Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 612 - Chương 628: Trận Chiến Cuối Cùng (2)

Thánh Khư Chương 628: Trận chiến cuối cùng (2)

“Ngươi có thể bảo vệ hắn nhất thời, có thể bảo vệ hắn một đời sao?” Kim Ô Vương lạnh lùng nói, vỗ cánh kim sắc, thần uy ngập trời.

Bịch

Trên bầu trời, một con thần cầm kim sắc lao xuống, va chạm với cung chủ của cung Ngọc Hư, ánh lửa bốn phía, giống như vòm trời bị nổ tung.

“Kẻ nào dám tới đây quấy rầy?” chủ cung Bát Cảnh bị cụt một tay xuất hiện, đứng trên một tòa kiến trúc xa xa.

Chẳng mấy chốc, thần quang ngũ sắc loá mắt, Khổng Tước Vương tới, nó được xưng là Cầm Vương, một trong mười đại cao thủ phương đông, mang theo ánh sáng rực rỡ, đánh tan gió tuyết, đứng giữa trời.

Hiện tại, nó vô cùng anh tuấn, gương mặt hoàn mỹ không tỳ vết, mỹ lệ hơn so với rất nhiều cô gái, nó rất bình tĩnh. Mái tóc màu tím tung bay theo gió, đứng ngạo nghễ trong thiên địa.

“Bổn vương tại đây, ai dám làm càn.” Khổng Tước Vương lạnh giọng nói.

Vô thanh vô tức, cung chủ của cung Bích Du xuất hiện, hơi thở cường đại tràn ngập, nhưng ở một phương hướng khác có một vị cường giả thần bí đi tới, chấn động thiên địa, khiến gió tuyết cuồn cuộn, hắn ta vô cùng khủng bố, bức hướng cung Ngọc Hư.

Trong chốc lát, cung chủ của cung Bát Cảnh, cung chủ của cung Bích Du đều bị ngăn cản, không có cách nào đi về phía trước.

“Ta muốn giết Sở Phong, ai có thể cản?” Kim Ô Vương quát, thái dương hỏa tinh dâng lên, chiếu sáng khắp trời đất, mặt trời đã nhiều ngày không thấy bỗng nhiên ló rạng, chiếu sáng tòa thành Thuận Thiên.

Nó trương dương bá đạo, ba vị đại Yêu Vương muốn tới Thuận Thiên, xâm nhập thủ đô của một quốc gia, muốn lập tức đánh chết Sở Phong, có thể nói vô pháp vô thiên.

Sở Phong đứng ở trên mặt tuyết, lẳng lặng nhìn trời cao, không nói lời nào.

Do hắn mà dẫn tới động tĩnh lớn như vậy.

Trên bầu trời, đánh nhau kịch liệt, sau khi Kim Ô Vương phóng thích thái dương hỏa tinh, cường đại như cung chủ của cung Ngọc Hư cũng chỉ có thể tránh né mà thôi, không dám tiếp xúc.

Trên thực tế, ngày đó, khi Sở Phong đại chiến cùng Kim Ô Vương, cũng chẳng biết làm gì đối với thái dương hỏa tinh, hắn đành lựa chọn tránh né, thứ này có thể đốt cháy bất luận sinh linh nào trên Trái Đất.

Hai đại cung chủ còn lại bị Khổng Tước Vương và một vị vương giả khác ngăn cản, không có cách nào cất bước về phía trước.

“Ta nói này, một phế vật như Sở Phong, không đáng cho tam đại cung chủ các ngươi bảo hộ, các ngươi đã tận tình tận nghĩa, đừng có mạnh mẽ xuất đầu đưa chính mình rơi vào chuyện này. Phải biết rằng hôm nay chúng ta không chỉ có ba vị vương giả thôi.” Kim Ô Vương quát lạnh nói.

“Ở trong cung Ngọc Hư, không ai có thể gây thương tổn đến Sở Phong.” Cung chủ của cung Ngọc Hư Cung quát.

Mọi người nghe vậy, đều gật đầu, âm thầm khen ngợi cung chủ của cung Ngọc Hư có tình nghĩa.

“Đáng tiếc, cung chủ không có phương pháp hô hấp tuyệt thế. Nếu không đám người Kim Ô Vương sao lại dám làm càn như thế chứ?”

“Nếu Sở đại ca dạy phương pháp hô hấp của anh ấy cho các cung chủ thì tốt rồi. Nếu như vậy, chúng ta sẽ sừng sững tuyệt đỉnh như trước, không sợ chư vương của dị loại.”

Vài thiếu nam thiếu nữ thì thầm, mắt liếc về phía Sở Phong.

Đúng là những thiếu niên nam nữ trước kia đã mời Sở Phong dạy bọn họ quyền pháp.

“Hôm nay, chúng ta tới giết Sở Phong, nói được thì làm được, cung chủ cung Ngọc Hư, các ngươi không ngăn cản được đâu.”

Đúng lúc này, vị vương giả thứ tư xuất hiện, cũng là một dị loại, một con Xuyên Sơn Giáp Vương, toàn thân bóng lưỡng, trắng như tuyết và lấp lánh ánh bạc, hoành không mà tới.

Hiển nhiên, hắn ta cùng Kim Ô Vương, Khổng Tước Vương cùng một phe, muốn tiêu diệt Sở Phong, cường thế bức bách mà đến.

Nơi cung Ngọc Hư này, không có vị vương giả thứ tư, tình huống lập tức lâm vào cảnh nguy cấp.

“Sở đại ca, có thể truyền phương pháp hô hấp cho các cung chủ không? bằng không chúng ta nguy to đấy.” Một vị thiếu niên hoảng loạn kinh hô.

“Sở đại ca, ta cảm thấy hiện tại hẳn nên diệt uy phong của dị loại mới tốt, không để bọn chúng làm càn.” Một thiếu nữ khác cũng nói, chớp mắt to, lộ ra ánh mắt mong đợi, nhìn Sở Phong.

Sở Phong trầm mặc, tâm tình hắn phức tạp. Thời điểm cuối cùng, một số thiếu niên vẫn đang đề cập đến vấn đề về phương pháp hô hấp, Sở Phong chỉ có thể khẽ than thở.

Hắn vốn muốn sử dụng Tỏa Long Trang để phong tỏa một khu vực, nhưng hiện tại hắn không muốn sử dụng nữa.

Trong cung Ngọc Hư, rất nhiều người nhìn lại đây, trong thành Thuận Thiên không ít tiến hóa giả nghe được âm thanh của cuộc đại chiến cũng đều chạy tới, đều đang chú ý nơi đây.

“Các ngươi cảm thấy ta đã suy bại nên khinh thường phải không? Thế thì ta sẽ tiến hành một trận chiến cuối cùng với các ngươi.”

Sở Phong mở miệng, nhìn lên trời cao.

Tất cả mọi người ngạc nhiên, không phải thân thể hắn có vấn đề lớn sao? còn có thể tiến hành một trận chiến sao? Ngay cả mấy thiếu niên nam nữ đứng gần Sở Phong cũng vô cùng kinh hãi.

“Trận chiến này kết thúc, ta sẽ rời khỏi cung Ngọc Hư, nuôi ngựa, chẻ củi, chu du các danh sơn trong thiên hạ, trở lại thân tự do.”

Sở Phong nói, thanh âm không cao, nhưng lại truyền đi rất xa.

Mọi người giật mình, đặc biệt là một số người của cung Ngọc Hư càng vừa tức vừa sợ, rối rít nhìn về phía hắn.

“Rầm”

Ngay sau đó, quanh thân Sở Phong dâng lên ánh sáng bạc, rực rỡ chói mắt, chủ động nghênh đón Xuyên Sơn Giáp Vương.

Xèo xèo

Chỉ trong tích tắc, hai người chỉ hơi chút tiếp xúc mà thôi, Sở Phong như xé rách bù nhìn, xé Xuyên Sơn Giáp Vương thành hai mảnh, máu tươi chảy đầm đìa, rơi trong thiên địa.

Rầm

Ngay sau đó, hắn bay lên trời, toàn thân người đều là ngân quang, ngay cả tóc cũng thành màu trắng bạc, tung lên trời cao khoảng ba bốn dặm, xuất thủ về hướng Kim Ô Vương.

Rầm rầm rầm……

Va chạm mãnh liệt, ly hỏa cuồn cuộn, ánh lửa loá mắt.

“Sao ngươi có thể?” Kim Ô Vương khiếp sợ.

“Lực lượng cuối cùng, dùng hết ta sẽ quy ẩn.” Sở Phong nói, hắn bắt lấy Kim Ô Vương, phù một tiếng, một chiếc cánh kim sắc bị ngân quang cuốn, bị kéo đứt.

“Cái gì, hắn…… còn có thừa lực để giết Kim Ô Vương ư?” trong cung Ngọc Hư, một đám người chấn động.

Sở Phong cường đại tuyệt thế, xé rách cánh Kim Ô Vương, kèm theo mưa máu, ẩu đả kịch liệt với nó. Cuối cùng Kim Ô Vương muốn chạy trốn cũng không được, bị hắn bám riết.

Phốc

Sở Phong xé rách thân thể Kim Ô Vương, khiến thân thể nó thành hai nửa, tắm máu Kim Ô Vương, hắn không dựa vào cung Ngọc Hư, không cần người ngoài bảo vệ, một mình đánh kẻ địch mạnh đến xâm phạm.

Giờ khắc này, trong thiên địa một mảnh yên tĩnh.

Ai có thể không kinh sợ? người nào không rùng mình?

Sở Phong đứng sừng sững ở trong sân, ánh sáng bạc chói mắt từ lỗ chân lông của hắn tràn ra ngoài, ngay cả mái tóc cũng vậy, như được đúc từ bạc, toàn thân tràn đầy năng lượng màu bạc.

Không trung, lông chim nhiễm máu rơi lả tả xuống, những chiếc lông thần màu hoàng kim này rất sắc nhọn, lúc rơi xuống đất cắm vào trong đất đá, như từng thanh lợi kiếm rung động kêu leng keng.

Sở Phong ném hải mảnh thân thể trong tay xuống đất, một vị Cầm Vương đỉnh cấp đột phá Gông Xiềng cấp sáu bị mất mạng, thi thể nằm ở dưới chân hắn, máu tươi nhuộm đỏ cung Ngọc Hư.

Bình Luận (0)
Comment