Nói không thất lạc cũng không phải, cũng không thực tế, từ khi hắn đi lên con đường tiến hóa, trên đường tuy có khó khăn trắc trở, cũng từng nhiều lần sắp gặp tử vong, nhưng đều đã xông qua được, uy danh hiển hách, thiên hạ đều biết.
Thanh danh lớn như vậy từng khiến hắn mừng rỡ, từng khiến hắn hăng hái, bởi vì hắn còn trẻ, có nhiệt huyết, đột nhiên bị đánh khỏi thần đàn, rơi xuống trong bụi bặm, loại chênh lệch này thực sự quá lớn.
Nhất là khi hắn hiểm tử hoàn sinh đạt được phương pháp hô hấp chung cực của Phật tộc, nguyên bản còn muốn tiến thêm một bước, tiến hóa lần nữa, lột xác thành cường giả ở tầng thứ cao hơn.
Thế nhưng là bây giờ tất cả đều bị đánh đổ, hắn không có cách nào tiến hóa, không có cách nào đi tiếp trên con đường mình đã chọn.
Một ngày này, Sở Phong nếm thử vô số lần, kết quả đều thất bại, hắn có chút uể oải, đây là cảm giác thất bại trước nay chưa từng có, hắn cảm thấy sau lần té ngã này hắn cũng không bò dậy nổi, khác biệt so với trước đây.
"Chí cao pháp của Đại Lôi Âm Tự, vừa mới đạt được liền mất đi ý nghĩa." Sở Phong cảm thấy trong lòng có chút buồn bực.
Phật tộc, cũng là một trong mười tộc mạnh nhất, chiếm lấy Tu DI Tinh Giới, thế giới mạnh nhất trong mười đại thế giới tinh thần, Đại Lôi Âm Tự là điện đường cao nhất trong thế giới đó, nắm giữ vô thượng pháp.
Từ buổi sáng đến ban đêm, Sở Phong đều đứng trên đỉnh núi, tắm rửa ánh sáng mặt trời, lại bị ánh trăng chiếu xuống người, kết quả cuối cùng là cơ thể hắn vẫn khó mà giữ lại năng lượng.
Lão Tông Sư tới mấy lần, khuyên hắn không nên gấp, rồi sẽ có biện pháp.
Đêm khuya, Sở Phong về đến phòng, hắn đang suy nghĩ tương lai, về sau nên làm cái gì?
Sáng sớm ngày thứ hai, hắn lại rất dậy sớm đến, đi lên một ngọn núi khác, nơi này mây trắng lượn lờ, thế núi dốc đứng, chỉ có một tòa đạo quán đứng sừng sững, bao phủ cả đỉnh núi.
Đáng tiếc vẫn như cũ không được, hắn ở nơi này, tiếp dẫn năng lượng nồng đậm vào bên trong cơ thể, nhưng mà vẫn không hề có dấu hiệu sắp khôi phục thực lực.
Sau đó, Sở Phong vẫn luôn kiên trì, nhưng mỗi ngày đều kết thúc bằng thất vọng.
Hoàng Ngưu nói, mười ngày hẳn là đủ để có kết quả, nhưng là bây giờ đã qua hai mươi ngày, hắn khẽ thở dài, rất thất vọng, kết quả này khiến hắn có chút khó mà tiếp nhận.
Hắn mặc dù từng thoải mái nói với mấy người Âu Dương Thanh, Diệp Khinh Nhu, dù là phế bỏ, hắn cũng có thể tiêu dao tự tại, nhưng khi một ngày này tới, cảm thụ lại không giống như vậy.
Trong lúc này, rất nhiều người tới thăm, Sở Phong đều lấy lý do thân thể khó chịu, uyển chuyển từ chối, tỉ như người những tài phiệt kia, hắn biết bọn họ muốn tới thăm dò hư thực.
Hắn cũng gặp một số người, sau khi mấy tên dị loại như Hùng Khôn, Hồ Sinh biết thân thể của hắn xuất hiện vấn đề nghiêm trọng, thế mà không có đổi mặt, vẫn đến thăm hắn.
Hùng Khôn càng là rất cảm kích, tạ ơn Sở Phong đã cứu ông nội của nó ra khỏi cổ tháp ở núi Himalaya..
"Ngươi bảo trọng, chúng ta sẽ còn trở lại thăm ngươi." Cuối cùng, mấy người Hùng Khôn, Hồ Sinh, Lục Tình rời đi.
Cũng trong lúc này, Sở Phong cũng nghe thấy rất nhiều tin đồn, tỉ như Bát Quái môn, Hình Ý môn, Bát Cực môn đều lần lượt xuất hiện, những cổ võ truyền thừa này cũng chưa từng đoạn tuyệt.
Nhất là, trong những môn phái cổ võ này có lão Tông Sư, cũng có người trẻ tuổi tài hoa hơn người kế nhiệm, trong thời đại có thể tiến hóa này, bọn họ như cá gặp nước, quật khởi mãnh liệt.
Liền ngay cả Võ Đang lão Tông Sư đều từng than nhẹ, không ngờ tới những "bạn cũ" đó cũng còn còn sống, trong số đó thậm chí còn có người có bối phậm cao hơn cả ông ta, tuổi chừng một trăm hai mươi ba tuổi!
Trước kia bọn họ không xuất hiện, là bởi vì không có tìm được đại cơ duyên, chưa từng trở thành vương giả đỉnh cấp, lần này sau khi thiên địa dị biến mãnh liệt, bọn họ nhận được cơ duyên, cũng đi lên.
Khắp chốn trong thiên hạ đều xảy ra biến hóa kinh người, ngũ cốc trở thành linh lương, cao thủ không ngừng hiện lên, một đám vương giả mới xuất hiện nhiều như cá diếc sang sông.
Tứ đại dị nhân ngày xưa, Kim Cương, Bạch Hổ, Ngân Sí Thiên Thần, Hỏa Linh Vương, cũng không phụ sự mong đợi của mọi người, đột nhiên tăng mạnh, thực lực tăng vọt một mảng lớn.
Ai cũng không ngờ tới, sau một thời gian ngắn xuống dốc, bọn họ lần nữa loá mắt, bởi vì đứng sau lưng bọn họ là tài phiệt, cũng có danh sơn.
Bồ Đề Cơ Nhân chiếm cứ núi Phổ Đà, Thiên Thần Sinh Vật chiếm cứ núi Lao. . . Hai ba tháng này, các nơi biến hóa to lớn, một chút danh sơn lần lượt có chủ.
"Lão đại ngươi đừng thương tâm, ta tin tưởng một ngày nào đó ngươi sẽ sẽ khá hơn." Âu Dương Thanh nói, bọn họ cũng tới, thăm hỏi Sở Phong.
"Thực sự không được, ngươi liền gả cho ta đi, ta nuôi dưỡng ngươi." Diệp Khinh Nhu vừa cười vừa nói, mái tóc xoăn tự nhiên, ánh mắt vũ mị, dáng người của cô ta rất bốc lửa, vạt áo ngắn làm lộ ra vòng eo thon, hai chân thon dài.
Ở chung với những người này, Sở Phong cũng rất vui vẻ, uất khí trong lòng cũng tản mất không ít, gặp mặt bọn họ, hàn huyên thật lâu.
Trong lúc nói chuyện đã từng nhắc tới Ngọc Hư cung, mấy người nói muốn rời khỏi, bởi vì lúc Sở Phong rời đi, bọn họ tận mắt nhìn thấy cách làm của cung chủ của Ngọc Hư, cảm thấy có chút thất vọng đau khổ.
"Lão đại, chúng ta đi các nơi danh sơn đi một vòng, tìm kiếm cơ duyên, lỡ như gặp gỡ kỳ dược gì, nói không chừng liền có thể cứu chữa cho ngươi." Đỗ Hoài Cẩn nói.
Có người ăn nhầm kỳ thảo, cũng không thể trợ giúp tiến hóa, nhưng lại chữa khỏi ung thư giai đoạn cuối, mọi người phát hiện sau khi một ít dược thảo biến dị, lại có kỳ hiệu kinh người không thể dự đoán.
Lại là một cái sáng sớm, Sở Phong đang luyện quyền, động tác thư giãn, cũng không nhanh, đây là Thái Cực Quyền, không chỉ có thể thực chiến, còn có thể dưỡng sinh, lão Tông Sư dặn dò hắn mỗi sáng sớm đều luyện một lần, cũng truyền cho hắn phương pháp hô hấp Thái Cực.
Sở Phong rất cảm động, lão Tông Sư đối với hắn rất tốt, trước kia lúc hắn chưa có quật khởi, đã mấy lần giúp hắn mà đi giằng co với cao thủ tuyệt thế, hắn vẫn luôn không quên.
Cũng trong lúc này, hắn cũng đem Hình Ý Quyền và mười hai chân hình dạy cho lão Tông Sư, hi vọng có thể trợ giúp cho ông ấy.
Phải biết, lão nhân này cũng không phải là người bình thường, trước khi thiên địa kịch biến chính là chân chính quyền pháp tông sư, đây là cao thủ trong cao thủ.
Không cậy vào tiến hóa, ông ta cũng đã là một vị kỳ nhân.
Bây giờ cho ông ta một loại truyền thừa hoàn chỉnh, một loại pháp môn uy năng vô cùng lớn, tin tưởng ông ta có thể nắm giữ tinh túy trong thời gian ngắn nhất.
Sau đó không lâu, Sở Phong lại đem một bộ phận của phương pháp hô hấp Đại Lôi Âm, cũng chính là trong truyền thừa ẩn giấu trong cây cung kia truyền cho lão Tông Sư.
Hắn không dám truyền bản hoàn chỉnh, sợ khi vực ngoại Phật tộc xuất hiện sẽ mang đến tai họa ngập đầu cho Võ Đang, hắn chỉ truyền một bộ phận pháp lưu truyền trên thế gian.
Ngày sau có cơ hội, có đủ an toàn sẽ dạy cho ông ta phần còn lại.