Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 593 - Chương 609: Trong Nháy Mắt Hạ Sát (1)

Thánh Khư Chương 609: Trong nháy mắt hạ sát (1)

May là những người khác đều đã rút lui, chỉ còn dư lại hai người bọn họ ở phía sau, nếu không thì nó chắc thật sự phải tìm một cái lỗ đâm đầu xuống quá, quá sỉ nhục!

Trên đường chạy, núi rừng xuất hiện càng ngày càng nhiều, Sở Phong đương nhiên không thể tránh khỏi bị cản chân lại, Hải Thần Hổ ở trên bầu trời chạy nhanh như gió, hắn dần dần bị bỏ lại ở phía sau.

"Mèo ốm, cho ngươi một cơ hội, làm thú cưỡi của ta, ta mang ngươi đi trải nghiệm hết sắc màu trên thế gian này." Sở Phong hô to.

"Ta ¥#%¥%. . ." Hải Thần Hổ bực bội đến toàn thân run rẩy, hận không thể lập tức giết chết Sở Phong, không nhịn được chửi mắng trong lòng, nghẹn ra cả một lố lời thô tục.

Rốt cục, chạy được một lúc sau Hải Thần Hổ đã không còn bóng dáng, Sở Phong cũng bất đắc dĩ, hắn dù sao cũng không thể bay, chỉ có thể vượt núi băng đèo, chạy bộ trên đường mà thôi.

Hải Thần Hổ điều động giông tố, như là một chiếc máy bay âm thanh, vượt qua bầu trời trực tiếp đi tới khu vực biên giới không gian này, sau đó dọc theo cây hồ lô nhảy xuống cái lỗ to, thành công trốn chạy.

Bên dưới vùng không gian này không lớn lớn lắm, ở đây bây giờ lại đang tụ tập không ít người ngựa của Hải tộc, bọn họ vẫn chưa đi ra ngoài.

"Đuôi của Hải Thần Hổ. . ."

Có một con động vật biển khi thấy Hải Thần Hổ chạy tới thì giật nảy mình, nó cực kì bất ngờ, bởi vì trong lòng bọn nó Hải Thần Hổ quá dũng mãnh, đánh đâu thắng đó không gì cản nổi, trong đám người ở đây quả thực là nhân vật vô địch.

Kết quả, bây giờ khi nó xuất hiện lại vô cùng thê thảm, vảy trên người rơi xuống không ít, kim quang xám xịt, ở chỗ cái chân sau còn thiếu một miếng thịt lớn, đuôi còn bị chặt đứt, tổn thương xem chừng rất nặng.

"Sẽ không phải là người tiến hóa bị nhốt trong hồ lô Thanh Bì cổ đã tỉnh lại, sau đó thoát vây ra ngoài rồi chứ?" Có người không nhịn được hỏi, còn tưởng rằng Hải Thần Hổ gặp phải đại yêu quái cổ đại nên mới thành ra như vậy.

"Mau chạy đị thôi!" Những người khác nghe vậy thì đều hoảng rồi, muốn lập tức lao ra ngoài.

Chương Ngư Vương đâu rồi? !" Có người hét lên hỏi.

Hải Thần Hổ vẻ mặt khó coi, nó không nói câu nào, trực tiếp xông ra bên ngoài không gian, những người khác thấy thế cũng ý thức được chắc hẳn đã có chuyện gì, vẻ mặt cũng thay đổi.

"Nó thua tên con người kia? !"

Bọn họ không tiếp tục nán lại nữa, cùng nhau theo nó xông ra bên ngoài, nhân vật trọng yếu như Hải Nhân La Thiên và Hải Thần Hổ cũng đã đi ra rồi, chúng nó không cần phải ở lại thêm nữa.

Một đám người dọc theo đường hầm năng lượng, từ bên trong đạo quán nhỏ rách nát lao ra.

Vừa ra chúng đã thấy một đám cao thủ trên mặt đất đã đứng ở cách đó không xa, ai nấy đằng đằng sát khí.

"Ui cha má ơi, cái đuôi của ngươi đâu rồi?" Đông Bắc Hổ ở phía xa, vừa nhìn thấy Hải Thần Hổ toàn thân đẫm máu, cái đuôi không còn liền hô to gọi nhỏ, cười nhạo không ngừng.

"Ta làm thịt ngươi!" Hải Thần Hổ trừng mắt, muốn lập tức xông qua chỗ nó.

Một gã cường giả của Hải tộc lập tức kéo nó lại, không cho nó làm bừa, bởi vì ở phía đối diện là một đám cường giả trên đất liền đang đứng tụ tập cùng nhau, bọn họ có cùng chung mối thù với Hải tộc, còn đang lăm le muốn trả thù đây.

Hiện tại, đám cường giả đẳng cấp cao trên mặt đất cũng đã tụ tập gần đủ rồi, còn được luyện yêu quả giúp đỡ, ai nấy đều tràn đầy sức mạnh.

Hơn nữa, vừa nãy khi xung đột với nhau. Hải tộc đã lĩnh giáo qua uy lực của cái thiền trượng kia, quả thực quá khó ăn, may mà Đại sát khí của Hải tộc bên này nhiều hơn một chút, nếu không thì chắc chắn đã phải ăn thiệt thòi lớn.

"Sở Phong đâu rồi? !" Đại Hắc Ngưu quát hỏi, bọn họ không thấy Sở Phong đi ra thì đều có chút lo lắng.

"Chết rồi!" Hải Thần Hổ tức giận nói. Nó thầm ấm ức, cuộc chiến vừa xong thật sự quá gay go, càng nghĩ nó lại càng tức sôi ruột.

Dưới núi Long Hổ có rất nhiều người đang đứng, mặc dù đều đã lui về xa xa phía sau, nhưng tất cả đều nghe thấy cuộc đối thoại ngắn ngủi này, tất cả đều giật nảy mình.

Hai con trâu thì trừng mắt, muốn lập tức vung thiền trượng lên đánh Hải Thần Hổ, thật ra bọn nó không quá tin lời Sở Phong đã chết trận kia, dù sao thì chúng nó đều biết Sở Phong có rất nhiều bảo bối bên mình, cho dù đánh không lại còn có thể trốn.

"Mèo ốm, thú cưỡi của ta, ngươi chạy đi đâu đấy!" Đúng lúc này, bên trong đạo quán nhỏ rách nát truyền đến một âm thanh trào phúng, Sở Phong đã chạy ra ngoài.

Đám người Hải tộc lập tức vỡ tổ, họ thực sự không thể tin được, cái tên con người này cũng quá hung ác điên cuồng mãnh liệt rồi, trong tay tên kia còn đang cầm cái gì thế kia?

Đến khi mọi người bên dưới ngọn núi nhìn rõ được trong tay Sở Phong là một cái đuôi hổ với vảy dày đặc thì đồng thời sôi trào.

Hải Thần Hổ đại bại? !

Tin tức ngay lập tức truyền ra khắp nơi, xa xa có rất nhiều người lập tức chụp ảnh lại, bởi vì sự tình, ngày hôm nay sinh thực sự là biến đổi bất ngờ đến độ mọi người đều khó có thể ức chế tâm tình kích động, tình thế xoay chuyển quá triệt để rồi.

Trước đó, tất cả mọi người đều cho rằng đám người lão tông sư trên núi Võ Đang đã chết trận, không nghĩ tới bọn họ lại đều còn sống đi ra.

Mà cường giả tuyệt đỉnh như Hải Thần Hổ lại thua Sở Phong, còn bị hắn chém đuôi xuống, đây tuyệt đối là sự kiện lớn khiếp sợ toàn thiên hạ.

Chương Ngư Vương đâu rồi? !" Hải tộc bên kia có người lớn tiếng quát hỏi.

"Bị ta giết rồi!" Sở Phong lạnh lùng nói.

Hắn ngẩng đầu nhìn trời, cảm giác thấy có gì đó không đúng, tại sao lại có tuyết rồi? Hoa tuyết không lớn lả tả rơi xuống.

Cách đó không xa, một đám cường giả của Hải tộc vừa giật mình vừa tức giận, nhưng cũng vô cùng e dè, bực vương giả tuyệt đỉnh như Chương Ngư Vương này cũng bị tiêu diệt trong không gian thần bí của núi Long Hổ rồi?

Nhìn thấy đuôi hổ trong tay Sở Phong, rất nhiều người đều thấy rét lạnh.

Vèo một tiếng, đám người Hoàng Ngưu cầm thiền trượng vọt tới, sợ Sở Phong ở bên này chịu thiệt, dù sao chung quanh hắn có không ít người của Hải tộc.

"Có nhìn thấy cung chủ Ngọc Hư Cung không?" Sở Phong thấp giọng hỏi, bởi vì này giờ hắn đã tìm kiếm trong đám người, từ đầu đến cuối đều không tìm được bóng dáng cung chủ Ngọc Hư Cung.

Đại Hắc Ngưu nói: "Khổng Tước Vương cũng trốn ra được, ta còn muốn cho hắn một thiền trượng đó, kết quả nó bay đi quá nhanh, nhưng mà lại không thấy cung chủ Ngọc Hư Cung."

Cung chủ cung Bát Cảnh đến gần, nói cho Sở Phong, cung chủ Ngọc Hư Cung đã bị thương nặng, trái tim gần như người xé rách, hẳn là còn chưa thể đi ra.

Trên thực tế, người chưa đi ra đâu chỉ có một mình cung chủ Ngọc Hư Cung, một vài cao thủ đột phá sáu đạo gông xiềng cũng chưa từng xuất hiện, mọi người đều xác định những người đó đã chết trận ở bên trong.

Sở Phong liên hệ với Lục Thông, từ chỗ lão tìm hiểu tình hình, hỏi xem lãi có tin tức của cung chủ Ngọc Hư Cung hay không, kết quả nhận được vẫn là phủ định.

Bình Luận (0)
Comment