Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 776 - Chương 792: Sào Huyệt Chân Long (1)

Thánh Khư Chương 792: Sào huyệt Chân Long (1)

Long Nữ gật đầu, cô ta cũng đã báo trước với bọn họ là sau khi xông vào thế giới sẽ hoàn toàn thay đổi. Sau khi đĩa bay hạ xuống đất, Long Nữ trực tiếp mở cửa đi ra ngoài.

"A, không có nước biển, nơi đây là đất liền? !"

Đi vào Hải nhãn, dưới chân chính là đất liền, không hề có một chút nước biển nào, điều này làm cho mọi người đều lấy làm kỳ lạ.

Đất màu đỏ nâu bao la bát ngát, đây là đáy biển? Bọn họ còn nghĩ rằng nơi đây là một mảnh cao nguyên khô hạn!

"Không rộng lớn như các ngươi tưởng tượng đâu, chỉ là mặt đất không bằng phẳng, che khuất tầm mắt, nhìn như là rộng lớn vô biên mà thôi, thực ra nơi này không tới năm mươi ngàn mét.” Long Nữ nói.

Đi thêm hơn năm ngàn mét, bọn họ nhìn thấy sào huyệt Chân Long!

Nơi đó sương mù tràn ngập, nhìn như thiên tiên, giữa sương mù có một toà sào huyệt đen huyền ảo, bên trong không có bất kì tia sáng nào phát ra, màu đen xuyên thấu qua sương mù, vô cùng thần bí.

Khó trách Long Nữ nói Long Sào (tổ rồng) này, cây Lôi Kích Mộc muốn bao nhiêu thì có bấy nhiêu, đúng là cô ta không có nói láo, bởi vì, thứ vật liệu xây sào huyệt đó chính là cây Lôi Kích Mộc chất đống mà thành. Sào huyệt to lớn đen kịt một mảnh, cây Lôi Kích Mộc rất nhiều, xây dựng cùng nhau.

"Đây chính là tổ rồng? Ta nhìn thế nào cũng thấy giống như một tổ chim to lớn nha? !" Lão Lư kêu lên quái dị.

Sào huyệt màu đen thoạt nhìn rất lớn, đường kính có thể dài mười mấy mét, nhìn qua xác thực rất giống tổ chim, sơ với những tưởng tượng trước đó của bọn họ hoàn toàn không giống.

Xây lên từ Lôi Kích Mộc, xung quanh cũng thỉnh thoảng phát ra ánh sáng chớp giật, cảnh tượng kinh người, ngoài ra còn có sương trắng tràn ngập trùm lên nơi đây.

"Ngươi xác định đây là tổ rồng, mà không là một tổ chim cổ đại khổng lồ?" Đến cả Sở Phong cũng hoài nghi, chỗ này là nơi mà Chân Long từng sinh hoạt ư?

Trong truyền thuyết, đáy biển Long cung vàng son lộng lẫy, rường cột chạm trổ, cùng thành phố thần thánh giống như, mà nhìn thấy trước mắt, chuyện này quả thật chính là một khổng lồ tổ chim!

"Nếu ngươi nói nó là tổ phượng hoàng ta còn tin chứ nói thứ này là sào huyệt tộc rồng, ta thấy thật không giống chút nào." Sở Phong lẩm bẩm.

Long Nữ nói: "Dựa theo ghi chép thượng cổ mà chúng ta đào ra được, nơi này chính là Đông Hải long cung, là một nơi vô cùng phi phàm, có ẩn chứa nhiều vận may lớn."

Lướt!

Sở Phong không lên tiếng, hai mắt đột nhiên sáng lên, bay ra hai chùm sáng màu vàng óng, hắn vận dụng hỏa nhãn kim tình, muốn nhìn xuyên qua nơi đây.

"Hả? !"

Sở Phong bị đè ép lại, sau khi vận dụng hỏa nhãn kim tình, hắn nhìn thấy một tổ rồng hoàn toàn khác hẳn, thậm chí toàn bộ Hải nhãn an lành đều thần thánh lên, không trầm lặng nữa. Hắn giờ đã tin nơi này là Đông Hải long cung cũ, là vị trí Sào huyệt Chân Long ngày xưa!

Hắn nhìn thấy nơi này có tường đồng, có cả mái ngói xinh đẹp, nhìn thấy động phủ, cũng nhìn thấy phù hiệu lĩnh vực Lôi Kích Mộc vô tận trên đó, nơi này đã từng được lĩnh vực cấp tông sư bố trí qua, muôn hình vạn trạng.

Nhưng mà người bình thường khi tiến vào nơi đây căn bản nhìn không thấu nơi này, lĩnh vực kia vô cùng khủng bố, che kín bầu trời, che lấp toàn bộ chân tướng.

Hỏa nhãn kim tinh, được xưng một trong những nhãn thuật mạnh nhất, phóng tầm mắt khắp biển vũ trụ âu cũng là bản lĩnh tuyệt đỉnh!

Bởi vì, loại nhãn thuật này cho dù là trong quá khứ, cũng không có bao nhiêu sinh linh có thể mở ra, mà ở thời đại này lại càng không cần phải nói, phóng tầm mắt vào trong mỗi một tinh hệ cũng khó mà tìm ra được quá ba người có thể sử dụng.

Trong hai mắt của Sở Phong phát ra ánh sáng, hắn nhìn chăm chú vào mảnh cổ địa thoạt nhìn rất rất hoang vu này, nhìn thẳng vào bản nguyên của nó, trong nháy mắt nhìn ra đến được hình ảnh chân thực, đương nhiên là bị giật nảy cả mình.

Đây là chắc chắn là sào huyệt của Chân Long không thể nghi ngờ, so với những gì hắn tưởng tượng càng thêm phi phàm.

Hắn nhìn thấy hững bức tường đồng loang lổ, bên trên có dấu vết năm tháng điêu khắc lên, thấy những mái ngói xám xịt lại đẹp đẽ, sau vô số năm giờ đây đã có chút lung lay, ngói vỡ tường đổ, cho dù là được xây dựng từ những nguyên liệu thần dị cũng có chút dấu hiệu chuẩn bị sụp đổ.

Nơi đây bây giờ đã là một vùng phế tích hoang tàn, hắn có thể nhìn ra năm xưa nơi này vô cùng tráng lệ xinh đẹp, không gian rộng rãi, thật sự là nơi nghỉ chân dưới đáy biển của Long Tộc, còn có chút giống với những ghi chép trong thần thoại cổ đại.

Có điều cũng có điểm khác nhau, nơi đây không phải là Long cung bằng thủy tinh, mà là một mảnh kiến trúc cứng cáp như một tòa thành trì, tràn ngập khí tức thần kì. Bên trên cây cây cột đồng đen cao vót lên tận trời còn treo lơ lửng chiến kỳ của Long Tộc, một nửa lá cờ nhìn vô cùng rách rưới tàn tạ.

Trong lòng Sở Phong giật mình, thứ này không đơn giản, thậm chí có thể nói, tuyệt đối ghê gớm, cái cờ xí ngày xưa đại biểu cho Long Tộc huy hoàng kia tuy giờ nhìn qua rất tàn tạ nhưng có khả năng đây là một vũ khí!

Xung quanh Lôi Kích Mộc rất nhiều, thứ này không phải giả dối, chân chính xây xây dựng lên thành trì tổ rồng ngay trong phế tích.

Thành trì phế tích này được xây dựa lưng vào núi, giữa sườn núi có một cái hố đen, nơi đó có rất nhiều Lôi Kích Mộc, được xếp chồng lên nhau tạo thành một bộ phận của Long huyệt.

Chắc hẳn nơi đó là trọng địa của thành trì Long Tộc, ngày xưa còn có trọng binh canh gác, cái huyệt động kia mới thật sự là chỗ ở của Chân Long.

Sở Phong ngạc nhiên lại có chút nghi ngờ, thứ này cùng những gì hắn tưởng tượng không giống nhau, cùng với những ghi chép bên trong thần thoại có điểm không thích hợp, cái gọi là Long cung xa hoa ở đáy biển của Long Tộc hóa ra lại như vậy, thật khác quá xa.

Xác thực là cái thành trì kia nhìn qua rất kinh người, bên trên có mái ngói đẹp đẽ chồng chất, bên dưới còn lát gạch vàng óng, vật liệu xây dựng lên đều vô cùng thần kì, nhưng hình như nơi được Lôi Kích Mộc chồng chất che lấp kia lại càng giống nơi ở của Chân Long hơn.

Trong thành có núi rừng, có động rồng, đây chính là chân thực cảnh tượng của Đông Hải trong Hải nhãn.

Sau đó, ánh sáng vàng trong hai mắt của Sở Phong càng thêm mạnh mẽ, hắn quét nhìn toàn bộ nơi yên tĩnh này, chu vi trăm dặm thu hết vào trong mắt, nơi này không bao giờ còn có thể tiếp tục lừa gạt cảm quan của hắn ta.

Quả thực là ở trong Hải nhãn.

Nơi này thế nhưng tự hình thành không gian, ngăn cách với nước biển, giống như một mảnh không gian thần kì trong vắt.

Có điều bởi vì có lĩnh vực tồn tại, người bình thường không nhìn thấy nước biển trên đỉnh đầu, chỉ có thể nhìn thấy mảnh đất màu đỏ nâu này.

Đồng thời, Sở Phong cũng chú ý tới địa thế của mảnh đất này có điểm bất đồng, có thể nóilà một cùng đất do tạo hóa hình thành, không thể dự đoán.

Tối thiểu, với trình độ lĩnh vực trước mắt của hắn mà nói, vẫn chưa thể hiểu hết, dòm ngó không ra bí mật chung cực của nơi này.

Bình Luận (0)
Comment