Giây tiếp theo, đích thân Sở Phong lĩnh hội được, đại bàng lăng không mà tới, từng đóa bỉ ngạn đen nở rộ theo bước chân hắn, cánh hoa bạo nổ.
Đó là một dạng phóng thích năng lượng, khiến cho hắn nghe được âm thanh của cái chết, nghe được tiếng cuồn cuộn của hoàng tuyền đang dâng trào. Cái này là ảo giác ư?
Sở Phong khiếp sợ, năng lượng có thể sử dụng như vậy?
Trong hoàn cảnh gấp gáp trước mắt, không ngờ hắn nghĩ đến nhiều điều. Trong thần thoại, hoa bỉ ngạn liên quan đến sinh tử, nối liền với nơi âm dương, hắn vẫn luôn không coi ra gì.
Hiện tại xem ra cái này có liên quan đến việc tu hành, liên hệ đến việc sử dụng năng lượng?
Khi năng lượng bị ép đến hình thái như này, thế mà có thể sản sinh ra uy năng kì dị, thực sự kì lạ vô cùng.
Sở Phong gầm nhẹ một tiếng, chớp mắt thi triển Hình Ý mười hai chân hình, đồng thời hắn cũng kết hợp Giao Ma Quyền, Ngưu Ma Quyền, khiến cho chân hình càng thêm vững chắc.
Keng!
Tiếng chuông văng vẳng vang lên, bên ngoài cơ thể hắn xuất hiện một cái chuông lớn, bao phủ lấy hắn. Đây là bí kỹ mà hắn tìm kiếm, trên vách chuông có chân hình các loại động vật, còn có sương mù mờ mịt.
Hoa bỉ ngạn nổ tung, mang theo khí tức hủy diệt chôn vùi đất cát, bóp méo không trung, hắn dường như thật sự nghe thấy tiếng hát của vong linh, quá thần bí.
Có điều sau khi cánh hoa này nở rộ, uy năng tạo ra bị chuông lớn ngăn trở, không chạm tới Sở Phong.
Gần như là cũng trong lúc đó, Sở Phong vung quyền, triển khai phản kích, hơn nữa hắn cũng thử ngưng tụ thành một vài cánh hoa kì lạ, ví dụ như hắn đang nhớ đến hoa sen.
Bởi vì trong thần thoại đây là loài hoa tượng trưng cho sự thiêng liêng, đạo giáo dùng nó như một pháp thể quan trọng, Phật môn thì khắp nơi đều trồng kim liên.
Một đóa hoa sen màu bạc hiện lên trong không trung, có điều vẫn chưa ngưng kết thành hình đã trực tiếp nổ tung, giống như bong bóng, không có cách nào hiện ra một cách chân thực.
Sở Phong rùng mình, ngưng tụ năng lượng như thế vậy mà rất khó thành công.
"Người địa cầu, kỹ xảo của ngươi quá cẩu thả, dù trong tay nắm giữ một trong hai loại truyền thừa nhưng không học một cách hệ thống, so với ta thì còn kém xa, văn minh tiến hóa của các ngươi so với chúng ta chẳng khác nào bộ lạc man di gặp gỡ thiên quốc trên không trung cao vợi."
Hắc Minh Bằng Vương giễu cợt, mang theo vẻ khinh bỉ.
Vụt!
Gã vẫn ở giữa không trung, dưới chân hiện ra một cây cỏ lau, hiển nhiên vẫn do năng lượng tụ lại mà thành, dải ngang qua trời, trực tiếp xông về phía Sở Phong.
Cái thứ kì lạ này cũng coi như là công kích à? Sở Phong hoài nghi. Hôm nay hắn rốt cuộc cũng có sự hiểu biết nhất định đối với sinh vật ngoài hành tinh.
Cỏ lau năng lượng nối liền với hai chân của Hắc Minh Bằng Vương, tạo thành sức mạnh toàn thân gã, như là một ngòi nổ muốn dẫn nguồn năng lượng vô tận tiềm ẩn bốc cháy.
Sở Phong nghĩ đến một truyền thuyết, Đạt Ma vượt sông bằng một cọng lau.
Hắn tỉnh ngộ, chân tướng ẩn giấu dưới thứ được gọi là truyền thuyết này chính là cách sử dụng năng lượng.
Quả nhiên, một cây cỏ lau bay tới, lúc chạm đến gần Sở Phong trực tiếp bùng cháy, sau đó hai chân Hắc Minh Bằng Vương bùng nổ ánh sáng chói mắt.
Thứ đó giống như núi lửa, lại giống năng lượng mênh mông, toàn bộ nổ tung, hai chân của gã quả thực có thể đạp nát nhật nguyệt sơn hà, giẫm lên chuông lớn ở bên ngoài cơ thể Sở Phong.
Đây là kỹ pháp riêng biệt, nói lên việc gã hiểu tinh thông các loại năng lượng thể.
Keng keng keng...
Chuông lớn u u, tiếng chuông xao động giữa quần sơn, dù có bị tràng vực ngăn cản vẫn có âm thanh khuếch tán ra bên ngoài, ầm vang chấn động lỗ tai của người đứng dưới núi.
Bây giờ Hắc Minh Ma Vương quá cuồng bạo, hai chân phóng ra năng lượng vô tận, đập lên chuông lớn, quyết chiến công kích.
Sắc mặt Sở Phong thờ ơ, đột nhiên hắn trực tiếp nhấc chuông lớn lên sau đó đánh về hướng không trung, khiến nó nổ tung.
Ầm!
Chuông lớn vỡ nát, Hắc Minh Bằng Vương có chút chật vật, vụt một tiếng giương to hai cánh năng lượng xông lên trời, tránh né vụ nổ lớn này.
Có điều gã vẫn bị ảnh hưởng, một miếng vỏ chuông năng lượng đập vào đùi gã, máu tươi bắn ra.
Gã lỡ đễnh, lấy tay nhẹ nhàng lau một cái, vết thương hở trên đùi tự động lành lại, gã ở trên không trung nhìn xuống Sở Phong: "Quả nhiên là phong cách hoang dã, không có một chút thành thạo, khả năng nắm giữ điều khiển sức mạnh quá thấp, quả thực là dã nhân của bộ lạc nguyên thủy."
Gã cười, mang theo vẻ coi thường, đối thủ như vậy là dễ đối phó nhất, gã quyết định sẽ hành hạ đến chết.
Gã tin, loại người này dù sức mạnh có giống mình thì gã cũng vượt xa đối thủ.
"Đến, để bản tọa dạy ngươi ngưng tụ hoa sen kiểu gì, loại thể năng lượng này quả thực có uy năng vô cùng hoành tráng, cực kì khó lường!" Hắc Minh Bằng Vương cười nói.
Ở trong tay gã, một đóa sen trắng như tuyết hiện ra, được hình thành từ năng lượng, mọc lên trên đầu ngón tay, chiếu rọi hư không rực sáng, mang loại khí tức thanh khiết.
"Tiêu diệt!" Hắc Minh Bằng Vương quát, vung lên hoa sen trong tay, đánh về phía Sở Phong.
"Ùm bò!"
Một tiếng bò rống phát ra, Sở Phong thôi động Ngưu Ma Quyền, lúc này đây trực tiếp vận dụng chân hình, hắn nghi ngờ thứ chân hình mạnh nhất lại chính là ứng dụng của năng lượng thể.
Một con thái cổ mãng ngưu lông đen tựa như chân đạp sao trời, giẫm lên vũ trụ, vượt qua tinh không, ngang ngược xông về phía trước.
Ầm!
Nó nuốt trọn hoa sen, sinh ra vụ nổ lớn tại chỗ.
Hắc Minh Bằng Vương ngẩn ngơ, lẩm bẩm: "Quả nhiên là man di, cái này đúng là điển hình của... bò gặm mẫu đơn!"
Tiếp đấy, gã mở miệng nói: "Kỹ năng thì muôn vàn nhưng một chữ ngươi cũng không biết, có điều vẫn may mắn nhận được một số loại truyền thừa. Đến, đến, đến, bản vương dạy ngươi vận dụng hình thức các loại năng lượng như thế nào, đem ngươi thiên đao vạn quả!"
Trong nháy mắt, trên bầu trời hoa bay lả tả, tất cả đều là những cánh hoa thần thánh, sau đó hóa thành mưa năng lượng, dày đặc vô cùng, ăn mòn cơ thể và linh hồn con người.
Sở Phong nhíu mày, hắn quả thực lần đầu tiên gặp phải phương thức chiến đấu như vậy, hắn luôn cảm thấy không hợp lí, nghi ngờ đối phương đang lừa hắn.
Đồng thời hắn có hơi cảm thán, nếu như lao ra ngoài Trái Đất một khoảng thời gian thì tốt biết mấy, gia nhập vào một môn phái nào đó, học tập có hệ thống một ít năng lượng và thủ đoạn sử dụng.
Hắn cảm thấy đây chẳng qua là một lớp cửa sổ giấy, một khi vạch trần, một khi hiểu rõ, thì sẽ triệt để thông suốt, gặp lại đối thủ như vậy sẽ không còn vấn đề gì.
"Đến đây, ta sẽ dạy ngươi phong vận niêm hoa nhất tiếu thần phật!" Hắc Minh Bằng Vương thong thả tự đắc, gã cảm thấy loại chiến đấu này rất nhẹ nhàng, đứng ở trên không, không ngừng phóng ra hình thể năng lượng.
Ở trong tay gã hiện lên một đóa thần hoa năng lượng, trong suốt lấp lánh, nở rộ tại đó, sau đấy đong đưa, bị gã ném về phía Sở Phong.
"Ngươi là đàn bà hả, chỉ biết làm mấy thứ hoa hoa cỏ cỏ này, ông đây dùng sức mạnh giáo huấn ngươi, đánh ngươi tòe mỏ!" Sở Phong tức giận.