Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 752 - Chương 768: Quá Bẩn (1)

Thánh Khư Chương 768: Quá bẩn (1)

Trước kia còn có người cho rằng một khi sinh vật ngoài hành tinh này khôi phục thể lực, chữa trị xong vết thương, nó sẽ truy sát Sở Phong toàn cầu. Nào ngờ Sở Phong gan to bằng trời, trực tiếp đánh tới, muốn phải săn giết cường giả ngoài hành tinh.

Các nơi trên thế giới, mọi người nghẹn họng nhìn trân trối. Sở Phong muốn săn giết sinh vật ngoài hành tinh?

Hết thảy đều đảo ngược. Còn tưởng rằng hắn muốn trốn vào thâm sơn, vào những nơi hoang vu không người. Kết quả hắn lại là người đầu tiên chạy đến hiện trường đồ sát hổ dữ ngoài hành tinh.

Bất luận là phương Đông hay phương Tây, người trên toàn thế giới đều kinh ngạc đến ngây người.

Rống!

Trên người hổ dữ bắn ra một vệt quang mang rất mạnh, lại há miệng phun ra một luồng khí lưu màu đen, quét sạch đám người Sở Phong.

“Mau tránh ra.” Hoàng ngưu quát lớn.

Oành.

Kim điêu chở mọi người giương cánh bay lên, giống như đang thuấn di, nhưng tốc độ thật sự quá nhanh, dẫn đến không khí phát sinh vụ nổ lớn, dâng lên từng đám mây hình nấm.

Bên trong cánh rừng, một ngọn núi bị hổ dữ ngoài hành tinh phun khí lưu màu đen, vô thanh vô tức mất đi nửa ngọn, cảnh tượng dọa người khiến tất cả phải kêu to một tiếng.

Hoàng ngưu kéo căng gương mặt nhỏ nhắn, nói: “Sát khí Hổ tộc nặng nhất. Đây chính là hổ sát mà nó phun ra. Người bình thường bị ăn mòn, sau đó hình thần câu diệt, ngay cả tiến hóa giả cực kỳ cường đại cũng gánh không nổi.”

Nhưng nó cũng nhấn mạnh, cho dù là tộc hung hổ, có thể ngưng ra hổ sát cũng không phải quá nhiều.

Con hổ ngoài hành tinh này tức sôi lên, hận không thể một ngụm nuốt mất đám người, xử lý toàn bộ bọn họ. Khi tất cả vừa xuất hiện đã sử dụng sát khí bổn nguyên.

“Con mèo bệnh, ngươi nạp mạng đi.” Đại hắc ngưu quát lớn, trong tay cầm theo một thiền trượng, giơ cao khỏi đỉnh đầu, ô quang toàn thân tăng vọt, rót năng lượng vào trong binh khí.

Để bị đánh không phải là phong cách của nó.

Phía sau đại hắc ngưu, ở trên không trung hiển hiện một bóng người vàng óng, thần thánh vô cùng. Đó là một lão Phật ngưng tố kim thân, dáng vẻ rất trang nghiêm.

Một khắc đó, Phật quang phổ chiếu, thập phương sáng chói, chiếu sáng hư không.

Dòng năng lượng Phật tộc lưu chuyển giống như lũ trút xuống, núi lửa dâng lên. Vùng trời này lập tức sôi trào, mơ hồ trong đó còn truyền đến từng tiếng tụng kinh.

Người của toàn thế giới đều đang chăm chú, lúc này tất cả đều lộ vẻ kinh sợ, cảm giác rúng động với thiền trượng và lão Phật kim thân kia.

Đại hắc ngưu kêu lên, sau đó một tiếng ầm vang, huy động thiền trượng đập xuống khu rừng.

Trong chớp mắt, Phật quang như nham tương cuồn cuộn, quét sạch khu rừng.

Trên bầu trời, kim thân lão Phật chuyển động theo, dùng cán thiền trượng đánh một chưởng xuống phía dưới.

Oành.

Năng lượng Phật tộc đặc biệt cực kỳ kinh khủng, khắc chế dị loại. Đại thủ ấn Phật quang hoành không giáng xuống, khiến con hổ hung ác ngoài hành tinh nhất thời run rẩy.

Rống.

Nó hét lên giận dữ, một lần nữa phun ra hổ sát, đồng thời huy động cặp móng vuốt to lớn nghênh kích không trung, tiến hành phòng ngự.

Đương nhiên, mặc dù cơ thể của nó không tiện lợi, phần cơ thể đằng sau gần như tê liệt nhưng vẫn có thể di chuyển được, tận lực tránh né.

Lúc này, hổ sát và Phật quang cùng một chỗ bắn ra.

Ầm ầm ầm…

Sơn lâm sụp đổ, từng gốc đại thụ nổ tung, đỉnh núi bị san bằng một nửa, lực phá hoại kinh người dị thường.

Con hổ dữ tru lên. Nó đã bị ăn thiệt trong một kích này. Hổ sát bị Phật thủ chống đỡ, bản thân cũng bị áp chế, miệng còn có bọt máu toát ra, cơ thể co rút.

Trong miệng nó phun ra sát khí, có một phần bay lên, suýt chút nữa quẹt trúng cơ thể khổng lồ của kim điêu, chấn động không trung.

“Bò…ò…, ta không được rồi. Bổn vương phải nghỉ ngơi một lúc.” Sau khi đại hắc ngưu huy động thiền trượng xong, lập tức tay chân nhũn ra, thiếu chút nữa hư thoát.

Bởi vì loại binh khí này rất cổ quái, có thể điên cuồng hút khô năng lượng của một người, vì thế nó mới phát ra được uy năng to lớn.

“Sở Phong, trâu ngốc, còn có con dã ưng kia nữa, ta sẽ giết sạch các ngươi, một người cũng đừng hòng trốn thoát.”

Trên mặt đất, hổ dữ hét dài, quả thực khí thôn thiên địa. Hiện tại, năng lượng quanh người nó đang sôi trào, hình thành một chùm sáng bao phủ bản thân.

Nhất là phần eo của nó, hừng hực vô cùng. Nó muốn trị liệu thương thế, không ảnh hưởng đến cuộc chiến đấu.

Lúc này, lớp vằn trên người nó đều đang phát sáng, giống như kim loại nóng chảy, vô cùng chói mắt, cùng loại với năng lượng ba động.

Thiên phú của tộc hung hổ đáng sợ đến dọa người. Đây là ấn ký mà lão tổ tông khắc vào, cất giấu truyền thừa, đường vân ẩn chứa đạo lý thiên địa.

“Để ta.” Hoàng ngưu lên tiếng, tiếp nhận thiền trượng. Nó muốn phát động công kích.

Cùng một thời gian, Sở Phong nhảy từ trên lưng kim điêu xuống, vận chuyển tinh thần cường đại, vèo một tiếng hút lấy Kim Cương Trác từ đằng xa bay đến.

Hàn quang trong mắt hổ dữ lạnh lại, lập tức tiếp cận Sở Phong, lộ ra sát cơ vô tận, hô một tiếng rồi nhào về phía trước, muốn triển khai tuyệt sát.

“Giết.”

Trên bầu trời, hoàng ngưu hai tay nâng thiền trượng đánh tới phía dưới.

Kim thân lão Phật lại xuất hiện, cao đến vài trăm mét, phát ra tiếng tụng kinh, nhấn xuống Phật thủ, Phật quang sôi trào cuồn cuộn, phổ chiếu khu rừng.

Grao!

Hổ dữ gầm thét, tránh né đối kháng. Khí thế mà nó ngưng tụ lập tức bị suy yếu.

Nhưng Sở Phong thì không sợ, một lần nữa tế ra Kim Cương Trác, tốc độ quá nhanh, đồng thời uy thế kinh thiên động địa, ngân quang sáng như tuyết, giống như tiên lôi cửu thiên hạ xuống, thiểm điện lượn lờ cùng với năng lượng khiếp người.

Không khí vỡ ra, cảnh tượng bên trong có chút kỳ lạ, không gian giống như bị nổ tung.

Con hổ ngoài hành tinh gầm thét lên. Nó rất mạnh, nhưng bây giờ nó phát hiện mình bị thua thiệt trước loại binh khí đó. Hành động của nó bất tiện, không thể tránh né, chỉ có thể đối cứng.

Vốn lần này Kim Cương Trác đánh về phía đầu của nó, nuốn đánh cho nó nở tung vạn đóa hoa đào, đánh nát xương trán của nó, còn nó thì huy động móng vuốt lớn, ra sức chống đỡ.

Phù một tiếng, huyết quang văng lên, đồng thời cùng với tiếng hổ gầm kinh thiên động địa, toàn bộ ngọn núi cành lá tung bay, mấy chục vạn lá cây nổ nát vụn dưới tiếng gầm của con hổ.

Hổ dữ vừa kinh vừa sợ. Chân phải trước của nó bị đánh gãy, máu tươi chảy đầm đìa, đồng thời hổ trảo cất giấu bên trong đệm thịt cũng bị gãy rơi trên mặt đất, cơn đau khó mà chịu đựng.

Một kích này gần như phế bỏ vuốt phải của nó. Lúc này chỉ mới vừa khai chiến, nhưng lại khiến nó khó có thể tin.

Nó tràn ngập tự tin mà đến, kết quả vừa mới hạ giới đã bị một đám thổ dân đánh trọng thương.

Phốc!

Đồng thời, lại có thêm một Phật thủ từ bầu trời đột phá xuống, đánh nó bay tứ tung, thất khiếu chảy máu, da lông ướt sũng, thê thảm vô cùng.

Đây là kích thứ hai hoàng ngưu phát động.

Hiển nhiên, sau khi nó tấn giai, xé rách sáu đạo gông xiềng, bình thuốc thần bí bên trong cơ thể toàn diện kích hoạt, thực lực của nó tăng vọt không hợp thói thường.

Bởi vì hoàng ngưu có bình thuốc thánh nhân lưu lại, có thể hấp thu năng lượng bên ngoài cuồn cuộn không dứt, bổ sung khi cần thiết.

Bình Luận (0)
Comment