"Bởi vì, ở trong những thế giới đáng sợ kia, không gian vực ngoại đạo thống rộng mở, đất đai kiên cố có linh tính, cảnh giới Tiêu dao ở đây rất mạnh, nhưng lên đến nơi đó, có khi còn khó có thể đập nát một ngọn núi."
Hoàng Ngưu lại lấy Sở Phong làm ví dụ, bây giờ nó có đã có tốc độ đạt tới năm lần rưỡi tốc độ âm thanh, sau này có đi tới cái Cường Đại thế giới cứng cỏi kia, không cần nghĩ cũng biết, nếu nó không đột phá không được âm chướng, tốc độ gấp đôi tốc độ âm thanh cũng không đạt tới.
"Mày đừng nói với tao, sau khi đến thế giới đó tao ngay cả mấy cái đá tảng vạn cân cũng không nâng lên được qua đỉnh đầu nhé.” Sở Phong nhìn chằm chằm Hoàng Ngưu hỏi, bây giờ hắn đã có thể coi mấy vạn cân đồ vật thành bao cát thích ném như thế nào thì ném rồi.
Hoàng Ngưu lộ ra một mặt đồng tình, nói: "Anh sẽ nâng không nổi nữa.”
"Mẹ nó, nghe vào sao mà làm người ta cảm thấy tràn ngập cảm giác thất bại như vậy, quả thực là khiến cho người ta mất hết cả niềm tin." Đông Bắc Hổ dáng vẻ bi tráng.
Dù sao đi nữa, nó ở chỗ này cũng được tính là xưng vương xưng bá, khinh thường thế nhân, giờ bảo nó, nếu như để nó đi tới, đến cả một con tiểu yêu cũng không bằng?
"Cho nên, trước đây tuy các ngươi đều có hỏi ta, nhưng ta cũng không dám nói cho các ngươi tất cả, chuyện này nói ra thật sự rất đả kích người." Hoàng Ngưu nói.
Nhưng mà nó cũng bổ sung thêm, sau khi Trái đất thức tỉnh, cơ duyên sẽ có rất nhiều, mọi sinh vật đều có thể theo đó quật khởi, mảnh đất này nơi vô chủ quá nhiều, bọn họ có thể thuận thế trưởng thành, ở đây tu luyện một năm bằng người ta luyện tập mười năm, trăm năm.
Trái đất quả thật đã mục nát, giống như gỗ mục không thể đẽo, yếu đuối không chịu nổi, thế nhưng Thánh thụ ở đây cũng không phải giả dối.
"Từ yêu quái nhỏ đến yêu quái lớn, ở giữa có bao nhiêu cảnh giới? Muốn từ yêu quái nhỏ lên đến cấp bậc Bồ Tát, lại cần phải trải qua bao nhiêu cảnh giới?" Đại Hắc Ngưu hỏi.
"Không nhiều." Hoàng Ngưu nói vậy, thế nhưng mặc cho mấy người xung quanh dò hỏi như thế nào, nó cũng không chịu nói đến tột cùng có bao nhiêu cảnh giới, chuyện này nhất thời khiến cho mọi người nghẹn một cục, lại cũng không thể nói gì.
Bởi vì, bọn họ biết, Hoàng Ngưu đây là sợ lại đả kích bọn họ.
"Thật sự không nhiều, thế nhưng mỗi cái cảnh giới đều có sự chênh lệch hơi lớn, cho nên, vẫn là thôi đừng nói." Hoàng Ngưu thẹn thùng cười nói.
Ở trong mắt mấy người xung quanh nhìn vào, đây thật giống như nụ cười của ác ma, khiến cho người ta thật bi thương.
"Vậy ngươi nói xem một chút, ở thế giới đó ngươi có mạnh hay không?” Sở Phong hỏi.
Hoàng Ngưu rất khiêm tốn, nói: "Không tính là nằm trong nhóm rất mạnh, chỉ có thể xem như là không cao không thấp đi, so với không ít thế giới, có thể xưng là khá tốt, nhưng cùng những người trong truyền thuyết không cách nào so sánh được."
Dựa theo điều nó từng nói, thế giới khác nhau, năng lượng mạnh yếu cũng sẽ khác nhau, mà sinh linh do những thế giới khác nhau sinh ra cũng có phân chia mạnh yếu, quá nhiều thế giới, cấp bậc mạnh yếu cũng có rất nhiều.
"Có một thế giới, ngươi nói là một con chuột già cũng có thể giết chết một người trưởng thành phổ thông của trái đất, vậy ngươi có tính là đã trưởng thành không?” Đông Bắc Hổ theo lời Hoàng Ngưu nói muốn biết nhiều hơn nữa.
"Tính cả tuổi mụ thì năm nay ta năm tuổi, tính ra cũng ba tuổi rưỡi rồi, sắp được bốn tuổi nha.” Hoàng Ngưu dáng vẻ thẹn thùng nói.
"Ngươi là cố ý đi, cố ý đả kích chúng ta có phải không? !" Đông Bắc Hổ tức giận, vẻ mặt buồn bực nhăn nhó.
Sở Phong giơ tay lên vỗ vỗ vai nó tỏ ý động viên, lại hỏi Hoàng Ngưu xem mấy Thánh Địa kia mạnh tới mức nào?
"Thế giới có mạnh yếu khác nhau, vực ngoại đạo thống đương nhiên cũng phân chia cao thấp rõ ràng, đạo thống mạnh mẽ nhất khẳng định cắm rễ ở trên ngôi sao mạnh nhất, ở trong những thế giới mạnh nhất, chẳng qua bọn họ cũng có các nhánh ở những nơi khác.” Hoàng Ngưu đơn giản giới thiệu một chút, không muốn nói quá nhiều.
Bởi vì, đó là một con quái vật khổng lồ, bọn họ chỉ có thể ngước đầu nhìn lên, giống như những con kiến thấp kém nhìn lên Thiên Long thần thánh trên bầu trời.
"Thế giới mạnh nhất… mạnh bao nhiêu?" Đại Hắc Ngưu chưa từ bỏ ý định, tiếp tục dò hỏi.
"Ta cũng chưa từng đi tới đó, chỉ là nghe qua một chút lời đồn, cái thế giới mạnh nhất kia, đến cả đất đai cũng mang theo từng tia từng tia hỗn độn khí, kiên cố bất diệt, sinh linh những thế giới khác đi tới, căn bản không di chuyển được non sông nơi đó. Ở nơi đó dù cho có là một con kiến, đương nhiên, tiền đề là nơi đó có kiến, được rồi, dù chỉ là một con kiến cũng có thể xưng vương xưng bá."
Hoàng Ngưu nói cũng khá kĩ càng.
"Ta không muốn sống nữa!" Đại Hắc Ngưu rất muốn nằm lăn lộn trên mặt đất.
Hoàng Ngưu an ủi: " Không cần phải chán ngán thất vọng, ta đã nói rồi, trên trái đất hiện tại có rất nhiều cơ duyên, chỉ cần tìm được, chúng ta đều sẽ có cơ hội cùng mấy tên yêu quái cao quý trong truyền thuyết ngang vai ngang vế."
"Ngày xưa trái đất mạnh đến mức nào?" Sở Phong hỏi.
"Rất mạnh, lúc huy hoàng nhất thậm chí còn được xếp vào hàng ngũ một trăm thế giới cứng cỏi nhất." Hoàng Ngưu hào hứng nói.
Đông Bắc Hổ không biết đủ, lại hỏi: "Không phải là mạnh nhất sao?”
"Mười thế giới mạnh nhất thiên hạ từ xưa đã là cố định." Hoàng Ngưu trịnh trọng nói.
Sở Phong có chút lo lắng cho tương lai, ngoài kia có rất nhiều thế giới mục nát giống như trái đất, linh khí khô héo, nếu như là sinh vật của những thế giới kia giáng lâm thì có lẽ sẽ không có gì. Nhưng nếu như gặp phải một Đại thế giới hơi cường đại một chút, sinh vật nơi đó nếu đến đây, bọn họ làm sao có thể chống đỡ được? !
"Trái đất chúng ta đang sống rất quái lạ, yêu quái Thánh Đô từng chảy máu ở đây, chuyện này đương nhiên có đạo lý của nó, trước đây ta đã nói với các ngươi, sinh linh càng mạnh mẽ lại càng khó vượt qua, khó khăn khi vượt qua ranh giới sẽ tăng lên rất nhiều lần." Hoàng Ngưu cũng không quá lo lắng.
Tối thiểu, trong một thời gian ngắn tình huống hiện nay của trái đất hẳn sẽ không thay đổi.
"Sinh vật vẫn đang tiến hóa, Trái đất cũng đang tiến hóa, thế giới có mạnh yếu, nhưng Trái đất bây giờ lại đang thức tỉnh." Hoàng Ngưu nói.
"Cái gì cũng đừng nghĩ nữa, trước nỗ lực trở thành một tiểu yêu quái đi rồi nói! Lấy thân tiểu yêu đi quyến rũ Thiên nữ, Thánh nữ, áp chế thần tử, ài, độ khó thật lớn!"
Sở Phong, Đại Hắc Ngưu, Đông Bắc Hổ sau đó đều uống say, sau khi hiểu rõ chân tướng trước mặt, họ đều hiểu con đường bọn họ phải đi còn rất dài, những ngày qua thật ra mới chỉ là những bước đầu tiên mà thôi, còn phải cố gắng nhiều hơn!
"Cho nên, các ngươi cần phải quý trọng thời gian trước mắt khi còn có cơ hội làm cao thủ tuyệt thế đi, nếu không, đợi đến một ngày kia không cẩn thận tiến vào những thế giới khác, đến cả tiểu yêu cũng không bằng, đến lúc đó mới khổ rồi."
Hoàng Ngưu vỗ bả vai của Đông Bắc Hổ, lại gõ gõ sừng Đại Hắc Ngưu.