Xoạt xoạt xoạt!
Từng ánh đao trắng như tuyết qua lại giữa hai người, chỉ trong chốc lát bọn họ đã đánh ra bên ngoài rừng rậm, chiến trường chuyển thành mảnh đất của những ngọn núi đồi trọc lốc.
Ầm ầm!
Chỉ chốc lát sau khi bọn họ tới, đã có tới mười mấy ngọn núi bị vạ lây chém trúng, tất cả bọn chúng đều bị tách ra thành những ngọn núi nhỏ.
Ánh đao của Bạch Sa Vương tuyệt thế vô cùng, một đao của gã có thể chém ra một ngọn núi nhỏ!
Mặc dù đây là lần đầu tiên Sở Phong sử dụng trường mâu màu đen, thế nhưng hắn cũng không cảm thấy gượng tay cho lắm, hắn coi cái trường mâu trong tay như Giao Ma Quyền kéo dài, hóa nó thành một đạo giao long màu đen, nhịp nhàng bay lượn, cùng Trường Đao của Bạch Sa Vương va chạm, thỉnh thoảng đâm về những chỗ yếu hại trên cơ thể gã ta.
Khi đã đạt đến cái cấp bậc này như bọn họ, bất kỳ một đòn đánh nào cũng đều vô cùng đáng sợ, dù cho có vũ khí hay không đều là chiêu chiêu trí mạng!
Ầm!
Sở Phong một giáo đâm ra, Bạch Sa Vương nhanh chóng tránh thoát, lưỡi mâu đâm vào một ngọn núi thấp ở phía sau gã ta, trực tiếp khiến cho toàn bộ ngọn núi này sụp xuống, bắn tung trời.
Sau khi hai người giao thủ hơn hai trăm chiêu, Bạch Sa Vương ‘phốc’ một tiếng, gã đã bị một giáo của Sở Phong đâm thủng vai phải, khiến cho toàn bộ cánh tay và cả Trường Đao của hắn rơi xuống đất.
"Ngươi đã đánh giết lão tông sư Võ Đang, ta phải báo thù cho ông ấy!" Sở Phong quát lên, đồng thời ép hỏi Bạch Sa Vương, lão tông sư đợi đến lúc hắn tới thì đã không còn sống.
"Cao thủ trên đất liền đều chết rồi, không bao lâu nữa ngươi cũng phải chết!" Bạch Sa Vương ánh mắt hung ác, mạnh mẽ không sợ chết.
Phốc!
Sau cùng, Sở Phong một giáo đâm thủng lồng ngực Bạch Sa Vương, đem hắn đâm tới giữa không trung, trường mâu run lên mạnh mẽ, ầm một tiếng khiến cho thân thể gã ta chia năm xẻ bảy, triệt để chết đi.
Bọn Mã Vương và Bàn Vương đều chấn động, sau đó nhanh chóng vọt tới, tất cả đều lộ ra thần sắc phức tạp, chỉ mới có một đoạn thời gian không gặp mà thôi, Sở Phong lại có thể trở nên mạnh mẽ như vậy.
"Các ngươi có biết Hoàng Ngưu ở đâu không?" Sở Phong quay sang hỏi thăm bọn họ.
"Ta biết!" Mã Vương liên tục gật đầu.
Sở Phong nghe vậy vô cùng vui mừng!
Sở Phong rõ nàng rất lo lắng, hắn từ trong miệng Lư Vương biết được, Hoàng Ngưu đã mạnh mẽ vượt qua cửa ải gông xiềng, tin này khiến cho trái tim hắn trôi nổi không yên, vô cùng bất an.
Bởi vì, dù Hoàng Ngưu nhìn qua rất giảo hoạt phúc hắc, nhưng thực ra nó vẫn chỉ là một đứa bé, gân cốt còn chưa trưởng thành hoàn toàn, cái loại tiêu hao tinh lực như thế, hành vi dựa vào bản thân mà muốn đột phá gông xiềng, thương tổn lên cơ thể nó có thể sẽ vô cùng lớn.
Cho dù có là ở bên ngoài lãnh thổ, ở trong những Đại thế giới rực rỡ nhất kia, mỗi một Đại Thánh Địa Tinh đều có lòng muốn bồi dưỡng người nối nghiệp từ khi còn nhỏ thì cũng không dám quá mức lỗ mãng.
"Hoàng Ngưu, mày nhất định không được làm liều!" Sở Phong thầm cầu nguyện, hi vọng Hoàng Ngưu không mạo hiểm.
Hắn biết, tình huống hiện tại của hai con trâu rất nguy hiểm, hai người Hoàng Ngưu và Đại Hắc Ngưu chắc chắn đã không còn bất kì lựa chọn nào khác cho nên mới quyết định đập nồi dìm thuyền, liều chết đến cùng.
Hạt trái cây trên cái cây đá ở trong rừng vẫn tỏa ra một hương thơm nức mũi, nó đã hoàn toàn chín rục, ban đầu, vẻ bề ngoài của nó nhìn qua xám xịt không khác gì một tảng đá, nhưng khi chín đến cực độ thì có một tiếng răng rắc vang lên, trên lớp vỏ của trái cây đá xuất hiện những vết rạn, lộ ra thịt quả đỏ tươi bên trong.
Đây là thứ quả gì?
Chưa có ai ở đây từng thấy qua, tảng đá nở hoa rồi lại kết quả, đây cũng coi như là chuyện kì lạ trên đời.
Sở Phong không sợ loại sức mạnh vô hình đè ép chỗ cái cây đá kia, hắn trực tiếp đi tới gần hái quả xuống, đưa cho đám người Mã Vương và Bàn Vương.
Mấy người này mặc dù ở khi ở trong núi Côn Luân đều đã nhìn thấy không ít kỳ hoa dị quả, nhưng tuyệt đối chưa từng thấy qua loại quả nào mọc ra từ đá.
Mấy vị đại yêu của núi Côn Luân đều thật không tiện nhận cái quả này, nếu như không có Sở Phong tới đây kịp thời, bọn họ chắc chắn đã bị Bạch Sa Vương một mình một người càn quét tiêu diệt.
Sở Phong thấy thế cũng không khách khí, sau cùng thu hồi quả này về.
Bạch Sa Vương đã hóa về bản thể, thân hình gã ta vô cùng khổng lồ, cơ thể gã ta đã bị chia năm xẻ bảy giờ đang nằm trên đất chất chồng như nhứng ngọn núi nhỏ, máu tươi chảy ra lênh láng khắp nơi.
Sở Phong nhìn những phù văn bên dưới cây đá, cân nhắc suy nghĩ chốc lát, thậm chí hắn còn cúi xuống đào chỗ đó lên những cũng phát hiện ra có thứ gì dị thường, đến lúc này hắn mới nói: "Chúng ta đi thôi!"
Hắn muốn lập tức đi hỗ trợ mấy người Hoàng Ngưu.
Đám người Mã Vương dẫn đường đi trước, bọn họ từng ở trong một thung lũng nhìn thấy mấy người Hoàng Ngưu, cũng không biết hiện tại mấy người đó đã rời khỏi chỗ ấy hay chưa.
Chờ tới khi bọn hắn đi tới khe núi kia thì Sở Phong lại phải thất vọng rồi, mấy người Hoàng Ngưu đã rời đi.
"Xem ra bọn họ đã rút đi chỗ khác." Sở Phong cau mày.
"Mấy người Hải tộc quyết tâm muốn bắt được bọn Hoàng Ngưu." Mã Vương nói, bọn họ có thể cảm giác được, mấy kẻ đuổi theo bọn họ chẳng qua chỉ là những vương giả phổ thông. Còn những người truy sát bọn Hoàng Ngưu lại là những nhân vật khủng bố như Hổ Kình Vương và Bạch Sa Vương, đều là những cao thủ đã kéo đứt sáu đạo gông xiềng.
"Ngươi giết Hắc Đằng, đã đắc tội Vương Tộc Nam Hải, nhiều vương giả đỉnh cấp xuất kích như vậy cũng không hẳn là muốn bắt bọn Hoàng Ngưu đi, chúng chỉ muốn dẫn ngươi đến cứu viện mà thôi.” Bàn Vương Bàn Ti động của núi Côn Luân nói.
Sở Phong gật đầu đồng ý, nhóm người Hải tộc này quả thật là vì hắn mới truy sát hai con trâu. Có điều, nến như bây giờ hắn đã đến đây rồi, hơn nữa thực lực của chính mình còn đang tiến lên nhanh chóng, thì sẽ không cho phép những người này ngông cuồng thêm nữa!
Chẳng qua, việc hắn cần làm nhất bây giờ là phải mau chóng tìm được mấy người Hoàng Ngưu.
"Ngươi phải cẩn thận, chúng ta nghi ngờ lần này bên trong đám người Hải tộc tới đây, đã xuất hiện sinh vật đột phá đạo gông xiềng thứ bảy, nếu không, mấy kẻ mạnh mẽ và tàn nhẫn trên đất liền kia sao có thể bị trọng thương." Mã Vương nhắc nhở, thân hình hắn cao hơn một trượng, cái đầu lớn trọc lóc bóng lưỡng, nhìn qua cao lớn thô kệch nhưng suy nghĩ lại vô cùng tinh tế.
"Cũng có thể lắm." Bàn Vương gật đầu, trên người cô ta mặc một thân cung trang ngày xưa, sau khi tới núi Long Hổ toàn thân nhìn qua vô cùng chật vật, khắp người nàng toàn là máu, nếu như không phải có Sở Phong kịp thời chạy tới, bọn họ khẳng định không chết cũng phải chạy trốn chui trốn lủi.
Vẻ mặt Sở Phong nghiêm túc, xuất hiện sinh vật đã đột phá đạo gông xiềng thứ bảy? Vậy thì nhất định sẽ rất khủng bố!