"Có phải là mày biết cái gì hay không?" Sở Phong hỏi.
Hoàng Ngưu than nhẹ, nói: "Tôi chỉ đang lo lắng, có phải Thánh Địa của những thế giới khác đang muốn mạnh mẽ giáng lâm hay không, họ sử dụng thủ đoạn cấm kỵ để đệ tử của mình đi tới nơi này, từ đó mới ảnh hưởng đến Thiên Tượng."
"Bọn họ cần phải tốn sức như thế sao, cứ trực tiếp đi xuống không được à?" Sở Phong kinh ngạc.
"Trái đất không phải là một chỗ đơn giản, tôi đã nói rồi, nơi này có núi sông từng nhiễm qua máu quý, có động phủ Vô Thượng đạo thống, cũng có rất nhiều cây Thánh thụ khiến cho những kẻ khác phải đỏ mắt thèm muốn."
Hoàng Ngưu nhắc lại chuyện cũ, những chuyện này lúc trước nó đã từng nói với Sở Phong.
"Nơi này đã từng hết sức huy hoàng, có yêu quái cao quý đẫm máu, có
tuyên cổ bất diệt đạo thống thuỷ tổ ở đây tọa hóa, các ngươi có thể tưởng tượng không?" Hoàng Ngưu lắc đầu.
Chỉ đôi câu vài lời, liền đủ để chứng minh một chuyện, Trái đất rất đặc biệt.
"Không phải những đại giáo kia không muốn đến, mà là bọn họ không vào được, cho dù Trái đất có sa sút, cũng rất thần bí, thì bọn họ cũng phải dựa theo quy củ nơi này làm việc."
Hoàng Ngưu báo, mảnh cổ địa khô héo này có đủ điều quỷ dị.
"Các ngươi cũng từng thấy rồi đấy, không cần nói tới những thế giới khác, sinh linh muốn đi qua Trái đất cũng cần trải qua khảo nghiệm bên trong không gian chồng chất, cửu tử nhất sinh, sơ sẩy một cái sẽ bị đốt cháy thành tro bụi." Hoàng Ngưu cảm thán.
Đã từng rất huy hoàng, bây giờ lại vô cùng sa sút, đây chính là hiện trạng của Trái đất bây giờ.
Thế nhưng, cũng có một chút chuyện may mắn, sợi rễ khô héo của Thánh thụ cho dù đã bị chôn vùi dưới đất mười vạn năm, trăm vạn năm vẫn có thể sống lại, lần thứ hai thức tỉnh đi lên.
Loại thực vật này một khi đã toàn diện thức tỉnh, chính là Thánh Địa trong tinh không cũng phải đỏ mắt.
Hiện nay, những thứ này đều là vật vô chủ.
Ngoài ra còn có những thứ khác, có thể là những đại đạo thống ngoài kia muốn tới đây tìm kiếm di vật máu quý đã từng nhuộm đỏ núi sông nơi này.
"Nói như vậy, nếu như Trái đất thức tỉnh toàn diện, tuyệt đối có thể tạo ra được Thánh Địa, phải biết rằng những thế giới khác đều có Thánh thụ chủ trì , bên trong mỗi một đại đạo thống đều có, chỉ có mỗi nơi này mới mở nên còn chưa thấy mà thôi."
Bọn họ hàn huyên rất lâu, nói tới rất nhiều chuyện.
Đến cuối, Sở Phong nhắc tới cô gái ở núi Long Hổ ngày ấy, hỏi Hoàng Ngưu, cô ta đến cùng đã đạt tới cảnh giới gì?
Hoàng Ngưu lắc đầu, nó cũng không rõ, nhìn không thấu người phụ nữ kia, chỉ cảm thấy lợi hại quỷ quái.
"Kkhông phải mày đã nói, trên trái đất nếu có sinh linh đạt tới Tiêu Dao cảnh sẽ rất ghê gớm sao, cô ta chẳng lẽ không ở trong phạm vi này?" Đông Bắc Hổ trợn mắt hỏi.
Khuôn mặt nhỏ của Hoàng Ngưu căng thẳng, rất nghiêm túc, nói: "Tôi nói là Trái đất hiện nay, cũng không phải là nói về Trái đất cổ xưa, cũng không nói tới nếu nhỡ có một ngày Trái đất triệt để thức tỉnh, rất nhiều Thánh thụ có thể thứ hai bao phủ lấy Địa Cầu, người phụ nữ kia rõ ràng là người cổ đại tiến hóa, không phải là sinh vật trưởng thành trong hoàn cảnh này."
Sở Phong vẻ mặt cũng trở nên nghiêm túc, hắn muốn Hoàng Ngưu nói rõ thêm một chút, giảng giải các cảnh giới bên trên tiêu dao có những gì.
Đại Hắc Ngưu, Đông Bắc Hổ cũng một mặt vẻ chờ mong.
"Lúc trước tôi không nói cũng là vì không muốn đả kích tính tích cực của mấy người, chỉ là giờ các anh cũng đã ở cảnh giới gông xiềng, nếu như không dặn dò sợ là các anh sẽ sinh ra tâm lí tự mãn." Hoàng Ngưu nói.
"Trái đất khô héo, năng lượng tan hết, trải qua năm tháng dài đằng đẵng tới nay đã không còn thích hợp để tu hành, đến ngay cả chất đất khi trước cũng mất đi linh tính, giống như cây gỗ mục nát, yếu đuối không chịu nổi." Đây là đánh giá của Hoàng Ngưu, có thể nói là chấm điểm rất thấp.
"Còn ở những thế giới khác, đất chất vẫn luôn chứa ẩn linh tính, nói chung là vô cùng kiên cố, toàn bộ thế giới cũng sinh cơ nồng nặc, ẩn chứa năng lượng kinh người, cho nên trời đất sinh ra các sinh linh đương nhiên cũng đặc biệt mạnh mẽ." Lời nói kế tiếp của Hoàng Ngưu có chút kinh thế hãi tục, khiến cho mấy người ở đây đều nghiêm túc hẳn lên.
Nghe đến cuối cùng, đám người Sở Phong thậm chí còn cảm thấy bất đắc dĩ, có cảm giác rất thất bại.
Bởi vì, ở trong một chút Cường Đại thế giới, nhỏ yếu như một bàn tay đại lão thử, đi tới Trái đất sau khi đều có thể giết chết nhân loại bình thường, chênh lệch cỡ nào kinh người?
Chuyện này quả thực có chút đả kích tự tôn của người trái đất, khiến cho bọn Sở Phong cũng không có gì để nói.
"Đưng có đả kích ta nữa, ngươi bây giờ liền nói cho ta biết, hiện nay cực hạn trên trái đất có thể sinh ra là cường giả cảnh giới Tiêu Dao, nếu như lên đến Cường Đại thế giới, trên đó là cái trạng thái gì?" Đông Bắc Hổ hầm hừ hỏi.
Hoàng Ngưu đã từng nói, trên trái đất có ba Đại cảnh giới đủ để bao quát hết thảy sự tiến hóa của sinh linh, gồm có Thức tỉnh, gông xiềng và tiêu dao.
Trong đó, cảnh giới Tiêu Dao hiện tại vẫn chưa thấy xuất hiện.
"Tiêu dao, ở đó cũng có thẻ coi như gần bằng một tiểu yêu quái nơi đó đi." Hoàng Ngưu đáp, nó rất nghiêm túc nói ra kết quả.
"Không thể!" Đại Hắc Ngưu lúc đó liền cuống lên.
Bọn họ hiện tại đã được xưng là vương giả, đang ở biên giới gông xiềng, trên trái đất đã xem như là sinh vật đỉnh cấp cực kì mạnh mẽ, kết quả khi lên đến những thế giới khác, đến cả một tiểu yêu cũng không bằng?
Đông Bắc Hổ trợn tròn mắt, mồm ngoác ra mĩa không thể khép lại, nó cảm thấy trái tim mình vừa phải chịu một đả kích không nhỏ nha, thơ thẩn nói: “Cảnh giới Tiêu dao chẳng phải là có thể tung hoành ngang dọc trên bầu trời, tiếu ngạo bốn phương tám hướng hay sao? Chân chính tiêu dao tự tại, sao qua mồm ngươi lại chỉ là một tên tiểu yêu như thế!!”
"Trên trái đất thì cấp đội đó quả thực có thể xưng tụng là cao thủ bậc nhất, nhưng trên thực tế, ở những nơi kia không thiếu gì cảnh giới này, nếu như trái đất vẫn luôn như lúc trước, vậy thì sinh linh cảnh giới Tiêu dao thật sự có thể tự do tự tại tung hoành ở nơi này, đương nhiên cũng tính là đại cao thủ." Hoàng Ngưu rất bình tĩnh nói.
Mấy người còn lại cũng không biết phải nói cái gì nữa, chuyện này thực sự là đả kích người ta mà.
"Sao lại có thể có sự khác biệt lớn như vậy. . . Ta không tin." Lư Vương tràn ngập oán niệm, trước đó đã nói tốt rồi cơ mà, nói là cao thủ bậc nhất cơ mà.
"Ta đã nói rồi, Trái đất đã rách nát, năng lượng khô héo, giờ đây giống như là một khúc gỗ mục, chỉ cần hơi dùng sức cũng có thể khiến nó vỡ nát, mà Đại thế giới lại cứng cỏi vô cùng, tráng kiện cứng rắn như kim loại, năng lượng nồng nặc."
Hoàng Ngưu cũng không muốn đả kích bọn họ, nhẫn nại giải thích.
Dựa theo những lời nó từng nói, cảnh giới Tiêu dao trên trái đất có thể lên tùy ý trời xuống đất, thế mà khi tới một thế giới phi thường mạnh mẽ, có khi còn chưa chắc có thể bay lên đến.