Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 905 - Chương 921: Ai Mà Địch Nổi (1)

Thánh Khư Chương 921: Ai mà địch nổi (1)

Trận vực Chúng Sinh Bình Đẳng là một loại trận vực rất đặc biệt của Phật tộc. Bên trong phạm vi tác động của nó, có thể áp chế cảnh giới hai người khác nhau xuống cùng một cấp độ.

Đối với đại cao thủ Phật tộc mà nói, không có khả năng dùng trận vực cà sa này, bình thường cũng chỉ đưa cho đệ tử dùng.

Lúc này, Sở Phong đã đến gần Trần Phong, ra tay nhanh như chớp, quả quyết mà bá đạo. Giữa quyền phong gào thét, một con mãng ngưu màu đen xuất hiện, là dị tượng.

Oành! Oành! Oành!

Sở Phong áp chế Trần Phong không còn cách nào khác. Trọng quyền của hắn đánh ra khiến Trần Phong không ngừng phun máu, cơ thể tràn ngập vết thương. Chiến đấu trong cùng cấp độ, biểu hiện của Sở Phong quá dọa người.

“Bồng Lai chính thống? Cũng chẳng có gì hơn.”

Chỉ năm chiêu, Sở Phong đã đánh một cánh tay của Trần Phong thành huyết vụ. Tiếp đó, hai tay hắn kéo thật mạnh, Trần Phong kêu thảm, bị xé rách nửa người.

Cùng cảnh giới, ông ta kém quá xa.

Đằng sau, con ngươi Lý Thanh co rụt lại, lẩm bẩm: “Cho dù những người kia mang tiếng là tinh cầu bên trên, nhưng Sở Phong vẫn được xem là một nhân vật cấp thánh tử.”

Hiện tại, tiến hóa giả Trái đất đều nhìn rõ tình huống, toàn bộ chấn kinh, sau đó cảm thấy bên trong cơ thể nóng lên. Sở Phong lại có thể giết chết nhiều cao thủ cảnh giới Tiêu Dao như thế?

Lúc này có người muốn chạy trốn, nhưng Sở Phong đột nhiên tế ra một chiếc áo cà sa, hào quang màu đỏ tươi bao phủ nơi này. Một tấm áo cà sa nhanh chóng phóng to, như một mặt trời màu đỏ, phong tỏa đường lui của tất cả mọi người.

“Các người đã muốn giết ta, vậy thì thống khoái chiến một trận đi.” Sở Phong lạnh giọng nói, giống như một đại ma vương nhìn xuống tất cả mọi người.

Điều này giống như một người thợ săn mừng rỡ, chuẩn bị giết con mồi lọt xuống hố, sau đột nhiên phát hiện con mồi đó lại là một con hung thú thời tiền sử, mang theo sát khí thảm liệt nhảy lên một cái. Tâm trạng này là có thể nghĩ.

Hơn mười tiến hóa giả cảnh giới Tiêu Dao chính là có tâm trạng này. Vừa rồi còn đang tranh đoạt đầu Sở Phong, đều muốn mình là người đầu tiên đoạt thủ cấp của hắn, nào ngờ chỉ trong giây lát, hắn đã hóa thân thành một đại ma vương.

Quá đột ngột rồi!

Biến cố này vượt qua dự liệu của tất cả mọi người, khiến cho một đám người ra tay đều phát mộng, đến bây giờ mà còn cảm giác khó có thể tin. Cơ thể Hắc Hổ, Đại Địa Ma Hùng, Hồng Lăng chia năm xẻ bảy, vết máu loang lổ, chứng minh vừa rồi đã xảy ra chuyện gì, khiến tất cả đều sợ hãi.

Cà sa đỏ tươi, phô thiên cái địa. Khi nó lay động, giống như một biển máu phập phồng, giam cầm phía trên mọi người, khiến bọn họ không cách nào đi xa được.

"A..."

Trần Phong tru lên. Trong những người vừa rồi, chỉ có ông ta là còn chưa chết, bị kéo mất nửa người, đang lăn lộn dưới tấm áo cà sa màu đỏ, huyết dịch đỏ bừng.

Tình trạng này của ông ta còn khó chịu hơn so với cái chết. Một là vết thương trên người đau đến mức khó mà chịu đựng; hai là tra tấn tinh thần khiến ông ta thiếu chút nữa sụp đổ. Ông ta nhìn tên nhóc cảnh giới Gông Xiềng mà ông ta đã từng tuyên bố nói muốn nghiền thành tro. Hắn không chỉ đánh chết huynh đệ Trần Phác của ông ta mà còn phế bỏ ông ta.

Lúc này, Sở Phong tĩnh như bàn thạch, không hề động đậy, đứng bên trên cà sa, ánh mắt như lãnh điện liếc nhìn đám người bên dưới, khiến cho đám “thợ săn” tê cả da đầu, toàn thân nổi da gà.

Sát khí quá nặng.

Mặc dù hắn không cử động, nhưng tư thái và khí tức nguy hiểm này trực tiếp trùng kích một đám người, khiến cho bọn họ phải rúng động trong lòng.

“Cà sa trận vực, bí chế Phật tộc có khả năng hạn chế thực lực của người khác. Chúng ta cứ xông ra, tuyệt không để hắn quyết định được.” Có người lên tiếng, liên thủ mọi người đồng loạt ra tay.

Thế cục hiện tại đối với bọn họ mà nói rất không ổn, bị một tấm cà sa vây bên trên, bị một tên thổ dân như ma vương nhìn chằm chằm, khiến cho người ta cảm thấy bất an.

Điều này có chút hoang đường. Bọn họ đều là tiến hóa giả cảnh giới Tiêu Dao, nhưng bây giờ lại bị động, vô cùng e dè con mồi.

“Oành!”

Sở Phong ra tay, chủ động xuất kích. Một người tấn công cả một đám người.

Tiến hóa giả Trái đất xem ra, đây quả thật là điên cuồng. Cảnh giới Gông Xiềng hoành kích một đám cảnh giới Tiêu Dao.

Gã khổng lồ cao mười trượng gào thét, lỗ chân lông phun ra khí lưu màu vàng, năng lượng quanh thân tăng vọt. Gã ta giơ nắm đấm to như cái cối xay đánh tới Sở Phong.

Hư không trở nên run rẩy. Đối với sinh linh có tốc độ vượt qua âm thanh mà nói thì quá đơn giản, cộng thêm nắm đấm lớn như vậy, thanh thế thật sự quá kinh khủng.

Tiếng nổ đùng đoàng truyền ra từ bên trong không khí. Sương màu màu trắng tăng vọt, giống như tiên vụ, nổ tung ngay tại chỗ bay về bốn phía.

Đây là một hiện tượng vật lý rất bình thường, nhưng thời cổ đại, người bình thường sẽ không hiểu, coi loại khí lưu màu trắng này là tiên vụ.

Từ đó các truyền thuyết về tiên nhân cũng xuất hiện.

Oành.

Sở Phong cũng không tránh né, cơ thể phát sáng, giống như thần kim lưu ly đúc thành, mạnh mẽ đâm tới, vận chuyển phương pháp hô hấp Đại Lôi Âm, bên trong cơ thể giống như có tiếng sấm vang lên, nắm đấm hóa thành màu vàng nhạt, man lực một thân tăng vọt.

Nhất là khi hắn đứng bên trên cà sa, vận chuyển phương pháp hô hấp này quả thật là tuyệt phối. Bất luận là trạng thái tinh thần hay là nhục thân, tất cả đều đạt đến trạng thái đỉnh phong.

Phịch một tiếng, hai nắm đấm đụng vào nhau, lớn nhỏ hoàn toàn không ngang nhau, nhưng cuối cùng vẫn là người khổng lồ rên lên, gương mặt méo mó, lảo đảo rút lui.

Bởi vì ngón tay của gã ta đã bị bẻ gãy, máu chảy ồ ạt. Một quyền kia của Sở Phong quá bá đạo, phương pháp hô hấp Đại Lôi Âm gia trì bản thân, giống như kim thân bất phôi.

“Cùng tiến lên giết hắn.” Một gã tiến hóa giả trẻ tuổi, làn da trắng nõn, ánh mắt nham hiểm hung ác hô to. Mặc dù đều là Nhân tộc, nhưng hắn ta lại đến một tinh cầu vực ngoại nào đó, đối với người trên Trái đất hoàn toàn không một chút cảm giác tán đồng, kêu gọi tất cả mọi người vây công Sở Phong.

“Không sai, bây giờ không phải là thời điểm tự cao tự đại. Mặt mũi gì cũng ném hết sang một bên, tranh thủ thời gian giết hắn.” Một cô gái áo trắng nói.

Đây là một Nhân tộc, đến từ một tinh cầu sinh mệnh khác. Khí chất của nàng ta bất phàm, gương mặt xinh đẹp, thanh lệ thoát tục, hiệu triệu đám người cùng nhau giết Sở Phong.

“Ta hận nhất chính là loại người như ngươi.” Sở Phong lạnh giọng nói.

Nếu hắn từ vực ngoại tiến vào một tinh cầu lạc hậu tìm kiếm cơ duyên, gặp được đồng tộc, tuyệt sẽ không như thế.

Oành!

Toàn thân Sở Phong dâng lên kim quang, phương pháp hô hấp Đại Lôi Âm khuấy động. Không chỉ mũi miệng của hắn tràn ngập sương mù màu vàng, ngay cả toàn thân cũng giống như vậy. Lỗ chân lông giãn ra, giống như ngưng kết làm một thể với trời đất.

Hắn để mắt đến gã thanh niên kia đầu tiên, vọt thẳng qua, cũng không dùng chiêu thức chói mắt nào, chỉ nâng quyền nện xuống. Một một kích đều đập hư không phải cộng minh, không khí nổ lớn.

Bình Luận (0)
Comment