Hắn ta dùng Hỏa nhãn kim tinh nhìn kỹ, hắn thấy, cái kia khu phế tích này có từng trận từng trận năng lượng bùng nổ bốc lên, nhìn như sương mù trắng nõn, thực ra lại là loại vật chất có ích với thân thể người.
Hắn không thể nói rõ loại năng lượng này là như thế nào. Nhưng nếu như người bình thường nhìn thấy được chắc chắn sẽ phải thốt lên đó là tiên khí.
Sở Phong đột nhiên bừng tỉnh, cái gọi là tiên khí này thực ra chính là một loại năng lượng hiếm gặp, Khi chúng tràn ra ngoài, dưới những con mắt thường sẽ nhìn thấy nó vô cùng thần thánh, cho nên mới có loại xưng hô này, hơn nữa bản thân nơi này cũng được loại vật chất năng lượng này tẩm bổ nuôi dưỡng, từ đó có thể đạt được rất nhiều điều tuyệt vời.
"Sao rồi? !" Đại Hắc Ngưu hỏi.
Sở Phong nói: "Ừm, nơi này quả thật có điểm phi phàm, nếu lợi dụng được nói không chừng còn có thể làm người chết sống dậy, ta cảm thấy Long huyệt kia có thể coi là đất thần tiên, nhưng hơn nửa chúng ta không vào được."
Lời của hắn cũng không chỉ là cường điệu, địa thế chỗ này xác thực kinh người, trong nháy mắt hắn đã nhìn thấy chỗ bất phàm của nơi này, người có thể quanh năm sinh sống ở bên trong phế tích có thể trường thọ rất nhiều năm. Bởi vì, vật chất năng lượng của nơi đó rất đặc thù, đối với cơ thể hết sức có ích.
Thậm chí, hắn ta nghi ngờ, ngay cả khi người chết được chôn cất ở đây thì xác cũng sẽ không bị thối rữa, thậm chí còn sinh ra linh tính.
Sở Phong giống như bị bách trảo nạo tâm, hắn ta thật muốn đem ba hạt giống lấy được khi dưới ở chân núi Côn Luân vào Chân Long nhét vào bên trong hang cổ, xem xem ở đây có thể trồng ra cái gì hay không.
(bách trảo nạo tâm: lòng như bị cả trăm cái móng vuốt cào xé, í chỉ bối rối, hỗn loạn )
Tối thiểu, hắn ta có thể khẳng định, hạt giống thứ nhất đã kích hoạt có thể ở đây lớn lên, chỉ là không biết hạt giống thứ hai và thứ ba nếu trồng xuống sẽ ra sao.
"Khó, quá khó khăn, vùng đất này được đại tông sư bố trí lĩnh vực, từng có cấm địa, năm xưa rất có khả năng đã có thánh nhân đỗ lại, chúng ta muốn đi sâu vào bên trong quả thực không thể." Sở Phong lắc đầu thở dài.
"Khẳng định là có thánh nhân, Chân Long ngày xưa tuyệt đối có thể đạt đến cấp độ kia." Hoàng Ngưu gật đầu.
Sau khi mọi người nghe vậy đều yên lặng một hồi, lại cảm thấy tiếc nuối, chỗ này lại bởi vì quá nghịch thiên mà không vào được!
"Cho dù không thể đi sâu vào trong long động, cũng không có cách nào tới gần biên giới phế tích sao?" Đông Bắc Hổ vẫn chưa từ bỏ ý định.
"Để ta nhìn lại xem." Sở Phong nói, hắn cũng có chút không tự tin nào, Chân Long chắc chắn là ở nơi đó, cấp bậc của nó quá cao, là một trong những sinh linh viễn cổ có huyết thống mạnh nhất.
Vùng đất này từng có đại tông sư sử dụng lĩnh vực giúp đỡ đỡ bố trí, cho dù sau khi bị hủy hoại ở trong chiến đấu thì người ngoài cũng rất khó tới gần. Mà hiện tại lĩnh vực của Sở Phong cách cấp độ đại sư còn một khoảng cách kha khá.
"Có thể nhìn thấy bên trong phế tích có Bảo Thụ gì đó hay không?" Long Nữ hỏi, mặc dù cô ta đã nỗ lực đè ép mình, muốn tỏ ra thật bình tĩnh, nhưng vẫn có thể nhìn ra trong lòng cô ta đang căng thẳng, còn có cả hy vọng trong mắt cô ta.
Bởi vì, cô ta nghi ngờ, bên trong tổ rồng này có thể có quả Hóa Long, có Bảo Thụ vô thượng!
"Không thấy có cái cây nào đặc biệt hết." Sở Phong lắc đầu, bên trong phế tích quá tàn tạ, tường đồng đẹp đẽ hay mái ngói tinh xảo đều đã rách nát, nơi nơi đều bị đánh cho tàn tạ, nơi đây làm gì còn cái gì mà Thánh thụ.
Mặc dù có thì đoán chừng cũng đang nằm ở bên trong cái hang cổ kia, nơi đó xem chừng có sức sống tràn trề, năng lượng không ngừng trào ra bên ngoài, các loại sương mù còn có màu sắc rực rỡ khác nhau.
Long Nữ rất thất vọng.
"Có điều, bên trong phế tích có khá nhiều cỏ, đặc biệt là ở trong long động, gần cửa động cũng có một đám lớn." Sở Phong nói, chỉ là hắn thấy mấy cây cỏ kia cũng không quá nhiều, đa số có màu đỏ sẫm, rất giản dị, không có chút ánh sáng quang vinh xán lạn nào.
Nên biết rằng, khi nãy hắn ở dưới đáy biển nhìn thấy các loại dị thụ đều là trong suốt bóng loáng.
"A, đó là long huyết thảo ( cỏ máu rồng)!" Long Nữ giật mình kêu lên thành tiếng.
Hoàng Ngưu nghe vậy sắc mặt cũng thay đổi, nó cũng biết loại cỏ này, thứ đối với tiến hóa giả chính là thứ tốt, có thể tăng thể chất lên, xúc tiến cơ thể ngày càng mạnh mẽ hơn.
"Bát Trảo Đại Vương cũng là bởi vì mạo hiểm xông vào trong sào huyệt Chân Long, sau đó may mắn sống sót, đồng thời kiếm được một cây long huyết thảo mới có thể quật khởi." Long Nữ kể, không có che giấu chút nào.
Thật ra chuyện này đám người Sở Phong cũng từng nghe tới, sau khi băng tuyết tan rã, có cường giả Hải tộc bất ngờ đạt được long huyết thảo mà thực lực tăng vọt.
Lúc đó, bên kia Châu Âu cũng vừa hay có người đạt được "Chén thánh" trong truyền thuyết, có thể mãnh liệt tiến hóa, lúc đó thế giới đều sôi sục huyên náo.
Hoàng Ngưu nói: "Tương truyền, long huyết thảo là bởi vì thấm đẫm máu rồng nên mới lột xác mà thành, sau khi trở thành long huyết thảo liền trở thành một vị thuốc báu vật của những tiến hóa giả, cực kì quý giá."
Có điều, Hoàng Ngưu lại giải thích những chuyện này chỉ là truyền thuyết. Mọi người càng tin tưởng là loại long huyết thảo này do sinh trưởng ở gần tổ rồng nên được năng lượng Chân Long lưu lại tẩm bổ, từ đó mới trở nên ghê gớm.
Hơn nữa, Hoàng Ngưu cũng nói thê, long huyết thảo mặc dù bất phàm nhưng so với vật chất do tổ rồng sản xuất ra cũng không coi là thứ đỉnh cấp.
Hoàng Ngưu nói: "Bên trong Tổ rồng cũng sẽ có nghịch lân hoa, đó mới lá thứ có giá trị liên thành, thậm chí còn có cả long thai thụ, thứ đó càng thêm kinh khủng, ẩn chứa vật chất chân chính của tạo hóa, thứ này khiến cho mỗi một Đại Thánh trong tinh không đều thèm muốn đến đỏ mắt."
"Chúng ta đi cướp đi!" Âu Dương Phong kêu lên, hai mắt nó lồi ra hết cỡ, nước miếng trong miệng đều sắp chảy ra, nhìn chằm chằm vào bên trong phế tích trước mặt.
Đồng thời cũng cô gái trẻ có vấn đề cũng vui vẻ kêu la: "Lên lên lên!"
Mấy người khác đều mắt trợn trắng, thật sự cho rằng đi vào Long huyệt là chuyện đơn giản hay sao, đây dù sao cũng là nơi thánh nhân nghỉ chân, cho dù bây giờ bọn họ đã không còn, cũng không có sinh linh nào sinh sống ở nơi đây thì với cấp bậc của bọn họ hiện giờ cũng không có cách nào tới gần nơi đó.
"Ài, ta đã biết Bát Trảo Đại Vương đào được long huyết thảo ở nơi nào rồi, nó ở ngay bên ngoài phế tích, tên kia cũng thật là may mắn!" Sở Phong than thở.
Hắn vận dụng Hỏa nhãn kim tinh quan sát địa thế xung quanh, bên ngoài đống đổ nát có dấu vết bị người đào bới, theo như những nơi có long huyết thảo mọc lên thì hắn đoán rằng nơi đó đã từng có một cây.
Bởi vì, hắn thậm chí còn nhìn thấy một cành long huyết thảo đã khô héo, cọng cỏ kia bị người bỏ lỡ, trong lúc vô tình làm nó bị gãy nằm đó, thật đáng tiếc.