Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 596 - Chương 612: Kỷ Băng Hà (2)

Thánh Khư Chương 612: Kỷ băng hà (2)

Chờ một lúc sau một vài cao thủ đã đột phá sáu đạo gông xiềng mới lục tục đuổi tới.

"Đa tạ sở Phong huynh đệ!" Ngao Vương ôm quyền, sau khi hắn hóa thành hình người là một người đàn ông trung niên, làn da ngăm đen, hai mắt có thần kì, nhìn vô cùng oai hùng.

Nhưng khi nhìn kỹ vào lại có thể nhìn thấy tinh thần hắn mệt mỏi, hành trình tới núi Long Hổ đối với hắn mà nói là cửu tử nhất sinh, hiểm mà lại hiểm.

Nếu như không có Sở Phong, hắn ta khẳng định phải chết ở đó.

"Ngao Vương không cần khách khí, trước đây vẫn luôn được ngươi chăm sóc quan tâm, lần này là chuyện phải làm." Sở Phong mỉm cười nói.

"Đại ân không lời nào cám ơn hết được." Kim Sí Đại Bằng rơi xuống, toàn thân vàng óng ánh, gật đầu với Sở Phong.

Nó hơi xúc động, quãng thời gian trước nó còn bễ nghễ thiên hạ, hoành hành đông phương tây phương không nơi nào có đối thủ, chư từng nghĩ rằng lần này lại có thể bị Hải tộc mai phục vây giết còn suýt chút nữa đã chết rồi.

May mà Sở Phong kịp thời đến cứu viện, nếu không, lần này nó lành ít dữ nhiều. Mà người trẻ tuổi này trước đây không lâu thực lực còn kém xa nó, tăng trưởng cũng có thể nói là quá mãnh liệt.

Một đám người xôn xao tiến lên, đều ngỏ ý cảm ơn với Sở Phong, lần này ở trong núi Long Hổ thật sự quá hung hiểm.

Cung chủ Ngọc Hư Cung thần sắc phức tạp, được cung chủ cung Bát Cảnh cõng ở trên vai, trái tim của ông ta đã bị tổn thương nghiêm trọng, cho dù đã được ăn luyện yêu quả, cũng không thể phục hồi như cũ.

Trong số tất cả mọi người, thương thế của ông ta là nặng nhất, suýt nữa đã chết đi.

Hắn vỗ vỗ bả vai của Sở Phong, than thở: "Ta đây đang lúc tráng niên, vậy mà khi nhìn thấy ngươi đột nhiên lại cảm thấy bản thân mình đã già rồi."

Thời khắc này, ông ta lại có thêm một chút tiêu điều, có chút sa sút, lần này hành trình tới núi Long Hổ đã đả kích ông ta không nhỏ.

Ba vị cung chủ lớn được xưng là ba vị cao thủ tuyệt thế, chỉ một người trong số bọn họ cũng đủ để xếp vào mười đại cao thủ trên lục địa Phương Đông, thế nhưng lại suýt nữa toàn quân bị diệt.

Sở Phong an ủi: "Cung chủ chỉ là vì bất cẩn trúng mai phục mà thôi, bị Hải tộc sử dụng Đại sát khí đánh lén. Nếu không thì, ở đây các vị ai mà không phải chúa tể một phương, nếu như thật sự quyết chiến, một người một mìn cũng có thể chém giết nhiều vị cao thủ của Hải tộc."

Người sống sót đều là những vương giả đỉnh cấp, có một vài cường giả trên lục địa chết ở trong bên trong vùng không gian kia, không có để lại họ tên.

Thiên hạ rộng lớn, danh sơn không ít, có không ít sinh vật đang yên lặng quật khởi, vẫn còn vô danh, những mãnh nhân đã đột phá sáu đạo gông xiềng chết ở núi Long Hổ đối với Phương Đông mà nói là đả kích không nhỏ.

"Đến tột cùng là ai đã để lộ bí mật, nương nhờ vào Hải tộc?" Sở Phong hỏi lại, mọi người ở đây cũng vô cùng muốn biết.

Đáng tiếc, cho dù có cẩn thận suy nghĩ cũng không có kết quả, đúng là có mấy mục tiêu đáng ngờ, thế nhưng đều đã chết ở trong vùng không gian kia.

"Các vị, đã thế chúng ta cũng từ biệt từ đây, tương lai gặp lại!" Hai vị cung chủ của Thục Sơn Kiếm Cung lên tiếng tạm biệt trước, trước khi rời đi còn hẹn Sở Phong, muốn mời hắn khi nào rảnh rỗi thì tới đất Thục luận bàn ngự kiếm thuật.

Sơn quy của núi Không Động cũng xin lỗi tất cả mọi người, trên mai rùa của nó có một trận Bát Quái đồ màu vàng, thần giác nhạy bén đáng sợ, nhưng lần này lại ngã ở chỗ này.

Lão Quy thừa nhận, nó từ sớm đã có cảm giác, nhưng mà vẫn sơ sẩy.

Bá chủ khắp nơi xôn xao, tất cả đều tâm tình phức tạp, chuyện lần này đều cho bọn họ một giáo huấn sâu sắc!

Hiện tại, bọn họ muốn trở về nghỉ ngơi, bình tĩnh suy nghĩ lại một phen, bởi vì sự kiện lần này ảnh hưởng quá lớn.

Tiếp sau Hải tộc liệu có tiến công quy mô lớn lên mặt đất hay không? Dù sao, kế hoạch bọn họ hôm nay sắp thành lại bại, đã ăn thiệt lớn.

Còn có cô gái bí ẩn kia, cô ta liệu có rời khỏi núi Long Hổ? Vấn đề này càng thêm khiến người ta run sợ, bằng thực lực của một mình cô ta, đủ để ngạo thế mà đi, ai có thể ngăn trở?

Lúc nghĩ tới những này vấn đề, tất cả mọi người đều đau đầu!

Một đám người cứ như vậy tản đi.

Cuộc chiến trên núi Long Hổ ngay lập tức truyền ra khắp nơi, chấn động thiên hạ.

Không chỉ có Phương Đông rung lên bần bật, đến cả Phương Tây cũng oanh động to lớn, người người xôn xao.

Trong không gian thần bí, cao thủ trên đất liền và trong biển rộng đại chiến, các loài thú vương bị ám hại, máu nhuộm núi rừng, Hải Thần Hổ vô địch, truy sát quần hùng, Sở Phong xuất hiện. . .

Cho dù là chuyện nào cũng đều là tin tức có sức bùng nổ lớn, thiên hạ không ngừng bàn luận

"Lão đại trong trận chiến này một phen nổi danh, xác lập được địa vị của hắn." Thuận Phong Nhĩ Âu Dương Thanh cảm khái.

Không riêng gì hắn và đám người Diệp Khinh Nhu thán phục, những người khác cũng đều đang vô cùng hâm mộ.

Quả là một trận chiến thần kì!

Lần đại chiến này trên núi Long Hổ, Sở Phong ở thời khắc mấu chốt chạy tới, tàn sát tiêu diệt một đám cao thủ Hải tộc, đánh gục Chương Ngư Vương, truy sát Hải Thần Hổ, chiến tích thật sự quá chói mắt.

"Sau khi trận chiến này qua đi, vị này liền như là mặt trời triệt để bay vút lên trời, khắp nơi phải dề chừng.” Hùng Khôn, Hồ Sinh và cả một số tên trẻ tuổi ngoại tộc nhìn thấy tin tức cũng đều cảm thán.

Thực lực của Sở Phong quá kinh người, một trận chiến giết hết kẻ địch tứ phía, giải cứu các cao thủ bị nhốt ra ngoài, thực lực không ai có thể coi thường.

Trước đó có người nói Sở Phong có thể đứng trong mười đại cao thủ phương đông, còn có rất nhiều người không phục, đều cảm thấy hắn hữu danh vô thực, đối xử với hắn như một tên giả dối

Nhưng hiện tại, không còn bất cứ ai dám đưa ra lời chất vấn, chiến tích này là tự hắn đánh ra.

Thậm chí, có người nói, có thể so sánh đặt ngang hàng Sở Phong cùng với mấy người lão Lạt Ma, có thể tranh đoạt vị trí số một với những cao thủ trên mặt đất.

Rất nhiều người bây giờ đều tin, chỉ cần Sở Phong có thể thành công xé rách đạo gông xiềng thứ sáu, vị trí bảo tọa đệ nhất cao thủ trên lục địa Phương Đông khẳng định là hắn.

Tại thành phố Thuận Thiên, Hạ Thiên Ngữ đang cùng Khương Lạc Thần nói chuyện: "Lạc Thần, tại sao tớ cảm thấy Sở Phong bây giờ cứ như thiên hạ vô địch, tung hoành ngang dọc không đối thủ, đây có phảilà sự thật không?"

"Sao vậy, hối hận ngày đó xem mặt từ chối hắn?"

"Xem mắt cái gì, rõ ràng là các loại hiểu lầm có được hay không, đúng rồi, nghe nói hắn tiến công Liên Minh Thông Cổ, còn công phá Viện Văn minh ngoài Trái đất, lại bởi vì cậu mà buông tha Bồ Đề Cơ Nhân, có lời đồn các cậu ở cùng nhau một đêm, có thật không vậy? Mau nói cho tớ nghe coi, cảm giác như thế nào nha?”

"Hạ Thiên Ngữ, cậu lại nói lung tung nữa tớ sẽ cho cậu biết tay!"

Bình Luận (0)
Comment