Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 833 - Chương 849: Thánh Nữ

Thánh Khư Chương 849: Thánh nữ

Không bao lâu sau, độc giác thú trở thành món ăn. Mùi thịt thơm nồng xộc vào mũi. Một đám người ăn như gió cuốn, ngoài ra còn có người của tinh hệ khác lấy ra rượu ngon.

Sở Phong giải quyết được vấn đề bản thân, cảm giác đói bụng biến mất, quanh thân tràn ngập sức mạnh hùng hồn.

Trần Thụy tức giận vô cùng, suýt chút nữa bất tỉnh. Gã cũng chẳng còn cách nào, cuối cùng chỉ biết rũ đầu như cha chết mẹ chết.

Từ đằng xa, đám tài phiệt đưa mắt nhìn nhau. Tiên đảo Bồng Lai luôn cho mình là chính thống, ngay cả một gã đánh xe cũng vênh váo như vậy. Kết quả... rất thảm rồi.

Hôm nay, tộc Bồng Lai xem như ăn thiệt.

Sở Phong không ra tay, chuyện phát sinh chẳng liên quan đến hắn, ngay cả độc giác thú kia cũng là người ta nướng chín mời hắn ăn.

Lại nói, thịt độc giác thú có huyết thống á thần thú sau khi nướng lên có màu vàng bóng, giòn mà tươi, đúng là món ăn ngon.

Sở Phong vừa lòng thỏa ý, ợ một cái thật to.

Hắn cảm thấy thịt độc giác thú có thể xếp hạng nhất trên bảng mỹ thực của hắn.

Hoàng Thông cười nói: “Sở Phong huynh, rượu ngon của tinh hệ Alpha chúng ta cũng không tệ phải không? Ta cho ngươi thêm hai bình. Tiếc là không mang theo quá nhiều.”

“Đa tạ Hoàng huynh.” Sở Phong mỉm cười, tiếp nhận bình rượu.

Hoàng Thông nói: “Sở huynh, ta là người ăn ngay nói thẳng. Ngươi thân là con trời chọn ở Trái đất, nếu hợp tác với thần tử hoàng kim chúng ta, cam đoan đánh đâu thắng đó.”

Diệp Lan cũng vội vàng lên tiếng, nói thiên nữ Tiên Nữ Tọa tuyệt thế vô song, gần như không đối thủ, mời Sở Phong đến chỗ sâu Hoa Sơn gặp mặt nói chuyện.

Từ đằng xa, đám tiến hóa giả Trái đất đều lộ ra vẻ mặt khác thường. Đám người vực ngoài này chẳng thèm quan tâm đến người của đảo Bồng Lai. Ăn xong độc giác thú của người ta cũng không rời đi mà ở đây bàn chuyện.

Nhất là, Sở Phong bị sinh linh vực ngoại không ngừng lôi kéo, bị bao vây bên trong. Gặp gỡ và phát sinh thay đổi với những người này, đúng là không có thiên lý.

Rất nhiều người đều oán thầm.

Nên biết rằng, lúc trước Sở Phong và sinh linh vực ngoại còn không được hòa thuận. Nhưng từ khi thiên cơ lộ ra, hắn trở thành con trời chọn thì sự việc hoàn toàn khác biệt.

Trên thực tế, Sở Phong cũng cảm nhận được sự thay đổi này. Trên đầu đột nhiên xuất hiện một tầng hào quang. Mọi chuyện cũng bắt đầu có lợi cho hắn. Hắn sẽ không thèm giải thích, nói mình không phải con trời chọn.

Trong tình huống này, đánh chết hắn cũng phải nói mình là thánh.

Không bao lâu sau lại có người đến, địa vị rất lớn, là Mã Lạp Sơn của Di tộc đến tìm Sở Phong.

Nhưng thái độ của người này so với Trần Thụy, độc giác thú tốt hơn rất nhiều, khá là ôn hòa, nói với Sở Phong rằng nếu rảnh rỗi thì có thể đến bí cảnh Himilaya làm khách.

Mặt Trần Thụy lập tức tái lại. Có ý gì đây? Di tộc Himalaya đến cướp người, quan trọng là thái độ rất thấp điệu. Điều này chẳng phải là hình ảnh đối lập với việc gã và độc giác thú quá ương ngạnh sao?

Cùng là sứ giả, nhưng người này lại không như Trần Thụy, khiến người ta sinh ra hảo cảm.

Thông qua trò chuyện, Sở Phong biết được, Di tộc sinh hoạt ở một khu vực đặc biệt. Bọn họ cũng không phải sau khi thiên địa biến dị thì mới bắt đầu tiến hóa, mà vẫn luôn có truyền thừa, có nội tình, cũng không tự cho mình là chính thống.

Trong lòng Sở Phong hơi trầm xuống. Bên trong Di tộc có cao thủ thâm bất khả trắc.

Cuối cùng, mọi người tản đi. Sở Phong một mình rời đi, tạm thời cũng không đi theo Mã Lạp Sơn đến bí cảnh Di tộc, cũng không đi theo người ngoài hành tinh đến gặp thần tử hay thánh nữ, đều từ chối rời đi.

Hắn biến mất trước mặt mọi người, sau đó ra biển, điều khiển bè trúc, nhanh như điện chớp tiến về núi Bất Diệt.

Hắn muốn xem có thể liên lạc với hoàng ngưu, đại hắc ngưu hay không, đưa thuốc cho bọn họ, giúp bọn họ đột phá.

Trên đường đi, hắn thử dụng cánh ánh sáng năng lượng, tốc độ quả nhiên kinh khủng, trong nháy mắt có thể hoành không.

Có thể nói, chỉ cần năng lượng bên trong cơ thể nồng đậm, không thể nghi ngờ, thận khí của hắn tràn đầy mười phần, có thể hiển hóa hai cánh, có thể phi thiên độn địa, cũng có thể dùng cánh để tấn công địch.

Cuối cùng, Sở Phong thành công tìm được núi Bất Diệt, bởi vì trên người hắn có một tảng đá, là mang từ trên đảo đi lúc trước, có thể dựa vào cái này để tìm về.

“Hoàng ngưu, đại lão hắc, Âu Dương Phong, Hổ ca, lão Lư, kim điêu vương.” Sở Phong đứng ngoài cửa, không ngừng hô to.

Bảy ngọn núi âm u đầy tử khí. Ngoài ra vùng đất này còn có sinh vật da bọc xương. Mỗi một con đều là người chết sống lại, không có phản ứng gì.

Bên ngoài không gian, Dương Tuyên, Tình Lam đều kinh ngạc. Sau khi Sở Phong đến một hải vực nào đó thì biến mất. Bọn họ có được Thiên Lý Nhãn, Thuận Phong Nhĩ cũng không thể nắm bắt được tình huống nơi đó.

Bọn họ biết, ở đây hơn phân nửa là vùng đất quỷ dị.

Sở Phong than nhẹ, chung quy cũng không nhìn thấy những người kia, chắc là đã tiến vào bí cảnh núi Bất Diệt. Nghĩ vậy, hắn quay người rời đi.

Sở Phong trở về lục địa, lặng yên đến gặp cha mẹ, lão Viên. Lần trước chùa Đại Lâm bị Hắc Minh Bằng Vương công phá, khiến cho lão Viên nản lòng thoái chí, rời khỏi Tung Sơn.

Sở Phong để lại thuốc rồi bí mật rời đi.

Sau đó, hắn gặp đại yêu núi Côn Luân, lão tông sư núi Võ Đang cũng ở đó. Sở Phong đưa cho bọn họ đan dược mới luyện chế ra, để bọn họ bí mật đột phá.

Tiếp theo, Sở Phong đi dạo một số danh sơn, không phải để gặp thần tử, thánh nữ mà là phá giải trận vực, tìm kiếm dị quả, tiếp tục tiến hóa.

“Sở Phong huynh, huynh đến núi Nhạn Đãng, là muốn gặp thánh nữ của chúng ta sao?”

Ở đây, Sở Phong tránh cũng không thể tránh gặp được Dương Lâm, còn có một số sinh linh vực ngoại, đều là tùy tùng của thánh nữ.

Núi Nhãn Đãng là một trong tam sơn của Tam Sơn Ngũ Nhạc, danh tiếng rất lớn. Sở Phong xác định mục tiêu ngắn hạn, chính là tìm kiếm tam sơn một lần.

Sau khi gặp được Dương Lâm, hắn vốn muốn từ chối nhưng suy nghĩ lại, vẫn nên đi theo, xem thánh nữ có diện mạo như thế nào.

Có thể giao lưu với nàng một phen, xem có thu hoạch gì hay không.

Đương nhiên, hắn chắc chắn sẽ không tiến vào không gian chồng chất.

Bên ngoài không gian, Dương Tuyên nhìn thấy Sở Phong tiến vào núi Nhạn Đãng, gương mặt hơi co rút lại. Sau khi nhìn thấy Sở Phong và Dương Lâm gặp nhau, thấy Sở Phong đồng ý đi gặp thánh nữ của bọn họ, cả người Dương Tuyên đều cảm thấy không được tốt.

Tình Lam cũng chẳng còn gì để nói, cúi đầu nhìn núi Nhạn Đãng, sau đó lại nhìn Dương Tuyên. Hắn ta có chút đồng tình với Dương Tuyên.

“Ta nói rồi, ngươi không thể làm loạn. Trước kia, ngươi bắn ra ngân quang chính là vượt giới, để người ta biết thì không tốt.” Tình Lam cảnh cáo Dương Tuyên không được làm loạn.

Dương Tuyên không lên tiếng, nhìn chằm chằm mặt đất, cuối cùng nhìn thấy tên nhóc kia thuận lợi gặp mặt thánh nữ tộc muội, lúc này mặt của y liền đen lại.

Bên trong núi Nhạn Đãng, Sở Phong rốt cuộc cũng đã nhìn thấy một thánh nữ đúng trên danh nghĩa. Cô gái này quá xinh đẹp. Nàng ta đứng trong không gian chồng chất, toàn thân phát ra thần huy chói lọi.

Bình Luận (0)
Comment