Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 818 - Chương 834: Lâm Nặc Y Tiếp Dẫn Hoàng Triều (2)

Thánh Khư Chương 834: Lâm Nặc Y tiếp dẫn hoàng triều (2)

Hắn đánh giá một phen, chờ những người này chồng hết đống đá lên trên mặt đất, tối thiểu phải đến ngày mai mới xong.

Đồng thời, hắn nhạy cảm phát hiện có một kỵ sĩ có thể ra vào không gian chồng chất một cách dễ dàng, hẳn cũng giống như Mục Thanh, thành công xông qua tử quan.

“Ta chẳng quan tâm các ngươi muốn làm gì, có âm mưu quỷ kế gì. Đến lúc đó cứ mang đạn hạt nhân ra tẩy địa, dẫn bạo trận vực Trái đất, ta không tin các ngươi có thể chịu được.” Sở Phong lẩm bẩm.

Hết thảy đều đã chuẩn bị kỹ càng, còn thiếu đám người kia vượt giới mà thôi.

Nhưng trong lòng hắn lại cảm thấy bất an. Bởi vì đám người kia quá trịnh trọng, ngay cả hoàng tử Đại Tề cũng phải thành kính, hành động cùng tất cả mọi người.

Sở Phong đứng thật lâu, tính toán và thôi diễn bố trí trận vực sát phạt, làm thế nào mới có thể giết chết đám người kia một cách hữu hiệu.

“Trong thời khắc mấu chốt, không biết các đại yêu núi Côn Luân có thể ném ra nam châm một cách nhanh chóng được không?” Sở Phong cau mày.

Bởi vì cho dù trận vực mà hắn bày ra là phiên bản đơn giản hóa, cũng phải cài dưới mặt đất không ít nam châm. Vạn nhất khâu nào xảy ra vấn đề, nhất định sẽ ảnh hưởng đến lực sát thương.

Sau đó, Sở Phong rời khỏi Lao Sơn, tập trung lại với các đại yêu núi Côn Luân.

“Ta đoán chừng phải mất một ngày nữa bọn họ mới có thể thử vượt giới.” Sở Phong nói, sau đó cùng với mọi người ẩn vào trong núi, không để người ta phát hiện.

Sở Phong lại cau mày. Hắn đang suy nghĩ chuyện tấn công trận vực. Đây chỉ là bố trí tạm thời, hiệu suất không cao, chỉ cần cài một nam châm sai vị trí thôi, tất sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến uy lực.

“Có thể làm tổng thể một lần hay không?” Đột nhiên, Sở Phong nghĩ đến một thứ, sau đó lấy bốn cây cột đồng thau bên trong bình ra.

Đây là cột Tỏa Long đoạt được từ tay Thái tử Hắc Đằng Long tộc Nam Hải, có thể bày ra trận vực quỷ đả tường.

“Đây là trận vực tổng thể, có thể thay thế rất nhiều nam châm, ngọc thạch.” Tiếp theo, Sở Phong mở ra Hỏa Nhãn Kim Tinh, cẩn thận quan sát, không ngừng tìm tòi bốn cây cột đồng thau trong tay.

Hắn biết tên của bốn cây cột này là cột Tỏa Long.

Sở Phong cảm thấy, trước kia hắn không để ý đến cái này, bọn chúng không phải là cọc Quỷ Đả Tường mà là cọc Tỏa Long.

Hắn cẩn thận nghiên cứu lại, thần quang hai mắt như điện, phát hiện ra một chút mánh khóe, cuối cùng dùng thủ pháp trận vực đặc biệt kích hoạt một số ký hiệu, từ trong cây cột đồng thau lan tràn ra ngoài.

“Cọc Tỏa Long, nếu nó khôi phục hoàn toàn, có thể khóa được giao long?” Sở Phong giật mình, lửa nóng nổi lên, lại càng nghiên cứu kỹ hơn.

Buổi chiều, Sở Phong đặt bốn cây cột đồng thau xuống, trong lòng đã có quyết định. Mặc dù không thể phát huy được uy thế chân chính của cột Tỏa Long, nhưng muốn bắt người hoặc phục sát, so với trận vực bố trí tạm thời của hắn mạnh và thuận tiện hơn nhiều.

Bốn cây cột đồng thau, xét về khía cạnh nào đó là một hình thức trận vực tổng thể. Sau khi Sở Phong nghiên cứu xong, khi phát huy không còn là quỷ đả tường một cách đơn giản nữa.

Sáng sớm, ánh mặt trời xuất hiện. Mặt trời mới mọc mang theo sinh cơ nồng đậm, từ mặt biển phóng ra ngoài.

Toàn bộ Lao Sơn cũng hòa mình theo, trời quang mây tạnh.

Bên trên linh phong, Lâm Nặc Y áo trắng như tuyết, xinh đẹp xuất trần. Cô như tắm trong ánh bình minh, yên tĩnh nhìn mặt biển, ánh mắt đẹp thâm thúy, nhẹ giọng nói: “Thời gian cũng không còn nhiều.”

Mặt trời đã mọc, toàn bộ Lao Sơn đều ấm áp, sinh cơ và năng lượng rất nồng đậm.

Cuối cùng, Mục Thanh mang theo sự kích động, mời Lâm Nặc Y đi theo.

Sở Phong cũng bắt đầu xuất phát. Bởi vì đã có dị cầm xoay xung quanh bầu trời cảnh báo, bên trong không gian chồng chất có dị động.

Trước khi đi, hắn không dám để những người kia đi theo: “Để ta đi là được rồi. Lát nữa mọi người theo ta thủ thế thì thi hành mệnh lệnh.”

Bọn họ đã sớm thương lượng xong. Thủ thế khác biệt đại diện cho ý nghĩa khác biệt. Có thể là đạn hạt nhân tẩy địa, có thể là mưa đạn đạo… Tất cả đều là đại sát cơ kinh khủng.

Đương nhiên, còn có thủ thế cuối cùng, đó chính là thất bại, nhanh chóng đào vong.

Bên trong không gian chồng chất, hơn mười người của hoàng triều Đại Tề đều đã chuẩn bị xong, đứng trước tế đàn, chuẩn bị vượt giới, muốn tiến vào không gian Trái đất.

“Tháp năng lượng hoàng triều ngũ tinh có thể giúp cho chúng ta không lo khi vượt tử quan. Từ nay về sau, biển rộng mặc cá bơi, trời cao mặc chim bay. Tinh cầu này sẽ trở thành vùng đất của chúng ta. Đám thổ dân kia làm sao mà cạnh tranh với chúng ta chứ?” “Đây là trời chọn, nhất định chúng ta sẽ thành thánh ở đây.”

Những người này rất kích động, có một số thì thầm, chờ mong một khắc vượt giới.

Sau đó, bọn họ nhìn thấy Mục Thanh, đồng thời nhìn thấy cô gái mặc áo trắng xuất trần, từ trong ánh bình minh mang theo sánh sáng bước ra.

Ngay cả những kỹ sĩ ngày thường kiệt ngạo bất tuần cũng phải thất thần, nhìn chằm chằm tuyệt thế mỹ nhân giống như từ trong bức họa bước ra, không tiếp tục lên tiếng nữa.

Bọn họ có cảm giác ưu việt hơn so với sinh linh của tinh cầu xuống dốc này, cho rằng thổ dân nơi này sớm bị đào thải, là hậu duệ của những kẻ thất bại trong thời kỳ huy hoàng, huyết mạch đã mỏng manh và hỗn tạp. Thời kỳ huy hoàng đã một đi không trở lại, biến thành tộc đàn hạ đẳng, rất đáng bị miệt thị.

Nhưng bây giờ, bọn họ đều ngơ ngẩn, đột nhiên cảm giác được cô gái này rất thánh khiết, khiến cho bọn họ phải tự ti, mặc cảm.

Hoàng tử Đại Tề khí vũ hiên ngang, bước đến biên giới không gian chồng chất, chăm chú nhìn Lâm Nặc Y. Mặc dù không phải lần đầu tiên đối mặt, nhưng y chưa từng có một khắc động tâm như thế này.

Y nở nụ cười ấm áp nói chuyện với Lâm Nặc Y.

Lâm Nặc Y cũng mỉm cười. Vì được giáo dục lễ nghi từ nhỏ, mỗi hành động lời nói của cô đều rất tự nhiên.

Từ đằng xa, Sở Phong cau mày, một tay giơ lên. Dị cầm núi Côn Luân đang chăm chú nhìn hắn. Chỉ cần hắn vung mạnh cánh tay, nơi này sẽ bị công kích hủy diệt ngay.

Sở Phong đang lùi lại, kéo dài khoảng cách an toàn, đồng thời cánh tay đang giơ lên hơi cứng lại. Hắn nhớ Lâm Nặc Y đã từng nói với hắn, hãy tin tưởng cô, cô sẽ không hại hắn.

Rốt cuộc, không gian chồng chất đã phát sinh thay đổi kinh người.

Một tháp năng lượng xuất hiện. Từ đằng xa, khí tức phô thiên cái địa đã lan rộng, sau đó phóng đại, vượt qua Lao Sơn, chen một nửa vào không gian chồng chất, bao phủ tế đàn.

Cuối cùng, nó bao trùm tất cả mọi người của hoàng triều Đại Tề, tương đương với một con đường an toàn, mang tất cả vượt giới.

Mục Thanh canh chừng một bên, lúc này nhịn không được muốn thét lên.

Dương Hằng cũng phấn khích không ít, trực tiếp thét dài.

Con ngươi Sở Phong mở to, cánh tay kia muốn vung mạnh xuống.

Nhưng lúc này, tòa tháp chia thành hai nửa, từ đỉnh tháp đến chân tháp, lặng yên không một tiếng động tách ra.

"A... Không!"

Đám kỵ sĩ kêu to, còn tọa kỵ thì thống khổ gào thét. Một khắc bại lộ trước thiên địa, trên người bọn họ dâng lên ngọn lửa hừng hực.

Bình Luận (0)
Comment