“Thu!”
Sở Phong quát nhẹ. Sau khi Kim Cương Trác được nấu luyện bên trong lò bát quái Thái Thượng ở núi Tử Kim thành phố Giang Ninh, nó đã tiến hóa, có mối liên hệ với Sở Phong, cộng thêm bản thân nó có thể thuế biến, lực tinh thần tăng vọt, trong nháy mắt có thể mang Kim Cương Trác trở về.
“Này, để cho ta một chút.” Con cóc hô lên, hưng phấn vô cùng, đoạt lấy thiền trượng từ trong tay hoàng ngưu, đồng thời vận chuyển phương pháp hô hấp Đại Lôi Âm còn chưa học xong cách đây không lâu.
Bây giờ, Sở Phong không dám dạy cho nó bản đầy đủ, sợ xảy ra chuyện lớn, lo lắng về sau Phật tộc sẽ thanh toán hắn.
Oành!
Thiền trượng phát sáng, năng lượng đặc biệt của Phật tộc cuồn cuộn dâng lên. Con cóc hét lớn: “Đi thôi, đầu trọc của ta.”
Bên trong tiếng gào của nó, kim thân lão Phật một lần nữa xuất hiện, một chưởng ép xuống, đánh về phía con hổ dữ dưới mặt đất.
“Grao!”
Hôm nay, con hổ ngoài hành tinh này thật sự thê thảm, tưởng gặp mấy người kia là vận rủi của họ, ai ngờ lại để cho người ta đánh, còn không thể tránh né.
Nguyên nhân chủ yếu nhất, khi nó rơi xuống, phần eo đã bị trọng thương, tiếp theo bị Hỏa Nhãn Kim Tinh của Sở Phong nhìn thấu hư thực, lại dùng Kim Cương Trác bổ xuống, nện đứt xương cột sống, khiến cho nó hành động bất tiện.
Ầm!
Con hổ ngoài hành tinh bay tứ tung, lần này xương bả vai của nó bị gãy, trên bộ lông toàn là vết máu.
“Đánh!”
Sở Phong quát lớn, đứng trên mặt đất, Kim Cương Trác một lần nữa bay ra, đập cho một chân khác của nó đến máu thịt be bét, tiếng xương nứt truyền đến.
Các nơi trên thế giới, mọi người đều trợn mắt há mồm, không dám tin vào mắt của mình. Đây là cường giả ngoài hành tinh đấy, nhưng cũng quá thê thảm rồi, bị người ta đè xuống mà đánh.
Thế thì cái vừa nói “bễ nghễ phương Đông, huyết tẩy danh sơn” đâu rồi?
Người tuyên bố muốn giết Sở Phong, còn chưa hạ xuống đã được cho là cao thủ vô địch, kết quả là…
Nhất là những người “dẫn đường”, đi đầu đầu nhập vào sinh linh và thế lực vực ngoại, lúc này tất cả đều không thể tiếp nhận, khó có thể tin.
Bọn họ thông qua truyền hình trực tiếp nhìn cảnh tượng đẫm máu, nhìn con hổ dữ đang bị đánh lăn lộn bên trong, ai nấy đều nghẹn họng nhìn trân trối.
Điều này hoàn toàn không giống với tưởng tượng của bọn họ. Hổ dữ vô địch ngoài hành tinh sắp bị đánh chết rồi.
Bên trong khu rừng, cuộc chiến vô cùng kịch liệt, giết đến cuối cùng. Hình ảnh mà những người đầu nhập vào sinh linh và thế lực ngoài hành tinh chờ mong nhìn thấy đã không xuất hiện.
Cuộc chiến đang nghiêng về một phía, nhưng không phải hổ dữ áp chế người Trái đất, mà là Sở Phong, còn có hoàng ngưu, cóc đang đánh tới cuồng bạo, truy sát người ngoài hành tinh.
Hoàng ngưu cũng mệt vô cùng, không vận dụng thiền trượng nữa. Thứ này hao phí năng lượng quá lớn.
Còn Sở Phong thì cũng há miệng thở dốc. Bởi vì lần nào hắn cũng phải rót năng lượng vào Kim Cương Trác để đánh ra. Nếu không phải trong cơ thể hắn có cối xay nhỏ, hắn cũng không thể ném ra liên tiếp như vậy được.
Con hổ ngoài hành tinh rất thảm, toàn thân đều là máu, gầm thét liên tục. Bây giờ xương cốt của nó không biết đã gãy bao nhiêu cái. Chiến lực bản thân giảm mạnh, tốc độ rơi xuống cực kỳ dọa người.
Chính bản thân nó cũng cảm thấy kinh ngạc.
“Theo giám sát, năng lượng ba động của sinh vật ngoài hành tinh đã giảm xuống, từ sinh vật kéo đứt chín đạo gông xiềng, hiện tại chỉ còn là sinh vật kéo đứt khoảng sáu bảy đạo gông xiềng mà thôi.”
Có tổ chức theo dõi chặt chẽ, con số trên máy đo lường năng lượng sẽ không biết nói dối.
“Bổn gia, đừng bối rối, ta đến cứu ngươi đây.”
Trong lúc hổ dữ từ hành tinh khác bị đánh đến thảm hại, hổ Đông Bắc rốt cuộc đã đăng tràng, nhào về phía trước, hai mắt nóng rực, không biết là nó có thật tình nữa hay không.
“Bổn gia, có truyền thừa gì thì dạy cho ta, để khi ta quyết chiến với bọn chúng, có thể phát huy được sức mạnh.” Hổ Đông Bắc tru lên.
“Cút!” Con hổ dữ không hề mắc mưu, ánh mắt lăng lệ.
“Ngươi bức ta quân pháp bất vị thân, rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt. Nào, để hổ gia nói cho ngươi biết cái gì gọi là phong phạm của vương giả. Ngươi đúng là cái thứ mất mặt, từ đầu đến cuối toàn bị người ta hành hung, ta xấu hổ vì làm bạn với ngươi. Nhìn lại đi, hổ vương là phải như thế này nè.”
Hổ Đông Bắc đắc chí, sau đó bảo đại hắc ngưu, còn có hoàng ngưu và cóc hỗ trợ, cùng nhau áp chế hổ dữ vực ngoài, ấn chặt tay chân của nó.
Sau đó, hổ Đông Bắc nhào đến, làm ra vẻ rất uy phong: “Đây, cái này gọi là phong thái vương giả, đánh cho ngươi không còn cách nào khác.”
“Hổ ca, ta có thể đừng vô sỉ như vậy được không? Chúng ta đang giúp ngươi giữ chặt nó đấy.” Ngay cả đại hắc ngưu cũng nhìn không nổi.
Hổ Đông Bắc đánh ngược đánh xuôi trên người hổ ngoài thành tinh, cuối cùng mặt đen thui, nói: “Binh khí của ngươi đâu? Không gian trữ vật của ngươi đâu? Tại sao cái nào cũng không có vậy?”
Nó quá thất vọng rồi, cái gì cũng không tìm được. Bởi vì một khắc bí bảo giáng xuống Trái đất, tất cả đều bể nát.
Rống! Con hổ ngoài hành tinh rống lên muốn bể phổi, lật tung cả đám, liều mạng phát cuồng.
Bịch... bịch... bịch... Tất cả đều bị đá bay tứ tung ra ngoài.
“Còn muốn lật trời? Kháng Long Hữu Hối!” Con cóc kêu to, song chưởng đánh ra, cương phong tứ ngược.
Ầm.
Con hổ ngoài hành tinh bị đánh đến ho ra máu. Bây giờ nó đã suy yếu vô cùng, bị thương quá nặng.
“Cóc, không tệ nhỉ. Thực lực đã tăng lên, vậy thì thừa dịp này kiếm cho mình cái tên đi.” Đại hắc ngưu càng lúc càng nhìn nó thuận mắt, cảm thấy thực lực của con cóc này rất kinh người.
“Ừm, trước mặt người trong thiên hạ, ta cũng có cái tên của mình. Ai mà gọi ta là cóc, ta đánh chết hắn. Từ nay về sau, hãy gọi ta là Âu Dương Phong.”
“Tây Độc Âu Dương Phong? Còn không phải là một con cóc sao?” Con lừa già bĩu môi.
“Ta đánh chết ngươi đấy. Là Phong trong phong hoa tuyệt đại, hiểu chưa?” Cóc Âu Dương đánh một chiêu Khanh Long Hữu Hối về phía con lừa già.
Người của các nơi trên thế giới đều trợn mắt, im lặng nhìn hình ảnh trực tiếp. Quá khác biệt rồi, ai cũng không thể tin được sau khi sinh vật ngoài hành tinh giáng xuống lại có kết cục như thế này. Đã vậy đám người kia còn rảnh rỗi nội chiến nữa chứ.
Suy nghĩ lại kết cục của hổ ngoài hành tinh, rất nhiều người đều cảm thấy không chân thực.
“Được rồi, làm thịt nó đi, đừng lưu lại hậu hoạn.” Sở Phong lên tiếng, sau đó tự mình ra tay. Hắn há miệng, từ phổi vọt lên một luồng kiếm khí canh kim tuyết trắng. Bịch một tiếng, đầu con hổ ngoài hành tinh rơi xuống đất, phơi thây nơi sơn dã.
“Sở Phong, hắn muốn nghịch thiên sao? Hắn dám giết một người ngoài hành tinh?” Người của các nơi đều rúng động không hiểu.
“Đồ tốt, mau thu dọn sạch sẽ, lột da, lấy thịt, rèn luyện chân huyết Hổ tộc.” Đại hắc ngưu kêu lên.
“Hổ tiên giữ cho ta, đây là đại bổ.” Cóc Âu Dương Phong kêu lên.
“Ta đánh chết ngươi.” Hổ Đông Bắc nghe xong, trực tiếp nổi giận lôi đình.
“Mẹ nó, ta cũng không phải muốn của ngươi. Ta nói là cắt của sinh vật ngoài hành tinh. Sở Phong bảo ta thay hắn thu thập mà.”