Nhưng người khác không biết, thứ này chính là lò bát quái Thái Thượng, một địa thế trong truyền thuyết, có thể thai nghén tạo hóa, nấu luyện đan dược, ôn dưỡng binh khí, thậm chí ma luyện bản thân.
Trải qua Sở Phong giám định, đây là địa thế lò bát quái do người tạo ra, không phải trời sinh.
Trên thực tế, nếu thật là trời sinh, Sở Phong đúng là không tiêu thụ nổi tạo hóa này. Với cấp độ tiến hóa trước mắt của hắn mà nói, địa thế đó vẫn là khu vực khủng bố đối với hắn.
Bởi vì, địa thế lò bát quái tự nhiên sẽ có đại đạo hoa văn tự nhiên in xuống, hình thành trận vực tiên thiên. Nếu hắn dám vào, nhất định sẽ bị luyện chết.
Cổ nhân bố trí lò bát quái cỡ nhỏ ở đây, có thể nói là phù hợp với hắn, còn có thể tiếp nhận được.
Lúc này, mấy món binh khí bên cạnh hắn phát ra ánh sáng, một lần nữa được ôn dưỡng. Đồng thời các loại dị quả chồng chất cùng một chỗ, tan chảy thành dược dịch. Gỗ bị sét đánh lại càng tản ra một luồng sinh cơ tiên thiên.
Đương nhiên, hắn chỉ dùng một đoạn gỗ bị sét đánh, còn lại thì cất. Thứ này rất quý, không thể lãng phí.
Cho dù trong tổ rồng có rất nhiều, nhưng bên ngoài rất khó tìm được.
Ngoài ra, một giọt máu cóc, mấy giọt máu hổ và chim, tất cả đều được hắn bỏ vào trong dược dịch.
Đây chính là chỗ thần dị của lò bát quái. Không cần phải biết phương pháp luyện binh, luyện dược gì cả. Cả tòa địa huyệt chính là một bảo lô thiên nhiên, có thể thai nghén tạo hóa, trực tiếp sản xuất ra đan dược.
Nghe đồn, địa thế lò bát quái tiên thiên, bản thân có thể trực tiếp luyện ra vô thượng thần đan, thánh đan, kinh thế hãi tục.
Một ngày một đêm, Sở Phong nghe răng nhếch miệng, chịu đủ dày vò. Dù sao vẫn còn một ít lửa lan tràn bên trong lò. Hắn cảm thấy giống như sắp bị nướng chín.
Rốt cuộc, giữa trưa ngày thứ hai, hắn đã hoàn toàn hài lòng. Bên cạnh hắn xuất hiện tám viên thuốc màu bạc, tản ra mùi thuốc nồng nặc, thấm vào ruột gan. Thành đan rồi!
Điều này khiến cho hắn cảm thấy kỳ quái. Đúng là quỷ dị. Địa thế này quả nhiên có thể luyện đan, không cần hắn phải hao tổn tâm trí, cuối cùng đã trực tiếp thành công.
Đồng thời, mấy món binh khí của hắn lại càng có linh tính.
“Uống thôi.” Sở Phong cũng không có bất kỳ do dự. Dưới thế cục bây giờ, không có gì quan trọng hơn so với thực lực.
Một viên đan dược to bằng ngón tay trôi xuống yết hầu, lập tức hóa thành một luồng nhiệt lưu kinh người rót vào cơ thể của hắn, sau đó một luồng năng lượng giống như dòng lũ vỡ đê xuất hiện.
Oành!
Nếu không có gì ngoài ý muốn, sau khi dị quả luyện thành đan dược, hiệu quả cực kỳ cao, dược hiệu tăng lên rất nhiều.
Ngày đó, Sở Phong xé rách đạo gông xiềng thứ tám, khá là thuận lợi, thực lực tăng vọt, so với trước kia còn mạnh hơn cả một mảng lớn, huyết khí quanh thân cuồn cuộn, còn hắn một lần nữa thu hoạch được một loại năng lượng đặc biệt.
Toàn thân hắn óng ánh, giống như kim thân bất diệt.
Lần này, hắn xé rách chính là gông xiềng sau lưng. Bây giờ ở đó giống như có một chiến mâu màu vàng ẩn núp, tùy thời có thể bay ra ngoài, đâm thủng hết thảy mọi ngăn cản.
“Loại cảm giác này thật sự quá mỹ diệu. Không được, ta phải nghĩ cách đột phá tiếp mới được.”
Cảm giác thoải mái khi xé rách gông xiềng, phóng thích tiềm năng trong cơ thể khiến người ta phải say mê. Cả người Sở Phong phát ra ánh sáng, nhất là chỗ cột sống, dâng lên một luồng quang vũ lớn, thần thánh mà sáng chói.
Nhìn vào bên trong, có thể nhìn thấy toàn bộ cột sống đều là màu vàng, năng lượng ngưng tụ thành hình một con rồng, nhưng lại càng giống một chiến mâu hơn. Chỉ cần Sở Phong chuyển động suy nghĩ một chút, nó có thể bay ra ngoài bất cứ lúc nào.
Nhưng hắn lại không dám thí nghiệm ở đây. Vì chỗ này là lò bát quái Thái Thượng.
Thể chất tăng lên, lỗ chân lông cũng có kim hà dâng lên, có năng lượng trao đổi với bên ngoài. Cấp độ tiến hóa của sinh mệnh khiến người ta khó mà kháng cự. Hiện tại, Sở Phong đang có ảo giác vũ hóa phi tiên.
“Thật thoải mái!”
Hắn không nhịn được mà cất tiếng rên rỉ. Hắn đứng dậy, giãn ra tứ chi, quanh thân đều tản ra kim hà, giơ tay nhấc chân đều có sức mạnh kinh người.
“Tiếp theo, ta sẽ đến Hoàng Sơn hái thuốc. Ở đó có một gốc quái thụ, mọc ra trái cây rất kinh người. Đáng tiếc lần trước ta không thể đến gần.”
Hai mắt Sở Phong giống như hai ngọn kim đăng bắn ra chùm sáng, lửa nóng vô cùng. Hắn đang nhìn thấy một con đường tiến hóa mê người.
Lần trước, hắn mang theo tài phiệt, còn có hậu duệ người ngoài hành tinh Bắc Cực đến dò xét Tần Lĩnh, rồi đến núi Chung Nam, cuối cùng tiến vào Hoàng Sơn, phát hiện có một gốc cây già mọc ra loại quả rất sáng.
Lúc đó hắn không cách nào phá giải được trận vực kia, hái không được dị quả, đúng là đáng tiếc.
Lần này đoán chừng không ai dám đi cùng với hắn. Lần trước, tài phiệt và người Bắc Cực xem như quá thảm. Do Sở Phong dẫn đường, nhưng đi đến đâu là chết đến đó, một đường người chết không dứt. Những người còn lại cuối cùng nhất trí cho rằng hắn đang lừa gạt bọn họ.
“Ừm, nếu đến Hoàng Sơn, ta có thể tiến hóa lần nữa, cảm giác này quá mỹ diệu, giống như muốn thành tiên.” Đến bây giờ, Sở Phong vẫn còn lưu luyến cảm giác đó.
Sau khi xé rách gông xiềng thứ tám, thể chất vẫn còn chậm rãi tăng lên, toàn thân thư thái, quang vũ từng điểm, thậm chí còn có hơi nước bốc lên.
Hắn cúi đầu nhìn thoáng qua, vẫn còn bảy viên thuốc màu bạc, giống như một đám ngôi sao nhỏ đang nhấp nháy. Hắn biết, những thứ này hẳn không có tác dụng gì với hắn bây giờ.
Dị quả cùng cấp độ có thể khiến người ta tiến hóa một lần. Đan dược sau khi luyện thành cũng tương tự như thế.
Phấn hoa và dị quả có tác dụng xúc tiến thể chất thay đổi, chủ yếu nhất là kích thích một loại vật chất kỳ lạ bên trong cơ thể, giúp cho tế bào bên trong cơ thể con người gia tăng mãnh liệt.
Về phần năng lượng mạnh yếu ẩn chứa trong phấn hoa và dị quả, không cái nào quan trọng. Quan trọng nhất là tác dụng thôi hóa của chất xúc tác.
Mặc dù đã có phán đoán, Sở Phong vẫn chưa từ bỏ ý định, lại tiếp tục nuốt một viên thuốc. Kết quả chẳng có kỳ tích nào xảy ra, hoàn toàn không có hiệu quả với hắn.
“Hoàng Sơn, tiên quật Nguyên Từ Bắc Cực, tổ Kỳ Lân cũ, bên trong đại dương, những nơi này đều có các loại trái cây có dược hiệu phi phàm, có thể tìm kiếm.”
Sở Phong định ra mục tiêu. Hắn khát khao mạnh lên, để thể chất và tinh thần tiếp tục phát triển.
Thế cục trên Trái đất càng lúc càng phức tạp, càng lúc càng nguy hiểm. Nhất là hắn và người ngoài hành tinh đã từng sống chết với nhau, tình huống rất không ổn. Muốn sống sót, chỉ có một đường ra, đó là giúp bản thân không ngừng tiến hóa, không ngừng mạnh lên.
"Ùng ục ục!"
Bệnh cũ tái phát. Cứ mỗi lần thể chất tăng vọt trên diện rộng, hắn sẽ cảm thấy vô cùng đói bụng, dạ dày nhói đau, bởi vì cơ thể của hắn đã tiêu hao quá mức.
Sở Phong đã sớm chuẩn bị, đồ ăn đơn giản nhưng phong phú. Thịt Long tộc Nam Hả tuyệt đối rất ngon, bây giờ được hắn xếp vào vị trí đầu bảng mỹ thực của hắn.