Nói đến đây, Hổ Kình Vương trực tiếp ném cánh tay kia đến nơi cách dòng suối nham tương không xa, chuẩn bị hủy diệt.
Mà bản thân gã ta thì tiến tới gần, thò ra một bàn tay, bá đạo chộp về phía cổ của Tuyết Báo Vương, muốn nhấc bổng hắn ta lên như xách con gà con.
Gã ta cực kỳ cường thế, trên thân mang theo mùi máu tanh, lộ ra nụ cười tàn khốc , nói: "Từ hôm nay trở đi ta cũng làm bảng xếp hạng món ngon, để Sở Phong kia đến nhận xét, có điều nguyên liệu nấu đều là người quen của hắn!"
Tuyết Báo Vương tuyệt vọng, hắn ta dùng hết sức mình, tung ra một màn năng lượng sáng, ngăn cản bàn tay to lớn kia, kết quả vẫn bị chèn ép đến vỡ tan màn sáng, cản không được gì.
Đột nhiên, trong mắt của hắn ta lộ ra thần quang, con ngươi mở to, giống như nhìn thấy ánh rạng đông sinh tồn khi đang sa vào tuyệt cảnh.
Cùng lúc đó, phía sau lưng Hổ Kình Vương dâng lên một luồng hơi lạnh, gã ta để lại một tàn ảnh ngay tại chỗ, thân thể lướt ngang qua cách xa hơn trăm mét, không còn bận tâm đến chuyện hành hạ tra tấn Tuyết Báo Vương nữa.
Thân thể của gã ta to lớn, nhưng lại vô cùng linh hoạt, né thoát được đòn tập sát của một thanh phi kiếm đỏ rực.
"Sở Phong!"
Hổ Kình Vương quay người về sau, con ngươi bắn tung ra hai chùm sáng rực rỡ, mái tóc đen dài đang phất phới lên, trong nháy mắt sát khí vọt lên ngợp trời.
Gã ta không nghĩ tới, người mà gã vẫn muốn giết lại đột ngột xuất hiện, còn đứng ở cách đó không xa.
Sở Phong nắm lấy cánh tay của Báo Vương, không để nó rơi vào trong nham thạch, thời khắc mấu chốt hắn đã vận dụng võ công tinh thần, đón được lấy nó, đồng thời cấp tốc xuất kiếm, tập sát Hổ Kình Vương, giải quyết nguy cơ của Tuyết Báo Vương.
"Ngươi cư nhiên dám xuất hiện!" hai mắt Hổ Kình Vương phát ra ánh sáng như lửa, huyết dịch trong cơ thể gã ta trào lên, làm chiến lực tăng lên tới đỉnh cao nhất, mặc dù gã ta bá đạo, nhưng lại không dám khinh thường tên nhân loại này.
"Lát nữa đánh nổ ngươi!" Sở Phong chỉ nói một câu như vậy, bởi vì trong lồng ngực hắn có một ngọn lửa căm nộ đang nhảy nhót, tất cả những điều vừa rồi nhìn thấy và nghe được, nếu như không phải lo lắng cho an nguy của Tuyết Báo Vương, thì hắn đã sớm ra tay rồi.
Thân thể Sở Phong thoắt một cái đã đến sát bên Tuyết Báo Vương, gắn cánh tay kia nối lên vùng cụt của hắn ta, nói: "Còn có một chút hoạt tính, hẳn còn có thể lành lặn lại!"
Trong đôi mắt Tuyết Báo Vương có nước mắt nóng hổi, không phải thương cảm, mà là kích động gây nên, vừa rồi hắn ta quá nghẹn khuất, hận không thể giơ một móng vuốt chụp chết Hổ Kình Vương, nhưng hắn ta không làm được, nhưng nếu như trực tiếp chết đi, thực sự nuốt không trôi cục tức này.
Nhìn thấy Sở Phong xuất hiện, tâm huyết của hắn ta sôi trào, muốn tận mắt nhìn thấy Sở Phong trấn sát tên Hổ Kình Vương hung ác điên cuồng nọ.
"Sở Phong, giết hắn, lấy bạo chế bạo, đánh nổ hắn ta đi!" Tuyết Báo Vương gào thét, lòng hắn ta thầm đau buồn, cái vũng máu bùn ngay kế bên hắn ta chính là người bạn tốt của hắn, Đại yêu của núi Côn Lôn, là bị Hổ Kình Vương khinh miệt mà phô dương một cước đạp chết.
"Giao cho ta, ngươi yên tâm đi!" Sở Phong cất tiếng, sau đó đột nhiên quay người, mặt hướng về phía Hổ Kình Vương.
Tuyết Báo Vương có chút thất thần, lần đầu tiên nhìn thấy Sở Phong trên núi Côn Lôn, hắn ta mới vào lĩnh vực cấp Vương không được bao lâu, lúc ấy Tuyết Báo Vương và Mã Vương còn cười cười nói nói, hai người đều muốn gả con gái mình cho hắn đó chứ.
Không ngờ là, thời gian không được bao lâu thì Sở Phong đã trưởng thành đến trình độ này rồi, muốn một mình giết chết cao thủ tuyệt thế.
"Ngươi muốn chết như thế nào? !" Sở Phong nhìn chằm chằm Hổ Kình Vương.
Trong quá trình này, Hổ Kình Vương cũng không nhàn rỗi, gã ta phát ra tiếng thét dài, hiển nhiên gã đang kêu gọi cường giả của Hải tộc, muốn cùng nhau săn giết Sở Phong.
"Bản thân ngươi khó đảm bảo, còn dám khiêu khích với ta, lập tức sẽ khiến ngươi sống không bằng chết!" Hổ Kình Vương cười lạnh, gã ta tháo trường mâu vác trên lưng xuống mà nắm trong tay.
Gã ta không sợ, bởi vì gã tin tưởng thực lực của mình, đồng thời cũng biết phụ cận ít nhất còn có hai cường giả Hải tộc kéo đứt sáu sợi gông xiềng, thậm chí có thể sẽ có bốn năm người!
Vừa rồi gã ta thét dài ra, đã phát ra tín hiệu.
"Hay là ngươi nói một chút, ngươi muốn chết như thế nào đi." Hổ Kình Vương mang theo nụ cười nhạt, rất tự tin, trường mâu màu đen trong tay chỉ vào Sở Phong, nói: "Trường mâu này đã từng xuyên thủng qua thân thể của Ngao Vương, nhiễm qua máu tươi của cao thủ tuyệt thế."
Hắn cố ý kéo dài thời gian, muốn chờ đồng bọn cùng đến để đồng loạt ra tay trấn sát Sở Phong, như thế càng thêm ổn thỏa.
Bởi vì, bất kể là ai nhìn thấy Sở Phong, đều cảm thấy hắn không có gì khác biệt với sinh linh đã kéo đứt sáu sợi gông xiềng, huyết khí và năng lượng trong cơ thể quá dồi dào, cần phải cẩn trọng đối đãi!
Sở Phong rất "Phối hợp", hắn không lập tức ra tay, mà đứng đó quan sát địa hình phụ cận, trước đây không lâu hắn đã quan sát tỉ mỉ qua vùng đất này, hiện tại chỉ đang xác nhận thêm một bước.
Sau đó, hắn lấy ra bốn cái Tỏa Long Thung từ trong bình không gian ra, đồng thời ném mạnh ra nhanh như sét đánh, bốn cái cột đồng thau chia nhau mà bay về bốn phương vị khác nhau, bao vây lấy một ngọn núi lửa chu vi vài dặm vào trong đó.
Dù cột đồng thau vô cùng nặng nề, nhưng cũng bị Sở Phong tuỳ tiện mà chính xác ném mạnh ra ngoài cách xa mấy dặm, cắm vào trong đất đá, biến mất không thấy gì nữa.
Quỷ đánh tường!
Hắn bố trí trận vực cỡ nhỏ này, mấy ngày nay hắn đã tìm hiểu bản Trận Vực Thiên Thư kia trong Đại Lâm Tự, còn cẩn thận nghiên cứu và cân nhắc Tỏa Long Thung đã có sẵn, ũng đã biết thêm cách sử dụng nó thêm rồi.
Khu vực núi lửa này địa thế trập trùng, rất nhiều nơi tương cận khi có người bình thường đi vào sẽ rất dễ lạc đường, quan trọng nhất là từ trường dị thường, những điều kiện này đều cực kỳ thích hợp bố trí loại trận vực cỡ nhỏ như quỷ đánh tường này.
"Ngươi. . ." Hổ Kình Vương thay đổi sắc mặt, sau khi nhìn thấy bốn cái cột đồng thau kia, gã ta lập tức biết, đó là đồ của Hắc Đằng.
"Ngươi kêu gọi đám người Hải tộc đi tìm cái chết, ta giúp cho ngươi, đến bao nhiêu ta giết bấy nhiêu!" Sở Phong lạnh giọng mà quát.
Một hồi nếu cao thủ tới quá nhiều, Sở Phong sẽ dẫn bọn chúng tới dải đất kia, toàn bộ đánh giết.
Hổ Kình Vương hơi biến sắc mặt, phải cảnh cáo cường giả Hải tộc mới được, đừng không cẩn thận bước vào trong cái vòng kia, gã ta càng muốn kéo dài thời gian, nói: "Tiểu tử, ngươi không muốn biết tình trạng của hai con trâu kia sao? À, còn có con lừa huynh đệ kết bái kia của ngươi nữa, bị ta cắt phăng cái đuôi, chảy máu đầm đìa rất buồn cười, ngươi muốn biết bây giờ nó thế nào không?"
"Ngươi muốn chết!" Sở Phong tin tưởng hai con trâu và Lư Vương vẫn còn sống, nhưng lại bị kích thích lửa giận thành công.
Hắn đã bố trí trận vực cỡ nhỏ —— Quỷ Đánh Tường, không lại trì hoãn thời gian, không muốn để cho Hổ Kình Vương cơ hội nào nữa.