Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 613 - Chương 629: Không Vui (1)

Thánh Khư Chương 629: Không vui (1)

Chẳng bao lâu từ khi cuộc chiến bắt đầu, Sở Phong đã đánh gục Tam Túc Kim Ô Vương bằng tay không.

Hiện trường lặng ngắt như tờ, tất cả mọi người bị trấn trụ, đây là một người có thân thể xảy ra vấn đề sao? Kết quả này thực hù chết người.

Cái thế gian này, có mấy người có thể một mình đánh chết một con Cầm Vương tuyệt đỉnh? Nghe rợn cả người, ngay cả người đứng đầu cung Ngọc Hư vừa rồi giao chiến rất lâu cũng không thể đắc thủ.

Hiện tại tất cả mọi người sững sờ, đến tột cùng thân thể của Sở Phong có vấn đề gì không? Một mình trấn sát vương giả đỉnh cấp, chuyện này căn bản không giống như lời đồn.

Cách Sở Phong không xa, mấy thiếu nam thiếu nữ đều câm nín, có chút bối rối, vô cùng căng thẳng.

Vừa rồi bọn họ còn cố ý hoặc vô ý đề cập đến chuyện Sở Phong truyền phương pháp hô hấp cho cung chủ cung Ngọc Hư, áp chế cường giả cấp Vương của dị loại, nếu không sẽ nguy to.

Nhưng hiện tại hết thảy đều nghịch chuyển, Sở Phong không cần người bảo vệ, một mình cũng giết được kẻ địch mạnh đến xâm phạm.

Trong cung Ngọc Hư, một số dị nhân trước kia có ý nghĩ khác như muốn Sở Phong truyền pháp hoặc muốn hắn tặng binh khí cũng hồi hộp bất an, thậm chí sợ hãi.

Nơi này không chỉ có dị nhân của cung Ngọc Hư, còn có người ở bên ngoài đến sau khi đánh hơi được tin tức, lúc này tất cả đều bị hãi hùng khiếp vía.

Biểu hiện của Sở Phong quá kinh người, mặc dù không dựa vào cung Ngọc Hư, hắn cũng có thể tồn tại, dùng thân thể có vấn đề, một mình giết địch, chẳng thấy có chút dấu hiệu suy yếu nào.

Hiển nhiên, kết quả này làm không ít dị nhân đều bị đả kích lớn, một số người nhìn về phía cung chủ của cung Ngọc Hư ở nơi xa, rồi lại nhìn về phía Sở Phong.

Sự đối lập này khá rõ ràng, cung chủ cung Ngọc Hư hoàn toàn khỏe mạnh, nói muốn bảo vệ Sở Phong, nhưng lại không bắt được Kim Ô Vương, giao chiến hồi lâu vẫn không có kết quả.

Nhưng khi tính mạng Sở Phong bị uy hiếp, chính hắn lại ra tay, mạnh mẽ giết chết hai đại cường giả, cực chấn động lòng người.

Điều này không thể không làm một vài dị nhân âm thầm suy xét, Sở Phong quá cường đại hay cung chủ cung Ngọc Hư vẫn chưa dùng toàn lực? Suy nghĩ kĩ có vẻ khá phức tạp.

Từ đầu đến chân Sở Phong đều được bao phủ một màu bạc lỗng lẫy, như một vị chiến thần, đạp trên lông chim màu vàng kim, lướt qua thi thể khổng lồ của Cầm Vương, mặt hướng về phía Khổng Tước Vương ở giữa không trung.

Không khí nổ mạnh, mái tóc dài màu tím rối tung, gương mặt tuấn mỹ mà yêu dị, Khổng Tước Vương vô cùng quyết đoán, giương cánh bay đi với tốc độ vượt tốc độ âm thanh, bỏ chạy đầu tiên, rời khỏi Thuận Thiên.

Sau đó, một vị vương giả khác đang ngăn cản cung chủ cung Bích Du cũng hóa thành bản thể, đó là một con chim hoàng yến, hốt hoảng chạy trốn, biến mất khỏi thành Thuận Thiên.

Hai đại vương giả không chiến mà chạy trốn..

Kết cục này, khiến tứ phương kinh hãi, không ai dám phát ra âm thanh, rất lâu sau cũng không ai dám nói câu nào, phàm là tiến hóa giả nào nhìn thấy màn này đều cực kỳ chấn động.

Không có bức tường nào không lọt gió, đặc biệt là có rất nhiều người ngoài chạy tới cung Ngọc Hư, chính mắt thấy hết thảy, họ truyền tin tức này ra ngoài, tức khắc dẫn đến sóng lớn.

“Siêu thần rồi, đây là nghịch thiên sao?”

Sáng sớm nay, cho dù băng tuyết bay đầy trời, ngoại giới cũng cực nóng, nhân mã khắp nơi đều đang nhiệt tình thảo luận, thực lực của một thế hệ Kim Ô Vương đến tột cùng như thế nào, trong lòng rất nhiều người đều hiểu rõ, kẻ được xưng là tuyệt thế cao thủ, nhưng lại bị Sở Phong dễ dàng dùng hai tay xé đôi, kinh nhiếp thiên hạ.

Một vài người đang suy đoán, có lẽ thân thể Sở Phong căn bản không có vấn đề, hết thảy đều là giả vờ, cố ý để dụ kẻ địch đến xâm phạm, cuối cùng đánh chết.

Nhưng lập tức có người bác bỏ, họ tin rằng thân thể Sở Phong xảy ra vấn đề lớn, bởi vì bọn họ từng dự tiệc ở cung Ngọc Hư nên biết chân tướng, chuyện này không hề giả.

“Sở Phong nói, đây là trận chiến cuối cùng của hắn, hắn dùng hết chút sức mạnh cuối cùng, có lẽ đây là chân tướng.”

Rất nhiều người đồng ý với ý nghĩ này, đó hẳn là chân tướng, hắn thực sự xảy ra vấn đề, nhưng sau khi liều mạng có thể tiến hành một trận chiến cuối cùng, kết quả kinh thế hãi tục.

Ngoại giới, rất nhiều người đều đang đàm luận một vấn đề, rốt cuộc hắn mạnh như thế nào? có thể mạnh mẽ trấn sát Kim Ô Vương như thế, thật sự đáng sợ.

Đồng thời cũng còn một số người vẫn nghi ngờ, cung chủ của cung Ngọc Hư nói phải bảo vệ Sở Phong, thật sự tận lực sao? Thời điểm quan trọng vẫn dựa vào bản thân hắn đi giết địch.

Sự nghi vấn này vừa lan ra, khiến cung Ngọc Hư rất bị động.

Lúc này, trong cung Ngọc Hư, nội tâm mấy thiếu nam, thiếu nữ kia thấp thỏm, bất an nhất. Nhưng Sở Phong cũng không nói gì cả, giống như chưa phát sinh chuyện gì cả.

Bịch

Khi Sở Phong cất bước, hắn không thể khống chế được thân thể, mặt đất dưới chân hắn nứt ra, hào quang màu bạc trên người hắn biến mất, ánh sáng màu đen chui từ lỗ chân lông ra, năng lượng mất khống chế, hắn đang suy nhược nhanh chóng.

Đây là chuyện xảy ra chỉ cách thời gian kết thúc đại chiến một lúc mà thôi, rất nhiều người trong cung Ngọc Hư kinh nghi.

“Ngươi sao vậy?” cung chủ của cung Bích Du đi tới, dáng người rất cao, mái tóc đen nhanh, đôi mắt sáng ngời hữu thần.

“Vừa rồi hẳn là trận chiến cuối cùng của ta.” Sở Phong nói.

Cung chủ cung Bát Cảnh bị cụt một tay và cung chủ cung Ngọc Hư với vẻ mặt bình đạm cũng đi tới, họ đều đưa tay lên người Sở Phong, cẩn thận kiểm tra.

Cuối cùng, bọn họ tin rằng, trạng thái bây giờ của Sở Phong cực kỳ tệ, bởi vật chất màu đen lẫn vào năng lượng, khiến thực lực của hắn giảm mạnh, cảnh giới cũng bị hạ theo.

“Dựa theo cấp bậc phân chia sức mạnh, cấp bậc trực tiếp hạ xuống dưới cấp Vương.” Đây là kết quả bọn họ chẩn bệnh, không thể nhầm được.

Thực lực tới cấp bậc của bọn họ, chỉ cần chạm đến thân thể của đối phương, nháy mắt liền có thể biết được thật giả, không thể che giấu được.

“Thân thể của Sở đại ca thật sự xảy ra vấn đề, xem ra vừa rồi chỉ có thể xem như hồi quang phản chiếu. Sau này hắn không thể thi triển được lực lượng như vậy nữa.”

“Ta nghĩ hắn sẽ lưu lại truyền thừa của bản thên, để người ta kế tục bản lĩnh của hắn.”

Vài thiếu niên nam nữ đang nghị luận, thỉnh thoảng lại liếc về phía bên này.

“Hiện tại sao rồi?”

Đám người cung chủ cung Ngọc Hư rời đi, nơi này yên tĩnh trở lại. Lục Thông xuất hiện, mang theo vẻ ưu sầu, sau đó ông ta mời người của phòng thí nghiệm đến kiểm tra tình trạng thân thể của Sở Phong.

Lần này không lấy máu, những người đó không dám, chỉ dùng một vài dụng cụ đo lường, họ phát hiện các trị số đo lường sinh mệnh của Sở Phong giam mạnh, kém xa so với trước đây.

“Thật sự bị hạ cảnh giới xuống dưới cấ Vương, này…… ai~” Lục Thông than nhẹ, bây giờ ông ta cũng chẳng có cách nào.

“Ta đã nói rồi, ta muốn quy ẩn, ta đã chán kiểu sống này rồi. Thay cách sống nhiều màu sắc hơn thôi, ông đừng lo lắng.” Sở Phong nói.

Bình Luận (0)
Comment