Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 778 - Chương 794: Sào Huyệt Chân Long (3)

Thánh Khư Chương 794: Sào huyệt Chân Long (3)

Bát Trảo Đại Vương không có Hỏa nhãn kim tinh cho nên rất dễ dàng lạc lối, nhìn không thấu được chân tướng của khu phế tích này, hắn ta cứ lung tung xông bừa, thế mà còn có thể có thu hoạch được một cây long huyết thảo thì chỉ có thể nói vận may của hắn ta rất mạnh.

Sở Phong ở trong phế tích còn nhìn thấy kha khá long huyết thảo, nhưng hắn cũng biết mấy cái cây kia đều mọc lên ở nơi mà hắn khó lòng đi vào, xem chừng không thể đào được.

"Ta đi xem thử một chút!" Sở Phong vẫn không cam lòng, đã đi tới nơi này há lại có thể cứ thế bỏ cuộc cho được, hắn quyết định đi thử nghiệm thêm.

Cái này thật ra cũng không thể trách trình độ lĩnh vực của hắn không mạnh, không thể đem theo người khác đi vào, mà phải nói là nơi này quá nghịch thiên, là địa bàn của thánh nhân, cấp bậc quá cao, thật sự không thích hợp cho mấy người còn lại tới gần.

"Các ngươi ở chỗ này chờ ta!" Sở Phong không muốn mấy người còn lại đi theo mạo hiểm.

"Sở Phong đẹp trai oa oa ta muốn cùng ngươi cùng tiến cùng lui." Cô gái trẻ có vấn đề nói, dáng vẻ mềm mại vui tươi, quăng mị nhãn về phía Sở Phong, ở một bên loạn phóng điện.

Cô ta quả thật rất xinh đẹp, mặc dù tuổi tác không lớn, nhưng chiều cao lại phải hơn 170 cm, bề ngoài trưởng thành sớm, dáng người tuyệt hảo, lẳng lơ quyến rũ.

Sở Phong gõ một cái ở trên trán cô ta, nói: "Đừng có làm loạn nữa!"

Sau khi ở bên một quãng thời gian, tiếp xúc đủ nhiều, Sở Phong đã biết, đứa nhỏ này không phải là kẻ theo đuổi ngôi sao ngốc nghếch, thậm chí còn có phần rất thông minh, hoàn toàn là muốn cùng hắn ‘thấy sang bắt quàng làm họ’, muốn "Trộn lẫn” với hắn, cùng hắn đi chơi đồng thời cũng là đi tìm kiếm cơ duyên.

"Ai nha, đừng gõ, đau quá!" Cô gái trẻ có vấn đề bưng cái trán trắng nõn, oa oa thét lên.

"Cùng đi đi!" Đại Hắc Ngưu nói, bọn họ cũng không an tâm để Sở Phong đi một mình.

Long Nữ cũng mở miệng, nói: "Ừm, không thể để cho ngươi một mình mạo hiểm, ngươi là ta mời tới, lỡ như có xảy ra chuyện gì, lương tâm của ta cũng sẽ không yên.”

Con cóc cũng ngẩng cằm lên bệ vệ nói: "Đây là địa bàn của chúng ta, ta khẳng định có cách đi vào, ta là Long, chính là Chân Long về tổ."

"Đã từng nghe nói qua nòng nọc nhỏ tìm mẹ, chưa từng nghe nói có cóc nhận thân loạn." Đại Hắc Ngưu rất không tử tế nói.

"Đi chết đi, ngươi chẳng qua cũng chỉ là một con bò sữa!" Âu Dương Phong kêu lên, hai người suýt chút nữa lại lao vào nhau.

Cuối cùng, bọn họ cùng nhau tiến lên trước, dọc đường Sở Phong một đường phá giải, cũng không có sự cố nguy hiểm gì xảy ra, họ càng lúc càng đi tới gần phế tích.

Bọn họ rất thuận lợi đi đến chỗ Bát Trảo Đại Vương từng đào bới, Sở Phong ra tay, lấy ra vài thanh nam châm, thay đổi địa thế, cảnh tượng chân thực lập tức nổi lên.

"A, ở đây thật sự có phế tích, còn to như thế, thật là bao la!"

Mấy người khác cũng có thể nhìn thấy di chỉ thành phố thần thánh gần đó, nơi này là nơi nghỉ chân của Long Tộc, trong thời đại viễn cổ, nơi này đã từng có rất nhiều tiến hóa giả mạnh mẽ.

Sở Phong đi lên trước, đem cảnh long huyết thảo đã khô héo kia đào ra, sau đó lại cầm sợi rễ của nó lên.

"Thật đáng tiếc, dược tính chỉ còn sót lại một chút, đã bị tiêu hao nghiêm trọng." Hoàng Ngưu than thở, đây là dị thảo có thể giúp bọn họ tiến hóa đó, linh tính ban đầu của nó rất tốt.

"Không có chuyện gì, giữ lại chế thuốc hẳn vẫn còn có tác dụng.” Sở Phong nói, hắn nhìn chằm chằm vào phế tích, bất luận như thế nào cũng phải lấy một Lôi Kích Mộc ra ngoài, ở cách chỗ hắn đứng không xa đang có một cái.

Nếu như thật sự có thể lấy được Lôi Kích Mộc, khi trở về hắn có thể tới lò chế thuốc bát quái của Tử Kim Sơn Thái thượng ở Giang Ninh tinh chỉnh, sau đó lần thứ hai tiến hóa!

Những cái cây Lôi Kích Mộc toàn thân đen thui, nhìn giống như là Mặc Ngọc, xung quanh lại tỏa ra ánh sáng óng ánh, ngoài ra trên thân cây Lôi Kích Mộc còn có một vài nhánh cây non nớt, bên trên có mọc ra mấy cái lá cây.

Cho dù đã trải qua những năm tháng dài đằng đẵng nhưng những lá cây kia vẫn tươi mới xanh biếc, mang theo sinh cơ bừng bừng. Bên cạnh đó, ngay trên thân cây Lôi Kích Mộc còn có những tia điện thi thoảng xột xoạt xuất hiện, sau khi những cái cây Lôi Kích Mộc này phải thừa nhận sức mạnh hủy diệt của sấm sét thì năng lượng của tia sét không tiêu tàn, thậm chí chúng còn phát triển và gia tăng, sinh sôi thêm càng nhiều sấm sét.

Bên trong mỗi thân cây Lôi Kích Mộc có ẩn chứa sinh cơ Tiên Thiên.

Hủy diệt và tân sinh cùng tồn tại, đây chính là chỗ kì lạ của Lôi Kích Mộc.

Loại cây này cực kì hiếm thấy, những thân cây bình thường khác nếu gặp phải sét đánh khẳng định sẽ lập tức chết đi, làm gì có chuyện còn gia tăng thêm sấm sét, dù cho có tìm khắp danh sơn đại xuyên cũng khó lòng kiếm được vài cây.

Tối thiểu, với hiểu biết của Sở Phong sau khoảng thời gian chạy qua chạy lại bên trên đại lục cũng chưa từng gặp được.

Mà ở bên trong phế tích này, gần kề sào huyệt Chân Long lại có một đống lớn như vậy, số lượng lên tới hàng ngàn, hàng vạn gốc câu Lôi Kích Mộc, đây quả thực là chuyện không thể tưởng tượng được!

Hắn nhìn thấy ở gần khu vực biên giới có một gốc Lôi Kích Mộc, rất gần, nhưng Sở Phong lại không dám coi thường làm bừa, nơi này dù sao cũng là thành phố viễn cổ của thần long, địa thế đặc thù, cho dù giờ đây đã tàn tạ nhưng lĩnh vực trước đó để lại cũng vô cùng khủng bố!

"Sào huyệt Chân Long, ta đến đây!" Âu Dương Phong ưỡn bụng, oa oa kêu to, vẫn như hằng ngày mà gan to bằng trời phóng thích khí thế của mình bước lên phía trước.

"Ngươi thành thật một chút cho ta!" Sở Phong muốn tóm nó lại.

"Đừng nhúc nhích, ta là Chân Long Thiên Tử, nơi đây là ta sân nhà của ta, để ta cho các ngươi mở mang kiến thức một chút, biết được cái gì là theo mệnh trời trở về!" Con cóc kêu lên.

Nó tự tin như vậy là bởi vì khi bước vào nơi đây, nó đột nhiên có một cảm giác rất đặc biệt, xa xa ben trong cái động rồng kia có thứ gì đó cộng hưởng với nó, đang kêu gọi nó.

Hiện tại nó dựa vào cảm giác của mình mà bước đi, muốn giao hòa cùng cỗ năng lượng kia, muốn đi vào trong hang động Chân Long.

Sở Phong không kéo nó lại nữa, con cóc vèo một tiếng vọt vào trong phế tích, phù hiệu dưới chân lấp loé, tinh lực tràn ra từ bên trong cơ thể nó, cổ địa vốn dĩ đang xao động thế mà lại lập tức bình tĩnh, không có sản sinh ra nguy hiểm gì.

Mấy người ở phía sau nhìn thấy thế đều kinh sợ, đặc biệt là Sở Phong lại càng khó hiểu, lĩnh vực kia vậy mà lại bị phù văn của con cóc làm cho mất đi hiệu lực? !

Hắn cau mày, rất vui sướng khi biết được nguyên nhân, có chút lĩnh vực kinh khủng có thể mô phỏng khắc lại các loại dấu ấn, ví dụ như dấu ấn máu thịt năng lượng của một loại sinh vật nào đó, ví dụ như dấu ân tinh thần

Như thế có nghĩa là, trong khu vực hắn cho nam châm thì có một số bộ tộc có thể tiến hành xung kích vào trong.

Bình Luận (0)
Comment