"Ta đi tìm ông ấy!" Sở Phong nói, còn lại ân tình gì hôm nay còn liền trả cho bằng hết, ngày hôm nay hắn đã cứu rất nhiều người, có thể nói một đám cao thủ có thể thoát vây đều có quan hệ cùng với hắn.
Hiện tại một đám người Hải tộc đều không ham chiến, bọn họ cũng đang liên lạc với bên ngoài, dường như đã nhận được tin tức kinh sợ nào đó, sắc mặt từng người từng người thay đổi, tự động nhìn phía về phía Hải Vực.
"Hải Dương sảy ra thay đổi cực lớn!"
Rất nhanh, mấy người trên mặt đất cũng nhận được tin tức, tuyết lớn đang phủ kín mặt biển, đến ngay cả những người ở núi Long Hổ cũng biết.
"Đi!"
Hải Thần Hổ đi đầu vọt lên, mặc dù thân mang trọng thương, thế nhưng tốc độ của nó vẫn cực nhanh, như một cơn gió lao về phương xa.
Những cường giả khác của Hải tộc cũng đều nhanh chóng lên đường, lao xuống núi Long Hổ, chỉ hận không thể lập tức rời khỏi đất liền.
Bọn người Sở Phong không ngăn cản, bởi vì hiện tại nhân số của Hải tộc vẫn đang chiếm ưu thế, hơn nữa mấy người này còn có Đại sát khí, nếu như thật sự quyết tử một trận thì rất khó nói được ai mạnh ai yếu.
Then chốt nhất chính là, nếu như lại tiếp tục chiến đấu thêm nữa, mặc dù các vết thương trên thân thể đều đã khép lại, nhưng tinh thần của mọi người bây giờ đều đã mệt mỏi cái gọi là ‘tinh lực sung mãn’ thật ra đều chỉ là gắng gượng.
Sở Phong quay sang những người khác dò hỏi tình hình cụ thể và tỉ mỉ của cung chủ Ngọc Hư Cung, dau khi tìm hiểu kĩ càng lại lại tiến vào nơi sâu trong không gian tìm người.
"Quá nguy hiểm!" Hoàng Ngưu ngăn cản.
Chỉ có điều, Sở Phong cảm thấy hắn vẫn còn có thời gian, cô gái trong hồ lô Thanh Bì kia muốn thoát vây vẫn cần phí chút sức lực nữa mới được.
Cuối cùng, Hoàng Ngưu cùng với hắn cả hai lần thứ hai tiến vào vùng không gian kia, đã nghe thấy có một tiếng nổ lớn ở cách rất xa vang lên, cả hai nhìn thấy ở nơi sâu trong không gian đang có vang chớp giật.
"Phải nhanh lên một chút, cô ta sắp thoát vây rồi, đây là đã chạm vào cấm chế, tạo nên sấm sét đánh giết, người phụ nữ này rất lợi hại!" Hoàng Ngưu trầm giọng nói.
"Ngươi về đi, tự ta đi tìm cũng được." Sở Phong bảo nó rời đi.
Hoàng Ngưu cũng không miễn cưỡng, nó biết tốc độ của Sở Phong nhanh hơn nó, mà nó đi tới nơi này cũng chỉ là muốn xác nhận cô gái kia khi nào có thể thoát vây.
Sở Phong dựa theo manh mối mọi người cung cấp, một đường truy tìm, xông vào nơi cung chủ Ngọc Hư Cung đã đi qua, cuối cùng cũng tìm thấy ông ta đang nằm thoi thóp dưới một ngọn núi, vô cùng suy yếu.
Trái tim của cung chủ Ngọc Hư Cung đã vỡ nát một nửa, xương cốt trong cơ thể bị gãy mấy chục cái, đến cả ấn đường cũng suýt nữa bị người bổ ra, vết thương vô cùng nghiêm trọng.
Lúc Sở Phong đến, ông ta đã hôn mê, nếu không thì cũng không đến nỗi giờ mà vẫn còn ở lại chỗ này không đi.
Trên thực tế, Sở Phong ở trên đường còn nhìn thấy một số cao thủ khác, đều là nhứng sinh vật trên mặt đất, tất cả đều đã chết, còn toàn là nhứng cao thủ đã đột phá sáu đạo gông xiềng, toàn bộ đều bị giết chết ở bên trong vùng không gian này.
Chung quy mà nói, người của Hải tộc và người trên mặt đất lần này đều không ăn được quả ngon gì, lượng cao thủ chết đi thật không ít.
Mà tổn thất của Hải tộc có quan hệ khá lớn với Sở Phong, hắn giết cũng tương đối nhiều!
Sở Phong lấy trái cây đá ra, nhét một ít vào trong miệng cung chủ Ngọc Hư Cung, sau đó sau lưng nâng ông ta dậy, cõng ông ta chạy đi, đã không còn thời gian nữa rồi.
Ở phương xa liên tục truyền đến những tiếng nổ lớn, cô gái kia phong hoa tuyệt đại, xung quanh là sương mù mịt mờ, những sợ xích vàng đang đứt đoạn quấn quanh ở trên người.
Ở trên đỉnh đầu của cô ta, sấm sét từng đường đánh xuống, tất cả đều cô ta miễn cưỡng chống đỡ được.
Sấm sét giết không chết được cô gái đó!
Sở Phong quay đầu lại nhìn, trong lòng chấn động.
Hắn nhìn thấy nơi đó sấm sét dày đặc, rơi xuống xối xả điên cuồng như mưa, trút xuống miệng hồ lô, nhìn như sắp nhấn chìm cô gái kia, nhưng sau đó cô ta vẫn có thể sống sót đi ra, ánh sáng năm màu lưu chuyển quanh người, nhìn như là có bất tử thân!
Hình ảnh này đủ để chứng minh cô ta đã bị trấn áp vô số năm, bất tử ở bên trong đất luyện yêu
Sở Phong không dám ở lại lâu, nhanh chân chạy trốn.
Ầm!
Phía sau, truyền lại đến một tiếng nổ lớn, trên hồ lô Thanh Bì tràn đầy vết rạn, nó có vẻ như sắp nổ tung.
"Chạy mau!"
Lúc này, cung chủ Ngọc Hư Cung đã hơi chút tỉnh táo lại, hắn quay đầu liếc mắt nhìn, lộ ra vẻ khiếp sợ.
Sở Phong vừa dọc theo cây hồ lô trốn chạy ra khỏi vùng không gian kia thì đất núi phía sau hắn nổi lên rung chuyển, tiếng sấm nổ biến mất, cái hồ lô Thanh Bì cũng mtriệt để nổ tung.
Không cần ngẫm nghĩ nữa, chắc chắn cô gái cổ đại tiến hóa thành người kia đã thoát vây!
Ầm!
Sở Phong sử dụng tốc độ nhanh nhất lao ra khỏi không gian này, dọc theo đường nối năng lượng chạy ra khỏi đạo quán nhỏ, vừa ra ngoài liền hô to với tất cả mọi người: "Đi mau!"
Trong nháy mắt, mấy người Hoàng Ngưu, Đông Bắc Hổ tăng tốc lên cực độ lao nhanh, tất cả đều lao xuống dưới núi Long Hổ. Thấy vậy tất cả các cường giả trên đất liền khác đã chờ ở bên dưới ngọn núi từ sớm cũng đều bay ngược lại, vừa bay vừa kêu gào:
"Trốn mau!"
Những dị nhân và ngoại tộc phổ thông cũng ý thức được nơi này sắp có đại họa, đều liều mạng bỏ chạy.
"Đi!"
Sở Phong cõng cung chủ Ngọc Hư Cung, chào hỏi một đám vương giả đỉnh cấp sau đó vận tốc chạy về phía xa.
Chỉ trong một thời gian ngắn, núi Long Hổ kịch liệt rung động, giống như là sắp sửa bị bị lật tung, đá trên núi lăn xuống lông lốc, trên ngọn núi tỏa ra ánh sáng chói mắt.
Có một cô gái trên người mang theo thần kim tỏa liên, một cái chân bước ra từ bên trong đạo quán nhỏ, trên người không dính một hạt bụi, toàn thân trắng như ngọc, khí chất thoát tục.
"Gào gừ. . ."
Thời khắc này, cả tòa núi Long Hổ cũng run rẩy, âm thanh rồng ngâm hổ gầm vang vọng, ở trên đỉnh núi có một đám mây hình nấm màu vàng vọt lên, khí thế khủng bố che kín bầu trời.
Ở phương xa, đợi đến lúc Sở Phong, cung chủ Ngọc Hư Cung, Kim Sí Đại Bằng cùng rất nhiều vương giả đỉnh cấp quay đầu lại nhìn thấy tình cảnh đó, tất cả đều cảm thấy rét lạnh, bọn họ biết, vị kia trên núi Long Hổ cảnh giới cực kì cao!
Ầm ầm!
Cả tòa núi Long Hổ lắc lắc ba cái, run lên ba lần, vỏ bọc núi rừng từ từ rạn nứt theo tốc độ mà mắt thường có thể thấy được, có vẻ như muốn nổ tung.
Nên biết rằng, đây là quê hương của Đạo giáo, còn được gọi là thủ đô Đạo giáo, lai lịch cực kì lớn, nhưng giờ đây có vẻ sắp bị hủy diệt rồi.
Trên đỉnh ngọn núi, đám mây hình nấm màu vàng điên cuồng mở rộng, bao phủ bầu trời, hóa thành một rồng một hổ, hai con thù giao nhau, nhào tới đạo quán nhỏ nơi đó, muốn trấn áp người kia.