Nơi này là lò bát quái, nướng thịt rồng không gì thích hợp bằng.
Ngoài ra còn có eo hổ ngoài hành tinh và thịt đại bàng. Không gian bên trong bình chứa rất nhiều, có thể giữ lại chất thịt một thời gian dài, năng lượng còn chưa tan hết.
Không bao lâu sau, bên trong lò bát quái truyền ra mùi thịt, tràn ngập phạm vi trăm ngàn mét.
“Mẹ nó, mùi gì thế nhỉ? Nước miếng của ta chảy ròng ròng. Tên ma vương kia chạy đến đây không phải hưởng dụng trân hào mỹ vị gì đấy chứ? Gặp quỷ rồi!”
Bên ngoài, một số người ngửi được mùi thơm, cảm giác không chịu nổi, có tính dụ hoặc quá mức, nhịn không được mà nuốt nước miếng.
Lần này, Sở Phong chuẩn bị quá đầy đủ. Ba nguyên liệu nấu ăn đứng đầu bảng mỹ thực đều có hết. Hắn hết nấu canh, chưng rồi nướng, thật sự không để bản thân thua thiệt.
Một tiếng sau, Sở Phong vừa lòng thỏa ý lắc lư đứng dậy.
Đồng thời, hắn cất một đống thuốc như ngôi sao nhỏ trên mặt đất vào bình ngọc. Hắn không cần dùng, về sau có thể đưa cho đám người lão tông sư Võ Đang.
Loại dan dược có ngân hoa chảy xuôi trước mắt này là bảo vật vô giá, có thể giúp thực lực người ta tăng vọt.
Thậm chí, Sở Phong còn muốn đi đến đảo Bất Diệt thêm một chuyến nữa, xem có thể liên lạc với đám người hoàng ngưu hay không, để đưa thứ này cho bọn họ.
“Không vội, dị quả trong thiên hạ còn rất nhiều. Nếu ta cứ tiếp tục ngắt, bỏ vào lò bát quái Thái Thượng để luyện, cam đoan sẽ đủ.”
Sở Phong suy nghĩ, dị quả có thể giúp người ta xé rách gông xiềng lực đạo, thêm một chút cỏ Long Huyết, máu cóc, máu chim đại bàng, sau khi nấu luyện có thể tăng lên hai cấp bậc, giúp người ta kéo đứt tám đạo gông xiềng.
“Đi tìm loại trái cây có dược hiệu mạnh hơn thôi.”
Sở Phong thu dọn bên trong lò bát quái, xử lý mọi vết tích, sau đó chậm rãi bước ra.
Hắn tản ra thần giác, nhìn về bụi cây chung quanh, sau đó cảm thấy thất vọng, không có cá lớn nào xuất hiện. Bất luận tài phiệt hay người ngoài hành tinh, tất cả đều rất cẩn thận.
Gần đó có người, cũng có dị thú, nhưng đều là những con tôm nhỏ, phụ trách giám sát chỗ này, đồng thời còn có một số máy dò.
“Tiếc thật, sao chẳng ai đến nhỉ.” Sở Phong lẩm bẩm, tràn ngập vẻ tiếc nuối.
Biểu hiện này của hắn cũng bị người ta nhìn thấy, đồng thời bị máy tham trắc thu được hình ảnh và lời nói. Bất luận là tài phiệt hay là người của thế lực khác, lúc này sắc mặt đều đen lại.
Một đám người nguyền rủa. Đại gia ngươi, cái tên chuyên lừa gạt này quả nhiên không bao giờ có ý kiến hay.
Sở Phong thôi động Hỏa Nhãn Kim Tinh tìm kiếm một phen, tin chắc rằng xung quanh không có tiến hóa giả. Hắn liền chấn vỡ tất cả máy tham trắc, đồng thời dọa chạy những con tôm nhỏ.
Tiếp theo, hắn mang Kim Cương Trác đến khu vực gần Thái Dương Hỏa Tinh, bắt đầu hấp thu.
Bởi vì, sau khi trải qua nấu luyện, Kim Cương Trác càng thêm sáng như tuyết, bên trong tự thành một số hoa văn, càng thêm bất phàm.
Rốt cuộc bất phàm đến cỡ nào, hắn cần kiểm nghiệm trong thực chiến.
Nhưng công năng đầu tiên nhất của Kim Cương Trác chính là hấp thu năng lượng, trở nên nặng nề vô cùng nhưng lại có khả năng đánh tan vạn vật.
Sở Phong chuẩn bị thu Thái Dương Hỏa Tinh. Nếu cho phép, hắn sẽ thu Thái Âm Hỏa Tinh, xem có thể chứa đựng thời gian dài hay không. Hai loại hỏa tinh này đều là năng lượng đặc biệt.
“Ừm, có thể hấp thu. Quả nhiên không tệ.” Sở Phong kinh ngạc.
Kim Cương trác càng lúc càng sáng, trong suốt bóng loáng. Sau khi hấp thu hỏa tinh lại càng khí tượng phi phàm, đơn giản giống như một binh khí thô ráp thời thủy tổ.
Hắn cảm thấy, cái gọi là phế khí cứu cực này sẽ mang lại kinh hỉ cho hắn trong tương lai.
Sau đó, Sở Phong dùng Kim Cương Trác thử thu chút Thái Âm Hỏa Tinh. Kết quả, loại năng lượng này đốt hắn phải chạy trốn như điên, mình đầy bụi đất, suýt chút nữa gây ra vụ nổ lớn.
Thái Âm Hỏa Tinh và Thái Dương Hỏa Tinh giống như thủy hỏa bất dung, nếu va chạm vào nhau, trực tiếp phun lửa, đốt Sở Phong phải kêu oai oái.
Từ đằng xa, đám người chú ý hắn không biết đã xảy ra chuyện gì, mặt người nào người nấy như gặp quỷ. Sở ma vương đang phát điên gì thế?
Sở Phong không ngừng nguyền rủa, thay bộ quần áo cháy đen, từ bỏ việc hấp thu hai loại hỏa tinh, chỉ thu một loại.
Không hề nghi ngờ, hai loại hỏa tinh này đều là năng lượng đặc biệt đẳng cấp rất cao, lực sát thương kinh người, ngay cả lão đạo sĩ thâm bất trắc cũng chịu không nổi, thiếu chút nữa bị thiêu chết.
Sở Phong ước lượng, hiện tại Kim Cương Trác của hắn nặng mấy vạn cân. Nhưng chỉ cần nó hấp thu năng lượng, nó sẽ trở nên nặng hơn một cách khó hiểu. Hiện tại còn chưa giải thích được.
Hắn không dám hấp thu tiếp, bởi vì sợ xảy ra chuyện. Đây là Thái Dương Hỏa Tinh đấy. Vạn nhất không cẩn thận phát nổ trên người hắn, đoán chừng ngay cả hồn cũng không còn.
Cuối cùng, hắn cẩn thận bỏ Kim Cương Trác vào trong bình Ngọc Tịnh.
Sở Phong tìm một con suối, tắm rửa một cái, sau đó toàn thân thư thái đi về phía thành phố Giang Ninh.
“Mấy người đó đúng là quá cẩn thận rồi, không cho ta cơ hội biểu hiện một lần sao? Chẳng có một con cá lớn nào đến.” Sở Phong lầu bầu.
Hắn lấy điện thoại từ trong bình ngọc ra, xem đi xem lại, sau đó biến sắc. Hắn nhận được một số tin tức, về sau lại có rất nhiều tin gửi đến.
Bên trong không gian chồng chất tại các danh sơn đều có bóng người giáng xuống. Không biết quy mô lớn đến cỡ nào?
Thậm chí, phương Tây còn có thần giáng lâm, thành công vượt giới?
“Sẽ không phải là chủ tử của thần sứ Iaman, Abell chứ? Hay là người ngoài hành tinh Schiele kia…” Sở Phong cau mày.
Thời buổi rối loạn, hắn biết kịch biến Trái đất sắp sửa bắt đầu. Rất nhiều giáng lâm giả, thần tử các lộ, thánh nữ, Phật tử, hoàng nữ hơn phân nửa muốn xuất hiện cùng lúc.
Tiếp theo, hắn đọc tin tức cảnh báo do người quen gửi. Bọn họ đề cập đến một số cảnh báo, khiến cho biểu hiện của hắn không khỏi nghiêm túc hẳn lên.
“Chỉ cần ta có thể tiến hóa nhanh chóng, không có cái gì cần phải sợ cả.”
Sở Phong trở về, chú ý quan sát chung quanh, xác định không có ai phục kích, lúc này mới một đường đi về phía thành phố Giang Ninh.
Hắn rất nhàn nhã. Mặc dù ý thức được thời buổi hỗn loạn đã mở màn, nhưng bản thân vừa mới tiến hóa, thực lực tăng vọt một mảng lớn, cảm giác vui sướng này còn chưa mất, cho nên tâm trạng vẫn tốt như cũ.
“Sao?”
Đột nhiên, trên đường đi, sương mù dâng lên. Hắn đã bước chân vào trận vực.
Vèo!
Sở Phong một chân đạp nứt mặt đất, sau đó rút lui. Đây là một trận vực cỡ nhỏ, chẳng ra sao cả, không thể vây khốn hắn.
Nhưng có người phục kích. Đây mới là điểm quan trọng nhất. Vừa rồi hắn còn thấy tiếc, kết quả quả báo đến. Thật sự là có người đến, lại còn không có ý tốt với hắn.
Oành!
Chung quanh nổ tung, không phải là do vũ khí nóng, mà là do một số sinh linh. Khí tức bọn họ phát ra quá mạnh, hình thành cơn bão năng lượng, xé rách thổ địa, khiến cho rất nhiều cây cối xung quanh phải bật gốc, còn có rất nhiều tảng đá to bằng cái thớt bay lên không bốn phương tám hướng, cảnh tượng thật dọa người.