Vật chất đen rất kì lạ, tìm được khí tức tương đồng, cảm nhận được thân thể này và Tinh Thần của Sở Phong là một, hiện tại phân ra mà xông vào.
Sở Phong biết tạm thời không có cách nào thoát ra, tình cảnh rất tệ. Kết cục của Schiele có thể chính là kết cục của hắn vào ngày mai.
Tinh Thần Thể của hắn không nhập vào cơ thể, ở tại chỗ khôi phục lại bình tĩnh. Xa xa rất nhiều người bị dọa sợ, nhìn binh khí bị phá nát, tường thép cách đó vài thước rách tả tơi, đều ngơ ngẩn.
Tinh Thần Lực của Sở Phong tàn sát bừa bãi lại khủng bố như vậy? Mọi người lộ ra vẻ kính sợ.
"Sở Phong, bây giờ ngươi sao rồi?" Lục Thông tràn đầy vẻ lo lắng, ông ý thức được lần này Sở Phong có khi đã bị hại, đúng là không nên để hắn đến Ngọc Hư Cung.
Sở Phong không nói câu nào, hắn chỉ muốn rời khỏi nơi này, bởi vì hắn không rõ sau khi việc cơ thể của mình xảy ra vấn đề lớn bị bại lộ sẽ gây ra phản ứng dây chuyền lớn cỡ nào.
"Hửm?!"
Sở Phong run sợ. Chỉ mới trong chốc lát mà thôi, năng lượng trong cơ thể của hắn đã hoạt động chậm chạp, lối vận chuyển máu thịt trong suốt của cơ thể như bị tắc nghẹn.
Như thế này quá nhanh. Vật chất đen hết sức đều đặn phân bố ở các nơi trên cơ thể, từ da thịt đến xương cốt, không chỗ nào là không có mặt, tốc độ chiếm đoạt của chúng có hơi dọa người.
Tương đối mà nói, năng lượng Tinh Thần cũng bị quấy rối nhưng vẫn chưa đến mức bị vật chất đen bao phủ toàn bộ.
Sở Phong mạnh mẽ vận chuyển năng lượng trong cơ thể, thân thể phát sáng, chấn động dữ dội. Bức tường dày ba thước trước mặt hắn bị chấn nứt, cảnh tượng rất đáng sợ.
Thế nhưng hắn biết, chính mình đã xong đời.
Bởi vì hắn vốn không định gây ra động tĩnh lớn như vậy, muốn yên ổn rời đi, nhưng vừa rồi không khống chế được.
Lúc hắn đem hết khả năng vận chuyển năng lực trong cơ thể, chúng không chảy xuôi theo thân thể mà lại vọt thẳng ra ngoài. Lỗ chân lông của hắn sáng rực, không phải ánh sáng thần thánh mà là tỏa ra ánh đen quỷ dị.
Có thể nhìn thấy ngoài thân hắn đen sẫm, nhìn như lớp ánh sáng quý giá bảo vệ cơ thể không bị xấu đi nhưng thật ra tình trạng của hắn đang biểu hiện hết sức gay go.
Trong phút chốc, không chỉ cốt tủy, da thịt của hắn bị xâm nhiễm mà đến cả năng lượng bên trong cơ thể cũng bị thứ vật chất thần bí này từ từ dung hợp, hòa làm một với nhau.
"Sở Phong, ngươi xảy ra vấn đề lớn rồi, bây giờ không nên cử động bừa bãi!" Người đứng đầu Ngọc Hư Cung mở miệng, thần quang từ hai mắt trong trẻo. Trông hắn ta đã hơn 40 tuổi, mang loại cảm giác uy nghiêm.
Sở Phong im lặng, ý nghĩ trong hắn thay đổi thật nhanh. Hiện tại không thích hợp để đi.
Toàn thân Lục Thông trực tiếp vã mồ hôi lạnh, liều lĩnh xông tới túm lấy một cánh tay Sở Phong muốn tìm hiểu ngọn ngành, cũng không sợ bị ánh sáng đen kia quấn lấy ăn mòn.
"Đây là thứ quỷ gì, sao có thể như vậy?!" Lục Thông ngày thường giống một lão hồ ly nhưng bây giờ lại sứt đầu mẻ trán, mất đi chừng mực, lo lắng ắt loạn.
Bên trong Ngọc Hư Cung có rất nhiều dị nhân, động tĩnh ở nơi đây quá lớn, không ít người đến gần chỗ này đều lộ ra vẻ kinh ngạc.
Hiện tại Sở Phong nổi danh khắp thiên hạ, uy chấn các tộc. Bên ngoài còn nói, nhắc đến tên Sở Phong so với Ngọc Hư Cung càng có sức uy hiếp hơn, khiến cho chư vương kiêng kị.
Đây là thứ mà tất cả mọi người trong cung đều cảm nhận được. Trước đây lúc bọn họ ra ngoài, vương tộc của một số ngoại tộc rất kiêu căng, thậm chí coi là kẻ thù, nhưng bây giờ đều tỏ ra khách khí.
Hôm nay được quan sát Sở Ma Vương trong miệng nhóm người tiến hóa ngoại giới ở khoảng cách gần, tâm trạng rất nhiều người đều trở nên phức tạp và có phần kích động.
Ánh mắt một số thiếu nữ người tiến hóa khác thường, sóng mắt lưu chuyển, không ngừng nhìn chằm chằm nam tử trẻ tuổi sắc mặt bình thản vẫn luôn im lặng không lên tiếng.
"Có khi Sở Phong xảy ra chuyện rồi." Một dị nhân nhỏ giọng nói, bảo với đám người chạy đến sau.
"Xảy ra chuyện? Sao lại thế được! Không ít người nói hắn có thể tranh giành vị trí cao thủ thiên hạ đệ nhất, ai làm hắn bị thương nổi? Hơn nữa còn đang ở Ngọc Hư Cung."
"Tình huống không ổn, khối ngọc cung chủ mang về có vấn đề, Sở Phong bị một lớp ánh sáng đen bao trùm, mọi chuyện trông rất nghiêm trọng!"
Gần đó, một số người thì thầm với nhau.
Người đứng đầu Ngọc Hư Cung lạnh lùng lườm bọn họ, đám dị nhân đang thì thầm lập tức ngậm miệng không dám bàn luận.
Lục Thông thử hết lần này tới lần khác nhưng sau vài chục lần ông đành bỏ cuộc. Năng lượng của ông sau khi tiến vào cơ thể Sở Phong đều bị vật chất màu đen kia đẩy ra, không thể gột sạch và loại bỏ.
Sở Phong xua tay bảo ông lui ra, tự mình đứng tại chỗ không hề nhúc nhích, nhắm mắt lại yên lặng thăm dò tình trạng trong cơ thể.
Hắn hiểu được vì sao Schiele chỉ lưu lại Tinh Thần Thể, có thể chiếm đoạt cơ thể của người khác chứ không chịu nhận lấy giày vò. Bởi vì vật chất màu đen này ảnh hưởng tới cơ thể nhưng càng ảnh hưởng sâu đến tinh thần.
Năng lượng trong cơ thể hắn vận chuyển chậm chạp như là bước đi trong bùn, càng lúc càng không xuôi.
Tinh thần của hắn cũng bị ăn mòn nhưng còn có thể hoạt động, cũng không đến nỗi khiến người ta tuyệt vọng hoàn toàn.
Có điều khi hắn muốn sử dụng Thuật Ngự Kiếm cũng xảy ra vấn đề. Tinh thần đau đớn, vô cùng khó chịu, bởi vì vật chất màu đen quấn lấy năng lượng tinh thần đã biến thành thành kiếm, muốn đâm thủng Tinh Thần Thể.
Phi kiếm đỏ sẫm xoay một vòng quanh Sở Phong, giống như một con giao long đỏ tươi đang bay lên, kiếm khí phá không, cuối cùng thanh kiếm trong suốt dài bằng bàn tay chui vào trong ống tay áo của hắn.
Chỉ một khoảnh khắc ngắn ngủi như vậy hắn cũng cảm nhận được sự đau đớn tê liệt của Tinh Thần Thể.
"Chuẩn bị cho ta một gian tĩnh thất." Sở Phong nói.
Hắn biết hiện tại không thể đi, vốn muốn ung dung thản nhiên rời khỏi đây thế nhưng hắn không ngờ rằng vật chất màu đen trong cơ thể lại bá đạo như vậy, trực tiếp mất không chế, để lộ thực hư của hắn.
Rất khó tưởng tượng sau khi tin tức cơ thể của hắn gặp vấn đề lớn bị truyền ra bên ngoài sẽ dẫn đến hậu quả như thế nào.
Có thể một số tài phiệt, ngoại tộc đối đầu sẽ thở ra một hơi dài, thậm chí có thể liên tiếp xảy ra những chuyện không thể dự đoán.
"Phong tỏa tin tức, bất kì kẻ nào cũng không được phép tiết lộ chuyện hôm nay ở đây!" Người đứng đầu Ngọc Hư Cung ra lệnh, hắn ta trời sinh đã có loại uy nghiêm tuy thuộc tuổi trung niên nhưng vẫn anh tuấn uy vũ như trước. Hai mắt sắc bén như điện, đảo qua mỗi con người.
Sở Phong ngồi trong một gian mật thất yên tĩnh, hắn thử lại lần nữa, muốn loại trừ vật chất màu đen nhưng vẫn thất bại.
Hắn lan tỏa tinh thần ra khắp toàn thân, vận hành phương pháp hô hấp thần bí, kết quả ánh sáng đen bên ngoài bốc hơi, lúc giao hòa cùng năng lượng bên ngoài thì vẫn không thể gạt bỏ vật chất màu đen.