“Ồ, thế cái nào mới là hành tinh mẹ của chúng ta?” Cô bé có gương mặt non nớt nhưng dáng người thành thục đến rối tinh rối mù lên tiếng.
Sinh linh trên Trái đất, đại đa số người đều không biết cái gọi là top 100 thế giới tinh thần, chỉ có rất ít người đã từng nghe đến.
Ví dụ như lão ẩu bị đốt cháy mất nửa cơ thể. Bà ta đến từ chỗ sâu trong Tinh Hải, tất nhiên hiểu được, chỉ tiết lộ qua với một số cao tầng của Sinh Vật Thiên Thần mà thôi.
Lúc này, sắc mặt của rất nhiều người đều thay đổi. Mặc kệ trước đó bọn họ có biết hay không, bây giờ nghe thấy, đều cảm thấy mơ màng, nhìn chằm chằm lên bầu trời.
Khí tức phát ra từ một trăm hành tinh quá kinh khủng, sắc thái lộng lẫy, có đỏ tươi như muốn nhỏ máu, có sinh cơ xanh biếc tràn đầy...
Bọn chúng treo trên bầu trời, là một loại biểu tượng nào đó?
Hay đây là một con đường thông đến một trăm hành tinh mạnh nhất?
Lúc này, tư duy của đám sinh vật cấp vương đều rất sinh động, nghĩ ra đủ loại hình ảnh.
Phụt!
Đột nhiên, có sinh vật cấp vương kêu lên một tiếng, ho ra máu, sau đó không nhịn được lảo đảo rút lui, thậm chí có một vài người ngã xuống đất.
Hết thảy đều do bọn họ ngưỡng vọng bố trí của một trăm ngôi sao kia.
“Đây là nơi tế thiên, ai dám bất kính xem quá kỹ chư thiên, coi chừng nhục thân tan rã, tâm thần sụp đổ.” Lão đạo sĩ nhắc nhở.
Mọi người nghe xong, trong lòng run rẩy.
Đây là một nơi đáng để cho người ta kính sợ, ngay cả ngẩng đầu nhìn trời cũng không được.
Cái gọi là chư thiên, cái gọi là đối tượng tế thiên, chẳng lẽ chính là một trăm hành tinh năng lượng nồng đậm nhất kia? Điều này thật khiến cho người ta miên man bất định.
Sắc mặt rất nhiều người trở nên trắng bệch, chỉ nhìn có một lát, lại giống như đối mặt Thần Ngục, uy nghiêm mà dọa người, trấn áp tinh thần của mọi người.
Có người nhớ đến một đoạn sử ký: “Trời cao không thể với tới, tại Thái Sơn lập Phong Thiện Tế Chi, chính là để gần với thần linh.”
“Nơi này tiếp với vực ngoại, có thể nhìn thấy thần ma bên trong Tinh Hải sao?” Có người hoài nghi hỏi.
Sở Phong cũng ngẩng đầu lên nhìn trời, nhưng lại không bị xung kích. Bởi vì trong thời khắc mấu chốt, cối xay nhỏ bên trong cơ thể hắn đã hấp thu từng luồng tinh quang rủ xuống kia.
Giữa ban ngày ban mặt, quang huy từ một trăm ngôi sao có sắc thái lộng lẫy kia rơi xuống không được rõ ràng, nhưng lại bị hắn cảm nhận được.
“Thú vị đây!” Trong lòng Sở Phong khẽ nhúc nhích, một lần nữa lặng yên nhìn chăm chú.
“Ồ, bên trong ngôi sao có cái gì đó?” Hắn kinh ngạc. Trong một số tinh thể, hắn nhìn thấy có kỵ sĩ ngồi ngay ngắn trên thần thú kinh khủng, hình dáng mông lung, chấn động tâm hồn.
Hắn dự cảm được, vừa rồi ngước đầu lên, không những chỉ có tinh huy áp chế rơi xuống, mà còn có khí cơ của những người này, trấn trụ chư vương.
Sau đó, hắn lại nhìn thấy một cô gái trong một ngôi sao. Mặc dù chỉ có hình dáng, nhưng lại mang đến cho người ta cảm giác phong thái tuyệt đại, giống như có thể uy áp vũ trụ tinh hải, chấn nhiếp cổ kim.
Những người khác cũng có cảm giác này, có một số người một lần nữa ngẩng đầu thăm dò, nhìn thấy sinh linh bên trong tinh thể.
Nhưng bọn họ rất nhanh cúi đầu xuống, tâm thần bị chấn nhiếp, tinh thần đều muốn băng tán.
“Đó là người gì vậy? Tại sao bọn họ lại ở trong sao trời?” Không ít người run lên, người và tâm đều phát run, muốn dập đầu, muốn quỳ bái.
“Top 100 thế giới tinh thần, sinh vật mạnh nhất đều đứng sừng sững ở đó, chiếu rọi chư thiên, được các vực cúng bái.” Lão đạo sĩ lên tiếng.
Lời này giống như có ma tính, khiến cho tâm linh mọi người đều chập chờn. Người mạnh nhất trong tinh thể của mình? Hơn nữa còn có thể chiếu rọi chư thiên?
Sau đó, mọi người cùng nhìn về phía tế đàn hùng vĩ, nghĩ đến phong thiện, nhất thời trong lòng nổi sóng, rúng động vô biên.
Cái gọi là tế thiên, chẳng lẽ là nhằm vào bọn họ?
“Đây là một trăm hành tinh chân thực sao?” Có người run giọng hỏi.
“Làm sao có thể? Đã nói, đây là top 100 sao trời, sinh vật mạnh nhất, chiếu rọi chư thiên.” Lão đạo sĩ thở dài.
“Vì sao lại như vậy?” Ngay cả Sở Phong cũng không nhịn được mà hỏi thăm.
“Bởi vì chỗ tốt quá nhiều. Chư thiên chung tế, vạn vực cùng bái. Các người có nhìn thấy tế phẩm bên trên tế đàn không? Chúng có thể giúp cho cường giả mạnh mẽ hơn nữa.”
Mọi người nhìn chăm chú. Bên trên bàn thờ tế đàn, quang huy mông lung, thần hà nở rộ, hiển nhiên đều là vật phẩm thần thánh.
“Chúng ta cách bọn họ bao xa, cảnh giới chênh lệch nhiều ít?” Có người lên tiếng hỏi. Bọn họ rất muốn biết sự chênh lệch có thể đuổi kịp hay không.
“A!” Lão đạo sĩ lắc đầu, nụ cười có chút miễn cưỡng, cảm xúc rất sâu: “Đừng có mà vọng tưởng. Đồ tử đồ tôn của bọn họ có thể tung hoành tinh vực, hiệu lệnh sao trời các nơi. Làm sao so với bọn họ, ngươi cũng dám nói sao?”
“Chênh lệch... xa như vậy à?’ Sắc mặt rất nhiều người trở nên khó coi, cảm giác vô cùng thất vọng.
Bọn họ dự cảm được, khoảng cách này căn bản rất khó đuổi theo, không cách nào với tới.
“Không cách nào trở nên siêu việt được sao?” Khương Lạc Thần hỏi.
“Nếu có người đạt đến độ cao đó, tất nhiên có thể tiến vào top 100 thế giới tinh thần. Đến lúc đó cũng có thể chiếu rọi chư thiên, dẫn đến vạn vực cùng bái, chỗ tốt vô tận, được hưởng rất nhiều tế phẩm, từ đó càng trở nên mạnh hơn.”
Ánh mắt lão đạo sĩ trở nên phức tạp, nhìn chằm chằm một trăm thế giới tinh thần mạnh nhất.
Lúc này, cảm xúc của mọi người đều chập trùng, có thất vọng, có chờ mong, có ước mơ, cũng có tuyệt vọng. Tâm tư của từng người đều vô cùng phức tạp.
Bởi vì bọn họ dự cảm được, nếu bản thân rời khỏi Trái đất tiến về những nơi khác, với thực lực trước mắt của bọn họ, quả thật vẫn còn rất nhỏ bé.
Đồng thời, so sánh với cường giả có thể chiếu rọi chư thiên, được hưởng sinh linh vạn vực tinh hải chung tế, đừng nói kiếp này, ngay cả trăm ngàn kiếp cũng đuổi theo không kịp.
Có thể tưởng tượng, đó chính là những sinh linh khủng bố nhất. Bất kỳ người nào cũng có thể áp chế tinh không các vực, chấn nhiếp cao thủ, tộc đàn cường đại.
Có lẽ, thần ma đối với bọn họ cũng không tính là gì.
Loại sinh vật này, bất kỳ người nào cũng được tôn làm thánh, là người mạnh nhất sau những cuộc kịch chiến, trải qua thời đại huy hoàng, sáng chói cả người.
Đây là những nhà vô địch đã trải qua dòng sông lịch sử kiểm nghiệm.
Nói theo một ý nghĩa nào đó, đây quả thật là sự xếp hạng của tinh không. Từng thời đại qua đi, cuối cùng đã chọn ra được một trăm sinh vật siêu thoát nhất.
“Các người sẽ không bao giờ gặp được họ, bởi vì các người còn kém quá xa. Nhưng bọn họ đều có đạo thống của riêng mình. Trên con đường tiến hóa của các ngươi, nếu về sau có thể đủ mạnh, có thể thoát ra khỏi Trái đất, có lẽ các người sẽ có cơ hội gặp được đệ tử tiểu bối của những đạo thống đó. Nhưng đoán chừng sau khi nhìn thấy, nếu có phát sinh xung đột, các người cũng chỉ bỏ chạy mà thôi.”