Nhưng mà, Đại Hắc Ngưu vừa mới đi ra khỏi sơn cốc mấy ngàn mét thì vẻ mặt lập tức thay đổi, xa xa tiếng chém giết hung mãnh truyền đến, âm thanh đang tới càng lúc càng gần nơi nó đứng.
"Thảm rồi!"
Nó lộ ra nụ cười còn khó coi hơn so với khóc, mấy tên cường giả của Hải tộc đang cùng với cao thủ trên đất liền quyết chiến, bọn hắn đang giết tới gần chỗ Đại Hắc Ngưu.
Mà hiện tại, Hoàng Ngưu căn bản không thể động đậy, nó đang bế quan tới thời khắc mấu chốt, bởi vì nó còn quá non nớt, tinh lực không có đủ dồi dào cho nên cần toàn lực ứng phó, không thể phân tâm.
Những người kia đã giết tới tận nơi sâu nhất trong không gian này rồi sao còn giết ra đến ngoài này cơ chứ? Đại Hắc Ngưu vô cùng căm phẫn nghĩ.
"Hổ ca, ngươi chịu đựng một chút nữa, lát nữa xem xem có đường nào chạy trốn được không, ta thì phải ở đây bảo vệ Hoàng Ngưu!" Trong tay Đại Hắc Ngưu cầm thiền trượng, nó quyết định tìm một trỗ ẩn giấu thân thể mình, trốn ở bên trong núi rừng, bất cứ lúc nào cũng chuẩn bị sẵn sàng phát động công kích.
Chẳng qua chỉ một lát sau, mọi suy nghĩ của nó đều nguội lạnh, đám người đang đến gần kia có tới bốn, năm tên, trong đó có một con hải ưng đang giương cánh ngang trời hết sức hung mãnh, tất cả bọn chúng đang chặn đáng một con Bạch Hạc muốn chạy trốn. Ngoài ra, còn có một con hải âu ở bên cạnh phối hợp, thể hình nó khổng lồ, so với máy bay chiến đấu còn khiếp người hơn, tốc độ vượt qua tốc độ âm thanh, xung quanh không ngừng phát ra những tiếng nổ lớn, chúng nó cùng nhau theo dõi áp chế Bạch Hạc.
Mà trên mặt đất thì có hai gã cường giả hình người của Hải tộc, hai tên kia cứ thỉnh thoảng lại nhảy lên, bọn chúng đang cùng nhau vây giết Bạch Hạc của Thục Sơn Kiếm Cung.
"Mẹ, người của Hải tộc nhiều như vậy!" Đại Hắc Ngưu tuyệt vọng nhìn.
Ầm ầm!
Đất rung núi chuyển, xa xa một con rắn lớn màu trắng, khắp người toàn là máu bị bại lui nằm xuống.
Kẻ ngã xuống chính là Bạch Xà của Thái Hành Sơn, thân thể của nó vốn đã từng bị gãy vỡ, cưỡng chế nối lại, đến giờ vết thương vẫn còn chưa có lành hẳn, nay lại bị hai tên cường giả hình người của Hải tộc đuổi giết, thật sự không thể chống đỡ được.
"Tại sao lại xui xẻo như vậy cơ chứ!" Đại Hắc Ngưu mặt mày xanh lại, trong lòng tuyệt vọng đến mất đi hết cả niềm tin.
Tình huống này, thực sự là triệt để xong rồi, nó căn bản không ngăn cản được đám người kia a.
Lỡ như mấy tên này đuổi giết tới cái thung lũng bên kia, Hoàng Ngưu chắc chắm sẽ bị xung kích, không thể tiếp tục bế quan.
Cái tên nhóc kia hiện tại tinh lực cuồn cuộn, nó còn đang phải liều mạng xé rách gông xiềng trong cơ thể, đang ở thời khắc mấu chốt vượt qua cửa ải.
Ầm!
Bạch Hạc Vương ở trên không trung bị giáng đòn nặng nề, cánh chim chao lượn va vào một ngọn núi, nó ngã xuống, khắp người toàn là máu.
Nó bây giờ đã bị thương nặng, vốn trước khi gặp mấy kẻ này nó đã bị trọng thương bởi Đại sát khí, bây giờ lại bị người vây công, xem chừng mạng sống của nó sắp chấm dứt tại nơi đây.
"À ha, bên trong thung lũng này vậy mà còn mấy con cá lọt lưới?" Mấy tên cao thủ tuyệt thế của Hải tộc truy sát theo Bạch Hạc cực kì nhạy cảm, đặc biệt là Hoàng Ngưu bây giờ tinh lực cuồn cuộn, nó đang gắng sức vượt cửa ải, không thể che giấu khí thế của bản thân, những kẻ kia vừa tới gần liền lập tức bị phát hiện.
Một gã cường giả hình người của Hải tộc cười to, muốn lập tức xông vào giết người.
"Mẹ nó, hôm nay Ngưu gia gia ta sẽ liều mạng với các ngươi!" Đại Hắc Ngưu rít gào, trong tay cầm Thiện Xướng, nó nhảy ra ngoài, toàn thân phát sáng, Thiện Xướng trông tay càng thêm óng ánh.
Ầm!
Nó như quét ngang ngàn quân, đánh về phía hai gã cường giả của Hải tộc.
Sở Phong ở cách đó rất xa cũng có thể nhìn thấy ánh sáng chói mắt kia, hắn loáng thoáng nhìn thấy một vị kim thân la hán hiện lên bên trong núi rừng.
Ầm!
Rừng núi xung quanh nổ tung, Sở Phong tăng tốc, ngay lập tức giết tới nơi đó, bởi vì hắn biết ánh sáng đó đại diện cho cái gì, Đại Hắc Ngưu đang liều mạng vận dụng thiền trượng Phật Môn để chiến đấu.
Đến lúc tới gần, hắn lập tức nhìn thấy Đại Hắc Ngưu đang miệng mũi chảy máu, cơ thể như diều đứt dây bay ngang ra xa, thiền trượng rời tay rơi xuống đất.
Tình huống gì đây? Ở đây lại có thể xuấy hiện cường giả của Hải tộc như vậy, Sở Phong giật mình.
"Các ngươi đều muốn chết!" Sở Phong hét lớn, nhảy một cái chính là đi xa ba dặm, ngang trời giết tới.
Núi rừng xung quanh hắn nổ tung!
Sở Phong trực tiếp vượt qua 1,500 mét trên bầu trời, khi hắn hạ xuống mặt đất, toàn bộ không gian cứ như trời long đất lở! Mặt đất, núi đá, đại thụ, phàm là ở gần hắn dưới ngàn mét đều toàn bộ nổ tung, hình thành sóng lớn đất đá, mãnh liệt bay về bốn phương tám hướng!
Những tên đang vây bắt Bạch Hạc dường như thấy thứ tới không phải là một con người mà là một viên đạn đạo cực mạnh, sức mạnh của nó như muốn đem mảnh rừng núi này san thành bình địa.
Chủ yếu là vì tốc độ của hắn quá nhanh, thân thể lại mạnh mẽ mà cứng cỏi.
Sở Phong nhìn thấy thảm trạng của Đại Hắc Ngưu thfi tâm tình kích động, hắn tăng tốc cực nhanh giết tới.
Cách đó không xa, Đại Hắc Ngưu không chỉ miệng mũi chảy máu, đên cả hai mắt và hai tai cũng có máu ở trong chảy ra, thiền trượng rời tay bay ngang, nó vừa nãy gắng gượng dùng hết sức lực đánh ra một đòn, trọng thương một gã cường giả của Hải tộc, nhưng sức mạnh của bản thân cũng đã bị rút khô, hơn nữa nó còn gặp phải xung kích từ tiếng gào thét của gã cường giả Hải tộc kia.
Hiện tại Đại Hắc Ngưu xem ra cực kì thảm, một cái sừng bị chặt đứt, trên người có rất nhiều vết thương, vết máu loang lổ.
Đại Hắc Ngưu phát hiện Sở Phong đột ngột hạ xuống từ trên không thì vô cùng khiếp sợ, sau đó lộ ra niềm vui tột cùng, thật không nghĩ tới tên kia đã giết tới nơi này rồi. Vốn dĩ nó còn sợ là hôm nay lành ít dữ nhiều, còn nghĩ có lẽ vừa nãy nó hẳn phải chết ở chỗ này.
Ở phía còn lại, gã cường giả Hải tộc đối chiến với Đại Hắc Ngưu giờ đây đang nửa người nát bét, vừa rồi gã ta bị năng lượng do thiền trượng phát sinh bắn trúng, lúc ấy gã căn bản là không ngăn cản được đòn đánhkia.
Đúng vào thời khắc mấu chốt gã nhanh chóng lướt ngang người né sang một bên, nếu không phải vậy chắc chắn gã ta đã bị đánh thành thịt vụn!
"Mẹ kiếp!" Gã cường giả của Hải tộc kia tóc tai bù xù, sau khi nhận phải đòn đánh từ thiền trượng gã đã gần như thành tàn phế, vừa nãy lúc gã còn cách bọn Đại Hắc Ngưu một quãng ngắn đã tiện tay cho nó một cái tát, khiến cho nó thất khiếu chảy máu.
Trên thực tế, mấy tên cường giả khác của Hải tộc bây giờ trong mắt đều là nóng rực, nhìn chăm chú về phía của Đại Hắc Ngưu, tất cả cùng nhau di chuyển, ý đồ muốn tới cướp đoạt cái Đại sát khí này.
"Cút!" Sau khi Sở Phong hạ xuống liền quát to một tiếng, đồng thời hắn cũng ra tay.