Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 775 - Chương 791: Văn Minh Nơi Đáy Biển (2)

Thánh Khư Chương 791: Văn minh nơi đáy biển (2)

"Còn chờ cái gì nữa, đây chính là một nhánh cây thần đó, mau mau chạy tới cướp nó, à không, là mua, mua nó về!” Cô gái trẻ nắm chặt tay, sau khi lỡ lời nói lộ lòng mình lại nhanh chóng sửa sang lại ngay, dáng vẻ nóng lòng muốn thử, mắt to xinh đẹp toát ra ánh sáng rực rỡ, không hề có một chút nào rụt rè giống với bọn Đại Hắc Ngưu bên cạnh.

Long Nữ nói: "Không nên, năng lượng bên trong cái nhánh cây này từ sớm đã bị một con cóc hút khô, bây giờ nhìn nó chẳng qua chỉ là tốt mã dẻ cùi, không đáng giá."

"Cái gì, cóc biển kia đang ở nơi nào, ta cam đoan không đi đánh chết nó!" Cóc Âu Dương Phong cả giận nói.

Mấy người xung quanh đều không còn lời gì để nói, đến cả đồng loại cũng có thể hung tàn như thế, Âu Dương Phong này thật không phải người lương thiện.

"Nhìn cái gì thế, ta không phải cóc, ta là Chân Long, ta là tổ tông chim bằng, ta là Kỳ Lân, bộ dáng hiện tại chẳng qua chỉ là ta biến hóa ra mà thôi, đây không bảo bản thể của ta!"

"Ừm, các ngươi tốt nhất không nên náo loạn ở chỗ này, bây giờ tên kia đã tiến hóa thành cóc vàng ba chân, thực lực rất mạnh, đã có một địa vị không cao không thấp trong thành phố cỡ trung dưới đáy biển, nó còn tự mình xưng vương xưng tạo nên cả một tòa thành, cửa hàng này cũng là sản nghiệp của nó ở Long Thành bọn ta."

Tất cả mọi người im lặng không nói gì, một con cóc đều có thể xây dựng thành phố?

"Cóc vàng ba chân, nếu như là thuần huyết, cũng coi như là á Thần Thú đi." Hoàng Ngưu lẩm bẩm, cảm thấy cực kì bất ngờ.

"Cái nhánh cây phù tang này là do nó kiếm được?" Sở Phong hỏi, hắn thật sự muốn biết cái con vật cóc vàng ba chân này thần thông quảng đại đến mức nào. Phải biết là, trước đây hắn cũng đã từng được nghe tới danh tiếng của cây phù tang, thứ này đến cả một số nhà tài phiệt trên mặt đất cũng rất tích cực tìm kiếm, phái ra kha khá người đi xuống biển thăm dò, muốn tìm ra cách thu được cái cây thần thoại này về tay

Nhưng mà, sau nhiều thời gian không có kết quả, cuối cùng tất cả các thế lực lớn đều lần lượt rút lui không tiếp tục tìm kiếm.

Long Nữ lắc đầu, cô ta nói cho bọn họ biết chuyện này không đơn giản chút nào.

Cây phù tang đã từng xuất hiện mấy lần ở trong biển, thế nhưng, mỗi lần hiện ra đều không lâu, rễ của nó cắm ở trên một hòn đảo nhưng lại không phải bất động, nó liên tục di chuyển không dừng lại.

Có một lần, trong biển cuồng phong gào thét, sóng biển ngập trời, khiến cho cả hải vực đều sôi trào mãnh liệt, sinh ra biển động cực mạnh.

Khi đó có người nhìn thấy, ở xa xa có hai tên cường giả bí ẩn đang tranh đoạt, cướp giật cây thần thụ Phù Tang, nhưng cuối cả hai đều không thể tác động gì tới cái cây kia, còn bị cái cây đó đánh văng ra. Có điều, từ trên thần thụ lại có vài nhánh cây gãy xuống.

"Hai tên cường giả đều sâu không lường được, mỗi người cầm theo một đoạn cành cây Phù Tang rời khỏi chỗ đó.” Long Nữ giải thích, cô ta có chút cảm thán, hai người kia đều là cường giả lánh đời, sức mạnh kinh người, cho tới bây giờ cũng không có ai biết bọn họ là ai, sau lần đó đã đi nơi nào.

Con cóc biển khá là may mắn, nhìn thấy một đoạn nhỏ màu vàng chạc cây, vì vậy mà tiến hóa trở thành hiện tại ba chân đại vương, cũng coi như là chúa tể một phương.

Bọn Sở Phong nghe tới say mê, tất cả đều cảm thấy thế giới đáy biển này có quá nhiều cơ hội, nếu sự thật có thể tìm thấy thần thụ Phù Tang, phỏng chừng bọn họ còn có thể mãnh liệt tiến hóa lên trên nữa.

Một lúc sau bọn họ đi tới trung tâm thành phố to lớn này, nơi đó là chỗ nghỉ chân của tộc Hải Long phương đông, kiến trúc quần thể trải dài liên miên, vô cùng rộng lớn. Có pháo đài vảy cá, có tháp cao được xây dựng từ hải xương cá voi, cũng có những cung điện hùng vĩ xây lên từ vỏ sò. . . Kiến trúc xinh đẹp nối liền không dứt. Ngoài ra, ở nơi này còn có các loại dị thụ, bọn chúng được rào lại trồng ở trong vườn, cũng tiện thể trở thành điểm nhấn của cả khu vườn.

"Thật là xa xỉ, ta đang nhìn cái gì đây? Cứ y như một cái chậu lớn đựng đầy trân châu, một viên lại một viên to đẹp rực rỡ!" Cô gái trẻ phản nghịch kinh ngạc thốt lên, phàm là phụ nữ đều yêu thích các loại châu báu ngọc thạch lóng lánh, không có ai có thể miễn dịch được.

Có điều, cảnh tượng nơi này quả thật cũng rất hùng vĩ, phòng ốc khảm đầy trân châu trắng nõn trong suốt, xinh đẹp làm lòng người say mê.

Có điều, bọn Sở Phong cũng chỉ có thể cưỡi ngựa xem hoa, bọn họ không có ai rời khỏi đĩa bay, biển sâu không phải là nơi thích hợp để đi dạo ngắm cảnh, cù cho có thể bế khí nhưng cũng không thích hợp để chìm trong biển một thời gian dài.

"Thực là tiếc quá, ta còn muốn mang các ngươi tới nhà của ta làm khách, làm một người chủ nhà tân tình, bây giờ xem ra có chút không hiện thực, chúng ta vẫn nên trực tiếp đi tới sào huyệt Chân Long đi thôi.” Long Nữ nói.

"Điện hạ quá khách khí, chúng ta cũng không phải người ngoài, không cần như vậy." Sở Phong nói.

Thực ra hắn còn cảm thấy hắn đi chuyến này thật không uổng công, có thể biết được những bí mật của thế giới đáy biển, thấy được văn minh Hải tộc, so ra với trước đây hắn thật giống hai mắt tối thui, cái gì cũng không biết.

Long Nữ nói: "Chờ bao giờ chúng ta tìm được đủ báu vật, dựng lên được Long cung to lớn chân chính sẽ mời các người tới chơi lại, khi đó ta có thể tách nước biển ra, tạo nên một không gian độc lập."

Đĩa bay ngang trời, đi càng lúc càng xa. Chỉ trong chốc lát bọn họ đã tới nơi cần đến.

Vị trí của sào huyệt Chân Long cách rất gần thành phố to lớn kia, Tộc Hải Long phương đông ở đây kiến tạo nên một thành phố chính là vì muốn bảo vệ tổ rồng thượng cổ kia.

Ầm!

Nước biển phía trước vô cùng rối loạn, cảnh tượng kinh người, nơi đó có một vòng xoáy to lớn đang di động, nhìn cứ như muốn đem cả vùng không gian này nuốt chửng vậy.

"Dưới này thật sự là có hải nhãn (mắt biển) nha! ?" Sở Phong ngốc rồi.

"Vị trí sào huyệt của nhất mạch Chân Long thượng cổ đây ư, trời ạ, thế mà ta lại sự thật tới nơi này!" Cô gái trẻ có vấn đề cũng kinh ngạc thốt lên.

Thế nhưng, mấy người còn lại đều nhíu mày, chỗ này có thể vào sao, liệu sẽ có nguy hiểm gì đang chờ họ?

"Có thể đi vào, không gian bên trong rất kỳ lạ." Long Nữ nói, sau đó cô ta điều động đĩa bay trong tiếng kêu sợ hãi của đám người Đại Hắc Ngưu, Đông Bắc Hổ, vọt thẳng vào bên trong vòng xoáy to lớn vô biên kia.

Trời đất quay cuồng, cứ như là xông vào một vùng sao trời vũ trụ tăm tối và hỗn loạn.

Sau đó rất nhanh xung quanh xuất hiện tia sáng, toàn bộ thế giới đều trở nên rõ ràng.

Tiến vào hải nhãn không lâu, tất cả mọi người đều thấy được sự bất đồng, nơi đây yên tĩnh dị thường, không gian hết sức tĩnh mịch, tất cả sóng gió và vòng nước xoáy đến lúc này đều biến mất không còn tăm hơi.

"Dù thế nào ta cũng có cảm giác không đúng lắm, nơi này vẫn còn là hải nhãn sao, rõ ràng là một không gian khác rồi, một nơi tách biệt với bên ngoài.” Đông Bắc Hổ hoài nghi.

Bình Luận (0)
Comment