Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 774 - Chương 790: Văn Minh Nơi Đáy Biển (1)

Thánh Khư Chương 790: Văn minh nơi đáy biển (1)

Sau đó không lâu, bọn họ lại càng thêm chấn động, đập vào mắt họ dưới đáy biển là một tòa thành rộng lớn mà bao la!

Dưới đáy biển sâu còn có cả một thành phố rộng lớn rực rỡ, chuyện này Thật sự khiến cho mấy người Sở Phong ngạc nhiên không thôi, tất cả đều giật mình trợn mắt, chăm chú nhìn về phía trước.

Thành phố nơi này rộng rãi vô cùng, hơn nữa hệ thống giao thông còn rất hoàn thiện. Từ xa nhìn lại, cả thành phố sáng lên rực rỡ, nếu như không nhìn kỹ, căn bản sẽ quên mất nơi này là đáy biển, cảm giác cứ như mình đang đứng ở một thành phố to lớn trên mặt đất. Chuyện này là bởi vì nước biển dưới này có màu trong suốt, hơn nữa, ở đây mọi chỗ còn sáng chưng chói lọi khiến cho người ta không nhìn thấy chút gợn nước nào.

Càng đi tới gần, mọi người trong đĩa bay lại càng cảm thấy nơi này phi phàm khác hẳn những nơi họ đã từng đi qua, bên ngoài có những cây san hô cao mấy trăm mét nhìn như những ngọn hải đăng cao chót vót, đỏ tươi óng ánh, ánh sáng rực rỡ bắn ra bốn phía.

Mà ở bên trong thành phố lại là các loại kiến trúc vỏ sò xa hoa, quả thực là như một tác phẩm nghệ thuật nối dài liên miên mỹ lệ. Còn có một số cung điện được xây từ xương cá voi, xung quanh được khảm lên những viên ngọc thạch xinh đẹp, được những dải san hô bao vây, nhìn vô cùng to lớn hùng vĩ, lại cực kì mỹ lệ, nơi nào nơi ấy đẹp đẽ lại sắc sảo.

Ai nhìn vào cũng phải công nhận đây là một thành phố chỉ có thể xuất hiện trong thần thoại.

Đường phố của thành phố dưới đáy biển rất bằng phẳng, sau khi bọn họ đi sâu vào thành liền thấy không gian xung quanh vô cùng náo nhiệt, có những cửa hàng xây lên san sát thành hàng được ở hai bên đường phố, bên trong bày ra đủ loại hàng hoá dưới đáy biển.

Bên trong có các loại vật liệu hiếm thấy, có cả dị quả của biển cả, có cả một vài binh khí sứt mẻ các loại được tìm ra từ bên trong các di tích, thậm chí có cả phi hành khí như đĩa bay.

Bọn Đại Hắc Ngưu, Đông Bắc Hổ đều được mở rộng tầm mắt, nơi đây vẫn là đáy biển sao? Làm sao mà chúng nó cảm thấy nơi này cứ như một thành thị văn minh ngoài hành tinh thế cơ chứ?

"A, đĩa bay kìa, một chiếc hoàn hoàn chỉnh chỉnh ở trên quảng trường kia kìa, nó còn đang được rao bán nữa cơ chứ!” Lão Lư kêu lên, vừa quay sang nhìn Sở Phong vừa giơ tay múa chân hỏi xem hắn có muốn mua không?

Ở bên trong thành phố dưới đáy biển này, đến cả đĩa bay cũng có người rao bán, quả nhiên thực lực người ở đây cao hơn hẳn những người trên mặt đất, thật sự khiến người ta phải lau mắt mà nhìn, càng nhìn lại càng thêm thèm thuồng.

Sở Phong cũng có chút động lòng, hắn cũng muốn mua một chiếc, thế nhưng hắn biết, giá trị của thứ này khẳng định đáng sợ, hắn đoán có thể hắn không thể mua không nổi.

Long Nữ thấy thế mỉm cười, nói: "Đó là đồ của Bát Trảo Đại Vương, lần trước lúc hắn ta khai quật một toà động phủ thượng cổ, từ bên trong tìm ra ba chiếc đĩa bay, bản thân hắn ta cũng không dùng được nhiều như vậy cho nên lấy một chiếc ra bán."

"Hắn ta muốn đổi nó với cái gì?" Sở Phong hỏi.

Long Nữ đáp : "Hóa Long quả, hoặc là Hải Thần quả cũng được."

Sở Phong vừa nghe liền thấy cái đĩa bay kia hẳn không có duyên với mình rồi, hai loại quả kia đều cực kì hiếm thấy, đừng nói hắn không có, đến cả những người khác của Hải tộc cũng chẳng có ai sở hữu nổi một quả, nghe nói đến cả lão Long Vương của Nam Hải cũng đang truy tìm khắp nơi kia kìa, còn cùng người khác khai chiến nữa.

Cóc mắt lồi, nhỏ giọng nói: "Hay là chúng ta đi cướp đi!"

Hai mắt nó nhấp nháy, nhìn chằm chằm thành phố dưới đáy biển, thứ tốt ở đây quá nhiều, nếu như có thể cướp sạch một hồi, tuyệt đối sẽ có thu hoạch kinh người.

"Cướp như thế nào, chúng ta bây giờ đang ở bên trong đĩa bay của Long Nữ, lẽ nào cứ thế xông vào nước biển, sau đó đánh nhau với người ta để cướp đi cái đĩa bay kia?" Đại Hắc Ngưu liếc xéo nó.

Thực ra sau khi nó tới nơi này cũng có chút động tâm, rất muốn làm một vố hớn, thế nhưng đây là ở dưới đáy biển, không phải trên sân nhà của bọn họ, nơi đây không thích hợp để hành động lỗ mãng, cần phải suy nghĩ trước sau rồi mới làm.

Bởi vì đã từng khai chiến với Hải tộc cho nên thật ra trong lòng mấy người Sở Phong đều không có chút áy náy nào khi có ý đồ đi cướp sạch vật tư của Hải tộc.

Có điều, mặc dù bọn họ đều có thể bế khí trong thời gian dài, thế nhưng nếu phải chiến đấu ở trong biển thì nhất định vẫn sẽ chịu thiệt.

Long Nữ ở bên cạnh nhắc nhở: "Bát Trảo Đại Vương không dễ trêu vào đây, các ngươi tốt nhất không nên tém tém lại đi cho bớt việc, hắn ra đã tiến hóa lên cấp độ cực cao, sâu không lường được!"

"Chúng ta làm sao có thể gây rối ở trong này được chứ , ha ha.” Đông Bắc Hổ cười gượng, cũng giải thích mình chỉ có thù oán với nhất mạch Nam Hải nên nói chơi chút thôi, cũng không định gây sự.ở chỗ này

Bên trong thành phố có rất nhiều chủng tộc khác nhau, bọn Sở Phong nhìn thấy đều ngạc nhiên không ngớt, có rắn biển dài mấy chục mét, có cả những loài tiến hóa lên bộ dáng giống như con người trên mặt đất, có khỉ biển, có hổ Thanh Đồng, thậm chí có cả một con rùa mai trắng đi lại bằng hai chân ở trên đáy biển. . .

Dưới đáy biển tràn đầy màu sắc sặc sỡ, khắp nơi sáng sủa sạch sẽ, mỗi bộ tộc đều có một tòa nhà riêng, hiếm có nơi nào mà dân sinh lại sống với nhau yên ổn hòa bình như vậy từ sau khi thế giới này biến đổi.

"Sau khi tiến hóa, chỉ cần có bộ tộc có trí tuệ liền sẽ không dẫn đến tương tàn liên miên." Long Nữ nói.

Nơi này nghiễm nhiên đã trở thành một xã hội hiện đại bậc cao, có chỗ bắt chước nhân tộc, nhưng cũng có đặc sắc của chính mình.

Đĩa bay ở bên trên thành thị chầm chậm đi qua, ở bên dưới là đường phố đông đúc vui vẻ, Long Nữ vì muốn bọn họ hiểu thêm về thế giới dưới đáy biển này, muốn bọn họ chiêm ngưỡng được sự to lớn đồ sộ của thành phố, nên tốc độ rất chậm.

"Đó là cái gì? !" Hoàng Ngưu kinh ngạc thốt lên, thứ có thể làm cho nó thất thố như vậy chắc chắn không phải là thứ bình thường.

Lúc này, nơi bọn họ đi qua, ở phía dưới có một cung điện lớn rất lớn, thứ xây nên nó là xác một con rùa đồi mồi già nên nhìn rất khác lạ. Hơn nữa nó lại nằm sát lòng đường, đoạn đường này cũng vô cùng tấp nập, rất nhiều người dân Hải tộc đi lại qua chỗ này, còn có người ở đây nghỉ chân.

"À, đó là trấn điếm chi bảo của bọn họ, một đoạn cây phù tang xoa." Long Nữ đáp.

"Cái gì? !" Cóc Âu Dương Phong nhảy bật lên.

Đại Hắc Ngưu, lão Lư và Đông Bắc Hổ cũng đều kinh ngạc thốt lên, giật mình trợn tròn mắt, tất cả xuyên qua màn hình biểu thị hình ảnh trên đĩa bay, nhìn xuống phía dưới.

Bên dưới là một nhánh cây ánh sáng vàng rực rỡ lượn lờ xung quanh, nhìn qua giống như là được đúc bằng vàng ròng.

Bình Luận (0)
Comment