Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 676 - Chương 692: Top 100 Thế Giới Tinh Thần (2)

Thánh Khư Chương 692: Top 100 thế giới tinh thần (2)

Trên thực tế, trong lòng tất cả mọi người đều trầm xuống. Vật kia không còn thấy nữa.

Chỉ có Sở Phong là lộ ra sắc mặt khác thường. Hắn có Hỏa Nhãn Kim Tinh, nhìn thấy rất rõ ràng, đây chẳng qua chỉ có lân phiến và lông vũ, sau khi đụng vào lão đạo sĩ thì giải tán.

Thứ nổ tung thật ra không phải là sinh linh kia.

Sở Phong biết, bên trong không gian này có sinh linh muốn chạy trốn, hy vọng ve sầu thoát xác, chẳng qua chỉ lấy xác dò đường, khiến cho người ta tưởng rằng nó chạy trốn.

Sở Phong cho rằng sinh linh kia vẫn còn. Từ cách nó muốn chạy trốn, hắn biết thực lực của sinh linh này chưa hẳn đã mạnh.

Lão đạo sĩ nguyền rủa, giận dữ đi tới.

“Sở Phong bảnh trai.” Sau khi cô bé nhìn thấy Sở Phong, mắt to chớp chớp, lắc bờ eo thon bước đến, lại càng khiến lão đạo sĩ bất mãn trừng mắt với hắn.

“Có lông vũ và lân phiến, vậy đó là vật gì?” Một đám người hoài nghi, đồng thời thỉnh giáo lão đạo sĩ.

Đương nhiên, không ít người đều kiêng dè lão ta, khi tra hỏi rất cẩn thận. Đây tuyệt đối là một cao thủ khủng bố. Ngay cả hai loại lửa Thái Âm và Thái Dương đốt chết người khác ở núi Tử Kim, nhưng lại đốt không chết được lão ta. Người khác hóa thành tro tàn, còn lão ta thì vẫn nhảy nhót được ra ngoài.

“Ta làm sao biết, chẳng nhìn thấy rõ gì cả, nhưng nhất định là thần thú con.” Lão đạo sĩ tức giận. Lão ta tiếc đến muốn đâm đầu xuống đất.

Lão ta vẫn luôn đi đằng sau mọi người, muốn trà trộn vào Phong Thiện Chi Địa mưu đoạt tạo hóa, nào ngờ được vừa rồi chỉ sơ sẩy một chút đã lỡ mất một cơ duyên to.

Nếu thật sự là thần thú, thánh thú con, đúng là không dám tưởng tượng. Một khi để chúng trưởng thành, đủ để càn quét cả một thế giới tinh thần.

Lúc này, Sở Phong bước đến gần quả trứng thần màu vàng. Mọi người nhìn thấy đều kích động. Lão đạo sĩ là người đầu tiên di chuyển, từ sau nhảy ra trước ôm lấy quả trứng màu vàng.

Răng rắc một tiếng, quả trứng vỡ ra. Quả nhiên như Sở Phong đã nhìn thấy, bên trong trống không, hoàn toàn không có thứ gì.

“Vật kia đã chạy trốn rồi.” Sở Phong bình tĩnh nói.

Mọi người thở dài, biết chính là sinh linh đã bỏ trốn vừa rồi.

“Đây là cây gì vậy?” Tất cả mọi người vây quanh. Chung quanh vỏ trứng có rất nhiều cây nhỏ màu vàng. Đáng tiếc, khi mọi người chạm vào, chúng lập tức nát ra.

“Là thần thụ, dùng để cung cấp năng lượng cho quả trứng, hao hết tinh túy, bây giờ đều đã vỡ nát.” Biểu hiện của lão đạo sĩ vô cùng khó coi.

Nhất là, khi lão ta nhìn thấy cháu gái nhà mình cười cười nói nói với Sở Phong, lại còn dính chặt, lão ta quả thật rất muốn đánh người.

“Tiền bối, ngài đến rất đúng lúc. Bây giờ Sở Phong tinh thông trận vực, lại có cao thủ như ngài tọa trấn, chúng ta sẽ vạn vô nhất thất.” Có người nhắc nhở lão ta dẹp ngay suy nghĩ giải quyết Sở Phong. Dù sao cũng còn phải nhờ hắn phá giải trận vực.

Lúc này Sở Phong đang chăm chú tìm kiếm. Hắn yêu cầu lão tông sư chặn ngay lối ra. Hắn tin rằng sinh vật kia vẫn còn bên trong.

Rất nhanh, hắn đã phát hiện được sự dị thường. Bên trong khu vực này có một trận vực cỡ nhỏ, nhưng khí cơ đã bị che lấp.

Vèo vèo vèo!

Sở Phong lấy ra nam châm, trực tiếp niêm phong khu vực. Hắn đi một vòng nơi đó, trong lòng hiểu rõ. Nếu không có gì ngoài ý muốn xảy ra, sinh vật kia đang ở bên trong.

Quả nhiên, khi hắn tìm kiếm, vận dụng trận vực, mơ hồ đã cảm ứng được gì đó.

Cuối cùng, hắn vẫn không ra tay, chỉ lưu lại một số khối ngọc có khắc ký hiệu, triệt để phong bế nơi này, phòng ngừa sinh vật đào tẩu.

Nếu thật sự là thần thú, thánh thú con, bây giờ hắn bắt ra, nhất định sẽ xảy ra chuyện lớn. Cho dù hôm nay có thể ra về, nhưng về sau sẽ bị các thế lực ghi nhớ. Sinh linh vực ngoại giáng lâm, khẳng định sẽ tìm hắn đầu tiên.

Mọi người không hiểu, còn tưởng rằng hắn giống như trước kia, bày ra trận vực cỡ nhỏ để thăm dò chỗ này, tiến hành thôi diễn, muốn tìm ra con đường đáng tin cậy.

Sở Phong giả vờ giả vịt khắc phù văn, sau đó ném ra nam châm rồi chờ đợi.

Cuối cùng, hắn vung tay lên: “Tiến lên đi, nơi này rất an toàn.”

Dứt lời, hắn cất bước đầu tiên.

Nơi này xanh um tươi tốt, lá cây đều phát sáng, ngay cả cỏ dại cũng giống như bích ngọc điêu khắc mà thành, mang theo quang huy.

Nhưng đáng tiếc, ngoại trừ thần thụ màu vàng đã chết ngoài kia, còn lại thì không nhìn thấy cây cỏ khác lạ nào cả.

“Đừng có gấp. Ta có dự cảm Phong Thiện Chi Địa có đại cơ duyên, nằm ngay chỗ sâu đằng trước.” Sở Phong nói.

Chỉnh thể không gian này đều tản ra kim mang, trông rất thần thánh.

Tiến lên chưa được bao lâu, một luồng khí tức hùng vĩ đập vào mặt. Mọi người biến sắc, dự cảm được bọn họ đã đến một nơi không được bình thường.

Quả nhiên, sau khi đi xuyên qua rừng gai, ba động bàng bạc phía trước đúng là kinh thiên động địa, giống như có một vùng tinh hải đang phập phồng, lại giống như đang có từng ngôi sao lớn rơi xuống.

Chuyện gì xảy ra thế? Rất nhiều sinh vật cấp vương đều run rẩy.

Rốt cuộc bọn họ nhìn thấy, sau khi sương trắng tản đi, đằng trước hiện ra một tế đàn hùng vĩ, lớn đến mức quá phận, giống như một thành trì đứng sừng sững nơi đó.

Cùng lúc đó, âm thanh tiên dân thượng cổ tế tự vượt qua thời không, từ đại địa viễn cổ truyền đến.

Tế đàn rộng rãi, khí thế bàng bạc, có thể bao phủ cả núi lớn.

Tế đàn bình thường so với nó chẳng khác nào một đống đất nhỏ.

Bên trên tế đàn có bàn ngọc thạch năm màu, tỏa ra ánh sáng lung linh giống như sóng nước chảy xuôi nơi đó.

“Có tế phẩm!”

Mọi người không khỏi kinh hãi. Bàn ngọc thạch năm màu rất khổng lồ, bên trên bày đầy tế phẩm, cái nào cũng phát sáng, xem ra chính là vật thần thánh.

Lúc này, không ai dám vọng động, bởi vì uy áp tế đàn truyền đến quá mênh mông, là tế phẩm dâng lên lúc tế trời sao?

“Tế phẩm này toàn là thứ nghịch thiên.” Lão đạo sĩ cười hắc hắc không ngừng.

Rất nhiều người cũng rúng động, hãi hùng khiếp vía. Ở đây, bọn họ cảm thấy tinh thần của mình đang run sợ, muốn quỳ bái, muốn dập đầu.

Sở Phong đứng thất thần. Hắn nhìn chằm chằm tế phẩm trên bàn ngọc thạch năm màu, luôn có cảm giác cộng minh với chiếc cối xay đen trắng bên trong cơ thể của hắn. Hắn lại có cảm giác đói bụng.

Sắc mặt của hắn trở nên khác thường, vô cùng chờ mong.

Lúc này, mây mù trên bầu trời cũng đã tản ra, hiện lên cảnh tượng chấn động khiến tất cả đều ngẩn người.

Trên bầu trời có rất nhiều tinh thể, hợp thành một tuyến, nằm ngang phía trên tế đàn, sắc thái lộng lẫy.

Cẩn thận đếm lại, tổng cộng có một trăm ngôi sao, có đỏ chói, có xanh biếc, có tím óng ánh... Bọn chúng hợp lại chỉ to bằng cái cối xay nhưng khí tức truyền đến rất kinh khủng, có thể đập nát vũ trụ.

“Mạnh quá... là top 100 thế giới tinh thần sao?” Lão đạo sĩ kinh hô.

Thế giới tinh thần mạnh nhất. Một trăm thế giới tinh thần đứng đầu có mặt tại nơi này?

Mặc dù tiếng kinh hô của lão đạo sĩ không cao, nhưng lại khiến cho không ít người nghẹn họng nhìn trân trối, hai lỗ tai vang lên tiếng ong ong, giống như đang có hoàng chung đại lữ rung lên.

Bình Luận (0)
Comment