khi bọn người Sở Phong dạo bước trong Tây Kinh, có nghe thấy tin tức như vậy.
Các nơi trên thế giới, trên các thành phố lớn đều có dây leo, rất nhanh lại có một vài tin tức truyền đến.
Có người bình thường tiến hóa thành dị nhân, có dị nhân tiến hóa thành Chuẩn Vương!
"Nếu chúng ta cũng leo lên thì có thể trực tiếp trở thành Vương giả tuyệt đỉnh hay không?" Đại Hắc Ngưu hơi dao động.
"Đừng mạo hiểm, cứ cảm thấy như đang câu cá ấy." Sở Phong cảnh cáo nó, đừng không chịu được dụ dỗ như thế.
Bọn hắn đi vào viện nghiên cứu Tiên Tần, thật đáng tiếc, người đi nhà trống, trong tòa nhà lớn này vô cùng an tĩnh, chỉ có một số người không quan trọng ở lại mà thôi.
Có thể suy ra được cục diện này, bởi vì trong vòng một ngày Sở Phong đã đánh hạ hai đại tài phiệt, làm rung động thiên hạ, tài phiệt khác khẳng định bừng tỉnh, đã có chuẩn bị hết.
Viện nghiên cứu Tiên Tần lựa chọn lùi bước, tránh né sóng gió, các nhân vật quan trọng đều rút đi hết.
Có điều không bao lâu sau, một người quen đã xuất hiện, đó chính là Tề Hoành Lâm, ngày trước đã gặp qua ở thành phố Thuận Thiên, ông ta là nhân vật cao tầng của viện nghiên cứu Tiên Tần, có một khối ngọc thạch ẩn chứa Giao Ma Quyền, lúc trước chính là ông ta nhận lỗi mà giao cho Sở Phong.
"Lão hủ tới đây để cho thấy thành ý, chúng tôi thật sự không có tham dự hành động vây giết người anh em Sở Phong đây."
Sau đó, ông ta còn trực tiếp dâng một khối cổ ngọc lên, báo cho biết đây chính là khối ngọc mà Sinh Vật Thiên Thần cho bọn họ mượn, đã có được sự đồng ý của nhà họ Lâm, có thể chuyển giao cho Sở Phong.
Tất cả đều vượt qua dự kiến của Sở Phong, đối phương có can đảm hiện thân, tư thế còn thấp như thế, trực tiếp dâng ngay khối ngọc thạch hắn cấp thiết muốn có được lên.
Đây là nửa bộ sau của Giao Ma Quyền, lần trước hắn lấy được bản không hoàn chỉnh.
Hoàng Ngưu từng kích động nói cho hắn biết, sau khi kết hợp Giao Ma Quyền hoàn chỉnh và Ngưu Ma Quyền, tối thiểu có thể làm cho chiến lực của bản thân tăng gấp bội!
Lần trước, chỉ dung nhập nửa bộ Giao Ma Quyền, thật sự làm hắn cảm giác được thực lực của bản thân tăng lên một đoạn, nhưng còn chưa đủ, chưa tăng được gấp đôi.
Sở Phong giơ tay chỉ vào mi tâm của Tề Hoành Lâm, tiến hành thôi miên, kết quả không có bất kỳ chứng cớ mặt ngoài nào chứng minh viện nghiên cứu Tiên Tần từng vây giết hắn, hắn có cảm giác như một quyền đấm vào không khí vậy.
Đáng mừng chính là, bọn họ đã có được nửa bộ sau của Giao Ma Quyền!
"Sở Phong, cha mẹ đang ở Đại Lâm Tự."
Một cuộc gọi bất ngờ khiến Sở Phong giật mình, cha mẹ của hắn cư nhiên lại xuất hiện ở Đại Lâm Tự núi Tung.
"Đừng lo lắng, cha mẹ rất khỏe mạnh, chỉ tới đây thăm bạn mà thôi." Tiếng nói của Sở Trí Viễn truyền đến, lại hơi mang chút lúng túng mất tự nhiên.
Sở Phong nghiêm nghị, tại sao hai người này đột nhiên đến Đại Lâm Tự thăm bạn, hơn nữa hắn có thể cảm giác được giọng nói của cha mình khá mất tự nhiên, bên đó không có chuyện gì đó chứ?
Sở Phong dùng một loại ám ngữ mà chỉ cha mẹ hắn mới hiểu được để hỏi thăm dò thử, bởi vì trước kia cũng đã từng phòng ngừa trước, một khi gặp gỡ chuyên thế này họ nên làm cái gì, họ đều đã dặn dò nhau hết rồi.
"Đừng có đoán mò, cha mẹ rất tốt, tới đây làm khách rất thoải mái." Vương Tịnh ở bên kia mở miệng, đồng thời có vẻ như còn đang giễu cợt Sở Trí Viễn.
Tình huống thế nào vậy? Sở Phong nghi ngờ.
"Cha mẹ là người quen biết cũ với con vượn ở Đại Lâm Tự." Vương Tịnh lên tiếng.
Rất nhanh, Sở Phong biết được chuyện gì xảy ra, có chút ngẩn người, không lại lại có ẩn tình thế này.
Lúc trước, thiên địa vừa mới bắt đầu dị biến, Sở Phong bôn ba một đường từ núi Thái Hành về, lúc trở lại căn nhà ở thành phố Thuận Thiên, chính là thời khắc Đại Lâm Tự chấn động thế gian, con vượn già là kẻ đầu tiên lập giáo.
Sở Phong còn nhớ rõ, ngày đó lúc ăn cơm cha của hắn rất có oán niệm, không có cảm tình gì với con vượn già núi Tung cả.
Theo cái nhìn của Sở Phong, thì chuyện này có chút buồn cười, ngày thường cha của hắn nho nhã mà ổn trọng, nhưng khi đó lại rất không bình tĩnh.
Vương Tịnh thì bóc trần khuyết điểm trên bàn cơm, nói lúc còn trẻ bọn họ từng đi núi Tung, từng dùng hoa quả cho con vượn ăn, kết quả cha của Sở Phong có ý tốt lại không được báo đáp, bị một con con vượn cào nát cánh tay, máu chảy đầm đìa, từ đó về sau thì ông ta không có thiện cảm gì với loài khỉ hay vượn.
Lúc đó, Sở Phong chỉ coi như chuyện cười mà lắng nghe.
Nhưng bây giờ hắn lại trợn mắt hốc mồm, con khỉ kia là cháu trai ruột của con vượn già Đại Lâm Tự!
Vào khoảng thời gian trước, con vượn kia có đến thành phố Thuận Thiên, bất ngờ là lại nhìn thấy hai vợ chồng Sở Trí Viễn trong Bích Du cung, hắn ta ngờ ngợ một hồi, mà sau đó thì ngẩn người ra, nhận ra bọn họ là ai.
Lúc này, Sở Phong cũng hơi trợn mắt hốc mồm, cái này cũng được nữa hả? !
"Nhất mạch Viên hầu lập giáo ở núi Tung, thành lập Đại Lâm Tự, đạt được phương pháp hô hấp cấp bậc Kim Thân La Hán, cũng coi như là quy y Phật giáo, coi trọng nhân quả. Sau khi nhìn thấy cha và mẹ, hắn ta bảo là trước kia gặp được thiện nhân, hiện tại muốn kết được thiện quả." Vương Tịnh mang nụ cười âm thanh.
Sở Phong im lặng, quả thực muốn tan vỡ trong làn gió!
Khó trách giọng nói của Sở Trí Viễn lúng túng mất tự nhiên như thế, sau khi hiểu ra Sở Phong rất muốn cười.
Hắn triệt để yên lòng, nói cho hai người biết hắn sẽ mau chóng chạy về, hắn cũng muốn leo lên núi Tung Sơn trong Ngũ Nhạc để nhìn một cái, đây chính là danh sơn trong các danh sơn mà.
Chuyện ở Tây Kinh, có thể có được Phúc Hải Giao Ma Quyền thì Sở Phong cũng coi như hài lòng rồi.
Ngay trong ngày hôm đó, Sở Phong, Hoàng Ngưu, Đại Hắc Ngưu từng người đều lấy máu của mình để mở ra truyền thừa, rốt cục bù cho trọn vẹn được Giao Ma Quyền, ghi khắc vào trong lòng.
Trước mắt, chuyện này có ý nghĩa không nhỏ đối với Sở Phong, có thể làm cho chiến lực của hắn tăng vọt!
"Gần đây chúng ta thầm lặng một chút đi, ta muốn đi Đại Lâm Tự ở núi Tung một chuyến, các ngươi muốn đi không?" Sở Phong hỏi thăm.
"Không đi!" Đại Hắc Ngưu trực tiếp lắc đầu, mặt thì đen thui.
Hoàng Ngưu len lén vui, bởi vì nó biết là chuyện gì.
"Không phải ngươi và vượn già đã kết bái huynh đệ rồi sao?" Sở Phong thật sự là hết chuyện để nói.
Lúc trước, Đại Hắc Ngưu vụng trộm lên núi Tung, muốn trộm lấy Kim Cương Bồ Đề Quả, kết quả bị con vượn già đánh cho tê người một trận, nó mang oán niệm quá sâu, hiện tại không có việc gì thì đảm bảo không muốn đi.
Hoàng Ngưu nói: "Chúng ta đi tìm một nơi luyện quyền trước, sau đó thì đến Giang Tây, nghe nói tộc Hải đang tiến công núi Long Hổ theo quy mô lớn, chúng ta nhìn thử xem có thể đục nước béo cò hay không."
Lúc chia tay, Hoàng Ngưu nhỏ giọng nhắc nhở Sở Phong, nhớ nhìn thử xem Đại Lâm Tự của núi Tung có Hầu Nhi Tửu hay không.