Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 575 - Chương 591: Đánh Đâu Thắng Đó Không Gì Cản Nổi (1)

Thánh Khư Chương 591: Đánh đâu thắng đó không gì cản nổi (1)

Chỉ là, cái gã cường giả của Hải tộc bị thiền trượng đánh cho trọng thương rất quyết đoán, động tác cực nhanh, tấn công về phía trước, muốn cướp đi cái thiền trượng kia trước với tất cả mọi người.

Đại Hắc Ngưu thấy vậy sắc mặt thay đổi, bây giờ nó toàn thân vô lực, xụi lơ nằm dưới vách núi, máu tươi tí tí tách tách rơi xuống.

Đại Hắc Ngưu không cam lòng, Sở Phong đều đã chạy tới rồi, nếu như binh khí của nó còn bị cái gã cường giả Hải tộc kia cướp đi thì thực sự là quá oan uổng mà.

Thiền trượng sau khi rơi xuống đang nằm cách Đại Hắc Ngưu không xa, nhưng nó lại không thể động đậy cướp về.

Gã cường giả của Hải tộc kia cũng không để ý tới nó, nhanh chóng vọt tới, gã không chỉ muốn bắt được thiền trượng, còn muốn cho Đại Hắc Ngưu thêm một đòn, triệt để giết chết nó.

Xoạt!

Xích Hà như dải lụa, Sở Phong vận dụng võ công tinh thần điều khiển phi kiếm đỏ tươi dài bằng lòng bàn tay bổ về phía trước, ngăn cản hành động của gã cường giả Hải tộc kia.

Gã cao thủ Hải tộc này cho dù nửa người đã rách nát nhưng vẫn rất bất phàm, thân thể gã lướt ngang, né tránh sang một bên, cũng không kiên trì giết chết Đại Hắc Ngưu nữa.

Thế nhưng, bàn tay mò tới thiền trượng của gã thì lại không hề thay đổi, âm thầm thề muốn đoạt thần khí này vào tay.

Phốc!

Phi kiếm của Sở Phong lao đến, năng lượng tỏa ra dị thường mãnh liệt, đâm tới tạo thanh một vết thương trên bả vai của gã ta, lập tức máu tươi tung toé, suýt chút nữa đã dỡ một cánh tay của gã ra.

Trên thực tế, vừa nãy nếu như không phải phản ứng của gã nhạy bén, phi kiếm rất có khả năng đã tước mất đầu gã, đến giây phút cuối cùng gã mới lóe lên, né đi được chỗ yếu hại.

"Ngươi muốn chết!"

Gã cường giả Hải tộc kia bỗng nhiên xoay người, nhìn về phía Sở Phong, khóe mắt vẫn cảnh giác phi kiếm lơ lửng gần đó, gã biết mình phải giết chết cái tên con người này trước, nếu không nhất định sẽ không có cơ hội nhặt cái Đại sát khí kia lên, tên con người này quá nguy hiểm.

"Chắc ngươi không phải chính là cái tên Sở Phong kia chứ?" Gã hỏi.

Mấy tên cường giả của Hải tộc khác ngừng lại, phân tán ở bốn phía, cắt đứt đường lui của Sở Phong, kể cả ở trên không trung cũng có hải ưng xoay quanh quan sát.

Giữa bầu trời, con hải ưng kêu lên: "Quả nhiên là ngươi, lão Long Vương của Nam Hải đã hạ chỉ, ai có thể mang đầu của ngươi đưa về cho hắn sẽ được khen thưởng một quả Thuế Phàm! Ha ha, chúng ta thật là có lộc ăn!"

"A, thực sự là không nhìn ra nha, kẻ giết chết Hắc Đằng lại nhìn như thế này, nhìn cũng chẳng có gì ghê gớm, chặc chặc, xem ra cũng có chút tài mọn, thế nhưng ngươi lỗ mãng xông đến như thế là muốn đi chịu chết sao? !" Con hải âu đang ở giữa không trung cũng cười nói.

"Đừng nói linh tinh nữa, trước tiên chúng ta giết hắn đi!" Gã cường giả của Hải tộc nửa người rách nát hô to, thật ra gã đã có chút kiêng kỵ với Sở Phong, vừa nãy gã đã lĩnh giáo sức mạnh phi kiếm của Sở Phong, biết nó rất lợi hại, hơn nữa bây giờ gã đang đứng ở cách Sở Phong gần nhất, gà sợ rằng nếu Sở Phong ra tay thì sẽ nhắm vào gã đâu tiên.

"Ha, bán cho Lão Long Nam Hải một ân tình, còn có thể có được quả Thuế Phàm, thực sự là có lời!" Bốn tên cường giả còn lại của Hải tộc cười nói.

Nói xong, bốn đại cao thủ lập tức cùng nhau xuất kích, có con từ giữa không trung bổ nhào xuống, có con lại từ phía sau đánh tới.

"Cẩn thận!" Bạch Hạc của Thục Sơn Kiếm Cung ở phía xa hô to nhắc nhở, nó đang bị thương nặng, đã mất đi sức chiến đấu, phi kiếm bên người cũng xám xịt tối tăm.

Ngoại trừ hai tên cường giả của Hải tộc xa xa vây công Bạch Xà, bốn tên khác đều sát ý cuồn cuộn điên cuồng xuất kích.

Ầm!

Sở Phong lạnh lùng nhìn, hắn hung hăng ra tay, từ trong chai không gian lấy ra trường mâu màu đen, trực tiếp đâm tới gã cường giả của Hải tộc suy yếu nhất đang nằm ở gần hắn, ánh sáng đen cao vút lao tới.

“Binh khí của Hổ Kình Vương!"

Bịnh khí vừa ra, lập tức có người sợ hãi phát hiện, tất cả đều tăng cường cảnh giác lên, chiến mâu của Hổ Kình Vương đổi chủ, vậy thì kết cục của gã ta còn phải hỏi sao!

Bọn họ chợt cảm thấy mình đã đánh giá thấp Sở Phong, có điều sợ hãi cũng không bao lâu, tất cả đều nghĩ, lẽ nào một mình hắn còn có thể đối kháng lại cả bốn đại cao thủ sao?

Coong!

Trong tay gã cường giả Hải tộc nửa người rách nát xuất hiện một thanh kiếm bản to, ánh kiếm vô cùng sắc bén, lạnh lẽo âm trầm, đỡ lấy trường mâu màu đen đang lao tới kia, tia lửa văng gắp nơi.

Lúc đầu, gã còn cười lạnh coi thường, gã chỉ cần ngăn cản đòn đánh này, ba vị cường giả ở bên cạnh chắc chắn kịp lúc lao đến, có thể cùng nhau giết chết Sở Phong.

Nhưng mà chỉ trong phút chốc, gã liền ngơ ngác, trường kiếm trong tay bị sức mạnh khổng lồ làm cho gãy nứt, sau đó gan bàn tay gã hoàn toàn tê dại, máu chảy ồ ạt.

Vèo!

Hắn nhanh chóng rút lui!

Tốc độ của hắn độ cực nhanh, cứ như là teleport, lúc này trường mâu màu đen trong tay đã bị gã coi như là côn bổng mà sử dụng, hai tay xoay tròn lên ném về phía trước.

Răng rắc!

Tên cường giả của Hải tộc kia sử dụng thanh kiếm đã gãy trong tay ngăn trở, kết quả toàn bộ thân kiếm đều nứt toác. Không những thế, trường mâu hạ xuống cứ như một tia chớp đen, lại như một cây côn bổng, sức mạnh đập xuống không có cái gì có thể ngăn trở.

Phốc!

"A. . ."

Chớp mắt máu tươi bắn ra tung tóe, gã cường giả Hải tộc thân thể vốn đã rách nát, giờ đây lại bị đập đến nổ tung, nửa người còn lại cũng tan nát không còn.

Cảnh tượng thật sự khủng bố khó nhịn!

Một vị cường giả đã đột phá sáu đạo gông xiềng, cứ thế trực tiếp chết rồi.

Ầm!

Trong hoảnh khắc cuối cùng, Sở Phong đã thêm một giáo, trực tiếp xuyên thấu cơ thể gã kia, năng lượng rót vào, khiến cho gã ta nổ tung!

Tất cả chuyện này đều xảy ra quá nhanh, những người gần đó đều chấn động, một cao thủ đã kéo đứt đã đột phá sáu đạo gông xiềng cứ như thế biến mất khỏi thế gian?

"Giết hay lắm!" Đại Hắc Ngưu kêu lên, nó vô cùng hưng phấn, liên tục phải trốn chui trốn lủi, nó thật sự thấy uất ức chết đi được, hiện tại cảm giác như vừa trút được cơn giận đã lâu.

Hải ưng và hải âu ở giữa không trung cùng với gã cường giả Hải tộc đang đứng trên đất liền còn lại lập tức thần kinh căng thẳng, bọn họ cảm thấy mình thực sự đã đánh giá quá thấp cái tên con người này rồi, chuyện vừa rồi cũng quá không bình thường đi.

Lẽ nào nhân loại kia còn có thể sánh vai với Hải Thần Hổ hay sao? Võ công cao cường, dũng mãnh thiện chiến !

Xoạt xoạt xoạt!

Năng lượng mạnh mẽ lần lượt xuất hiện, ba đại cao thủ mặc dù có chút kiêng kỵ thế nhưng đều không thu tay lại, bọn hắn chuẩn bị cùng nhau đánh giết Sở Phong.

Ánh sáng đen lóe lên, Sở Phong đem trường mâu màu đen cắm trên mặt đất, hắn từ trong chai không gian lấy ra một cái Trường Đao trắng như tuyết, đạt ngang ở trước người, đối kháng với thế tiến công của những kể kia, sát khí ngợp trời.

Sở Phong muốn xem xem là kiện binh khí nào tiện tay nhất.

Bình Luận (0)
Comment