Đến thời điểm này, nơi đây đã trở thành chốn bồng lai của tổ chức Sinh Vật Thiên Thần!
Bên trên đỉnh núi trong sương trắng tràn ngập ẩn hiện những tòa đạo quan cổ điển, nhìn kĩ có thể thấy số lượng lên tới mấy chục toà, được phân bố ở các khu vực khác nhau, thoạt nhìn giống như hương khói thần tiên, có một loại cảm giác mờ ảo thanh tao.
Trên các đỉnh núi linh thiêng, các đạo quan ngàn năm ẩn hiện, ẩn mình trong những cây thông xanh rì và sương trắng, xen kẽ thêm vào còn có cả thác nước màu bạc nước chảy rì rào. Trên không chung có những con hạc trắng bay lượn như khiêu vũ, xoay quanh các đỉnh núi linh thiêng, khiến cho vùng đất này càng như phủ đệ của tiên gia.
Trên một vách đá nào đó, có một đạo quán nhỏ không đáng chú ý, bên cạnh nó có một cây thông già uốn lượn như thân rồng, ở trên thân cây lá thông không nhiều, rất thưa thớt, nhưng mỗi cái lá đều ẩn chứa sinh cơ nồng nặc.
Cái cây thông cổ này toàn thân màu trắng bạc, nhìn vô cùng khác thường, hạt thông của nó có công hiệu kinh người, hiện nay nó chính là nhất thụ của núi Lao, có thể giúp cho một người xé rách đạo gông xiềng thứ sáu.
Xa xa, trên một đỉnh núi linh thiêng khác, có mấy người đang trò chuyện, tất cả đều đang ngóng nhìn về phía nơi này, họ là các vị cao tầng của tổ chức Sinh Vật Thiên Thần.
Trên vách đá, cây thông màu bạc cứng cáp cổ xưa, thịt ở bên trong nơi vỏ cây rạn nứt cũng có màu trắng bạc. Lâm Nặc Y đứng dưới tán cây, dáng người tao nhã, tóc đen buộc gọn, có một vài sợi tóc xinh đẹp vương xuống khuôn mặt tinh xảo hoàn mỹ của cô ta, cô ta nhìn về phía biển rộng sóng vỗ mênh mang xa xa, trong lòng cũng là sóng lớn không ngừng vỗ.
"Nặc Y, nên ra quyết định thôi." Một người phụ nữ trung niên bề ngoài thoạt nhìn khoảng ba mươi mấy tuổi đi tới, khuôn mặt bà ta rất đẹp, hai con ngươi vô cùng thâm thúy, trên người mặc một thân quần áo hiện đại, nhìn vào rất thời thượng. Tuy vậy trên người bà ta vẫn còn giữ lại một chút cổ kính xa xưa, trên quần áo làm từ vải tơ tằm có xen lẫn vài chiếc chuông nhỏ rung rinh, bên trên còn có châu ngọc óng ánh phối hợp với một vài trang sức rạng ngời rực rỡ khác.
"Người kia có rất nhiều tiền, hơn nữa lai lịch hắn ta cũng rất lớn, xuất thân từ một vương triều tiến hóa. Loại đạo thống cua hẳn có thể xưng tụng là tuyệt thế khủng bố, lai lịch rất sâu, đã có trên đời mấy trăm vạn năm, có thể ở trên biển sao mà nhìn xuống chúng sinh, được xưng tụng là một con quái vật khổng lồ." Mỹ nhân trung niên nói.
Bà ta đã giáng lâm từ hai mươi hai năm trước, nhưng lại không ngủ say ở Bắc Cực mà dừng lại ở nơi này, bà ta chính là một trong những chỗ dựa sau lưng tổ chức Sinh Vật Thiên Thần. Không giống như những người ngoài hành tinh khác ngủ đông trong hầm tiên hoặc động Kỳ Lân.
Bên trong đạo quán nhỏ đi ra một người đàn ông, dáng vẻ ở bên ngoài nhìn qua chỉ mới hai mươi bảy hai mươi tám tuổi, khuôn mặt rất anh tuấn, ấn đường còn có một hoa văn màu đỏ sẫm, tỏa ra một loại khí chất yêu dị.
Hắn ta cũng đi tới bên vách đá, dừng lại bên dưới cây thông màu bạc, phóng tầm mắt nhìn ra ngoài biển rộng.
"Nặc Y, vị vương triều tiến hóa kia là một kỳ tài ngút trời, hắn đang nằm ở ngay trong nơi sâu nhất tại không gian chồng chất của núi Lao, ngươi chỉ cần dẫn hắn đi tới đây, thế giới này chính là của các ngươi." Người đàn ông anh tuấn nói, hoa văn đỏ sẫm trên ấn đường phát sáng, óng ánh lại trong suốt.
Ở cách đó không xa, bà lão bị thiêu đứt nửa thân mình đứng đó rất kính cẩn, cũng rất yên tĩnh, đứng ở một bên bảo vệ, bà ta chỉ là tôi tớ của người đàn ông anh tuấn và người phụ nữ trung niên mỹ lệ.
"Viên tinh cầu này đã từng ở trong biển sao Vũ Trụ có thứ bậc cao tới đáng sợ, cho dù bây giờ nó đã sa sút rất nhiều, nhưng cũng vẫn các loại đồ vật cao quý đang chìm sâu bên trong đất cát, thâm chí còn có rất nhiều thứ vẫn đang nằm sâu trong các phế tích ngoài kia, rất nhiều năm trước chúng ta đã tìm thấy một toà tháp năng lượng ở bên trong cơ thể ngươi, đây là cơ duyên của ngươi, không có ai có thể lấy nó ra, hiện tại ngươi có thể vận dụng nó, sử dụng nó như cầu nối, thông suốt không gian chồng chất, xây dựng lên một đường nối an toàn."
"Hoàng tử của vương triều tiến hóa kia là một anh hùng có tư thế tuyệt đại, hắn được xưng tụng là thiên tuyển chi tử, mà ngươi lại là thiên tuyển chi nữ, chỉ có hắn ta mới xứng với ngươi, các ngươi chính là một cặp đôi hoàn hảo. Hành tinh này từng đứng thứ mười một trong vũ trụ, nơi đây sẽ là nơi mà hai người các ngươi quật khởi vươn lên. "
(thiên tuyển chi tử: đứa con trai được trời chọn lựa
thiên tuyển chi nữ: đứa con gái được trời chọn lựa)
"Nặc Y, ngươi nên sớm đưa ra quyết định đi thôi!"
Một nam một nữ thần sắc nghiêm túc, trịnh trọng khuyên nhủ.
"Ừm!" Lâm Nặc Y vẫn chăm chú nhìn vào biển xanh rào rạt, hồi lâu chỉ nghẹn ra một từ.
Cả bọn Sở Phong ở trên đĩa bay, nhanh như chớp giật từ Côn Luân bay lên trên trời, nhanh chóng đi tới bên bờ Đông Hải, sau đó bắt đầu bay đến trên mặt biển. Long Nữ đã báo trước sẽ chờ họ ở chỗ này mà không theo họ đi tới Côn Luân.
"Long Nữ, chúng ta đến rồi!" Sở Phong vừa tới lập tức liên hệ với cô ta.
Long Nữ xuất hiện bên bờ biển, tóc dài màu lam buông xõa xinh đẹp, trên mặt là nụ cười lấp lánh, tư thái thướt tha đẹp đẽ, Sở Phong có thể thủ tín đến đây khiến cho cô ta cực kỳ vui vẻ.
"Nói trước nhé, ngươi phải bảo đảm chúng ta khi ở bên dưới đó được an toàn.” Sở Phong cảnh cáo, hắn cũng không muốn ở trong biển lại phải quyết chiến cùng đám người của lão Long Vương Nam Hải, nơi đó không phải là sân nhà của hắn.
"Các ngươi là khách quý của Đông Hải, Long Tộc Nam Hải sẽ không dám đến Đông Hải làm càn đâu." Long Nữ mỉm cười nói lời khẳng định, muốn để bọn họ yên tâm.
"Ừm, nơi đó gần với núi Lao?" Sau khi đĩa bay cất cánh, lúc nó đang bay ngang trên bầu trời, Sở Phong liền nhìn thấy được tòa linh sơn ở phía xa, ở trong trời quang mây tạnh, năng lượng nơi đó đậm đặc đến mức kinh người.
Hắn nghĩ tới Lâm Nặc Y, lại nghĩ tới tổ chức Sinh Vật Thiên Thần đã chiếm cứ nơi đây.
Hoàng Ngưu mở miệng: "Núi Lao này thực lực năm đó kinh người, bên trong còn có người của vương triều tiến hóa, đã từng có đại năng dừng chân tại đó, thường xuyên điều động các xe á Thần Thú ngao du biển sao, còn làm khách ở rất nhiều Tinh Vũ (ngôi sao )."
Khuôn mặt nhỏ của nó nghiêm túc, nhìn chằm chằm về phía núi Lao. Đây là những chuyện nó nhìn thấy trong bản chép tay của các bậc tiền bối ở thế giới mình từng ở, trước khi đến trái đất, nó đã từng làm một số bài tập, còn đọc không ít văn hiến.
Nhưng dù sao thì khi đó nó vẫn còn quá nhỏ, những thứ có thể ghi nhớ đều có hạn.
Sở Phong không thể không cảm thán, lịch sử trái đất thực sự là quá huy hoàng, ở một thời kỳ nào đó đã từng có chuyện cường giả thành hàng, các thành viên của một số cao tầng đạo thống đều có năng lực ngao du biển sao.